lười nghĩ tên truyện -
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
168


lười nghĩ tên truyện




Thiên cơ xuất kiếm, phong vân biến sắc, huyết nhuộm thương khung

hắn xuất kiếm không còn sợ hãi không còn nhân nhượng, sát ý dâng lên một lúc một lớn, trong ký ức Nguyễn Oanh hắn thấy được từ nhỏ cô nương bé nhỏ đó đã phải tập cắt tiết uống máu người mà sống để luyện ra sát ý thế nào thì ngày hôm nay hắn cũng bắt đầu, bắt đầu con đường ngập xác và nước mắt để đứng lên đỉnh cao của thế giới này. Hắn càng chém càng thuần thục, lúc đầu cần đến 3 4 nhát, dần dần còn 2 nhát, sau đó nhất đao đoạt mạng như kiểu hắn là kẻ giết người như cơm bữa vậy . sát ý cao ngút làm người khác nhìn vào chỉ thấy một con quỷ khát máu chứ không nhìn thấy cô gái 16 xinh đẹp động lòng người.

hệ thống xác nhận phong ấn mở 16%

Hệ thống xác nhận phong ấn mở 17%

Hệ thống xác nhận phong ấn mở 18%( trúc cơ trung kỳ)

Hắn đứng đối diện với con Orc chúa đã hiếp hắn, ánh mắt không còn sợ hãi, lúc này kẻ sợ hãi chính là con lợn ấy . Nó gào rú lên dữ tợn , thân hình to lớn kia lại rất nhanh nhẹn xuất hiện sau lưng Trường. Sau khi lên trúc cơ trung kỳ , chuyển động của con Lợn hắn đã nhìn rõ ràng . Trường cầm khiên đỡ cú đánh của hắn rồi nhồi thêm một kiếm chém lại, cú đánh của con lợn rất mạnh tạo ra lực mạnh đẩy Trường bay xa nhưng mũi kiếm đã chém đc vào ngực nó tạo ra một vết máu dài. lên cấp Trúc cơ khí lực trong cơ thể đã có thể phát ra bao bọc lấy cơ thể, mà đối với người luyện kiếm thì kiếm cũng là một phần cơ thể vì thế hắn đã có thể dùng khí bao bọc lấy kiếm tạo cho nhát kiếm công kích xa hơn và sắc bén hơn.

Trường nhìn vết chém trên người con Orc buồn bực : tốc độ của hắn đã vượt con Orc nhưng lực công thủ con Orc vẫn hơn xa hắn, hắn dùng khiên đỡ cú đấm mà tay tê rần trong khi vết chém kia chỉ để lại vết xước trên ngực nó.

Trường và Orc chúa dằng co, hai bên bất phân, Con Orc chậm chạp hơn không thế đánh trúng hắn, trong khi hắn tấn công thì lại không qua nổi tầng phòng ngự của con Orc. Trường trong thân hình cô bé 16 tuổi đang cười một cách man rợ. Bây giờ hắn làm gì lo có chém chết được con Orc hay không, hắn còn mong con Orc đừng bao giờ chết để hắn có nơi phát tiết .

Qua một canh giờ đám phụ nữ trên đã bắt đầu ổn định dưới sự chăm sóc của Linh nhi, họ tập trung lại nhìn lên mái nhà run sợ con quỷ trong lốt bé gái 16 tuổi đang chém con Orc khắp người chằng chịt vết thương rồi cười man rợ thích thú.

Con Mẹ m Orc , hôm qua m quất sung lắm mà , sao hôm nay mày yếu sinh lý thế, mới có 1 canh giờ thôi, chơi tiếp nào , con mẹ m lao vô đây bố banh lozz cho mà quất, vô đây , @#+₫+_()”8)/[=¢°$°™£°^£°¶¶¶ππ∆~∆}=%✓[©]%✓°✓✓™=¢¶£¶~[™¢{©{✓|°{£}€ ……

1 ngày một đêm sau , con Orc bị thằng Trường thông mãnh liệt quá kiệt sức mà chết tức tưởi với danh hiệu con Orc yếu sinh lý. Con Orc chết chắc cũng lười nhắm mắt . tội nghiệp.

Trường bước ra từ trên xác con Orc chúa, cả người toàn thân màu đỏ. Hắn nhìn Linh nhi mỉm cười, sau đó toàn thân xụi lơ ngã bịch xuống đất ngất xỉu .

10 ngày sau.

Trường tỉnh dậy, quần áo đã sạch sẽ, người ngợm cũng sạch sẽ , hắn lồm cồm bò dậy, khoác lên mình tấm áo khoác mỏng rồi mở cửa bước ra. Ánh sáng của mặt trời làm hắn chói mắt đưa tay lên che, một lúc lâu sau mới quen được.

A tỷ tỷ, tỷ tỉnh rồi, a đúng rồi muội thất lễ. Nô tỳ tham kiến nữ trại chủ. _ Linh nhi quỳ xuống khấu đầu trước hắn. Sau đó đám phụ nữ đang làm việc xung quanh cũng bắt đầu quỳ xuống

Hắn hơi kinh ngạc nhìn xung quanh, thấy những người đàn bà đang xây dựng những túp lều tranh đơn sơ, có kẻ thì đang tập cung tên giáo mác, có kẻ may vá nấu ăn, hết sức trật tự ngăn nắp. Hắn nhìn Linh nhi đang quỳ ở dưới chân mình _ Linh nhi chuyện này là sao.

Linh nhi khóc lóc _ bao nhiêu năm qua chúng tôi phải chịu cảnh bị ức hiếp bị làm nhục, chúng tôi muốn sống, sống như một con người, sống được làm chủ vận mệnh của mình , xin nữ trại chủ hãy bảo hộ chúng tôi.

Mọi người đồng thanh theo

Kính xin nữ trại chủ bảo hộ chúng tôi.

Hắn nhìn những nữ nhân kia trong lòng có một tia khác lạ, hắn không phải Nguyễn Oanh, không phải kẻ chỉ biết hy sinh vì chủ nhân. Để thực hiện mong ước của nàng hắn không nhất thiết tìm Nguyễn Hoàng, đầu tiên có một thế lực trong tay thu thập thông tin, và có thể có an toàn hơn việc hành tẩu một mình.

Hắn đỡ Linh nhi dậy nhìn cô bé gầy gò người đầy sẹo nhưng trong mắt lại tràn đầy khát vọng mạnh mẽ vươn lên, hắn gật đầu _ Được, từ bây giờ ta là trại chủ của các ngươi. Ta là Nguyễn Oanh, gọi ta Oanh tỷ, để Oanh tỷ ta chăm lo cho cách ngươi cuộc sống ấm no hạnh phúc và an toàn. Nhớ rằng Oanh tỷ ở đây, không một ai có thể ức hiếp các ngươi.

Hệ thống khai mở chức năng Thống trị giả, cần 1 ngày để cập nhật.

Tiến độ cập nhật :1%

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN