Lương Duyên Tả Ý - Chương 22: TG2 (vi H)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
186


Lương Duyên Tả Ý


Chương 22: TG2 (vi H)


Hư Niên khiếp sợ không thôi, hắn nhanh chóng bế Nhan Táo Nhi ra khỏi khu rừng sương mù, trước khi biến mất bọn họ cùng có hơi thở tương đồng.

Một sơn cốc cách đó khoảng trăm dặm, bốn phía có nham thạch cao ngất vây quanh, cho dù có người đi qua cũng sẽ không thể phát hiện, ở giữa có một con sông xỏ xuyên ra thế giới khác.

Hư Niên ôm Nhan Táo Nhi rơi xuống đất, nhìn người trong ngực không ngừng rên rỉ kêu đau đớn, đôi lông mày của hắn hơi hơi nhíu lại. Thật không yên phận!

Từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một viên đan dược chữa bệnh nhét vào miệng Nhan Táo Nhi nâng cằm để nàng nuốt nó xuống. Sau đó, đem Nhan Táo Nhi đang đau đớn ném xuống sông.

Đúng vậy, Hư Niên vừa thấy nàng có dấu hiệu khôi phục lập tức đem nàng ném đi!

“Phanh” Một tiếng bắn từ dưới nước vang lên, một chút nước dính vào quần áo của Hư Niên, chỉ thấy hắn ra vẻ ghét bỏ phủi phủi quần áo cho khô. Rồi sau đó thanh thản đứng bên bờ sông nhìn Nhan Táo Nhi vẫn đang trong tình trạng tử thi.

“Phốc phốc phốc” Một đống bọt nước lớn dâng lên, Nhan Táo Nhi rốt cuộc cũng có phản ứng. Lật ngược thân thể nằm ngửa trên mặt sông, toàn thân không còn đau đớn nhưng thay thế nó là thân thể toàn thân nóng rực khiến nàng phải tìm kiếm thứ có thể làm giảm nhiệt độ cơ thể.

Quần áo bị phá tan tác, rơi rớt xuống dưới, đầu óc vô dụng cũng huỷ đi đai lưng bảo vệ thân hình. Thân thể cơ hồ trần trụi, ngực lớn phá tan trói buộc của quần áo, nhộn nhạo đứng trong không khí, hai viên tiểu anh đào mê người đều sưng đỏ lên. Nửa người dưới ở trong nước, váy chỉ còn đủ để che đi bộ phận riêng tư, nhưng vẫn để lộ mông trắng tuyết.

Như vậy còn chưa đủ, Nhan Táo Nhi dùng tay nhỏ của chính mình vuốt ve thân thể, trong người dục hoả đang dần dốt cháy, không có chỗ phát tiết, nơi riêng tư từng trận ngứa ngáy, đã sớm năng lực tự hỏi, hai mắt mê ly nhìn Hư Niên, không ngừng nói:

“Hư Niên…. Muội nóng quá…. Muội thật khó chịu…. cứu cứu muội… Hư Niên…. Nóng quá…”

Cái gọi là quả âm dương tẩy tuỷ chính là thay da đổi thịt giúp cơ thể càng thêm khoẻ mạnh, đối với người tu tiên mà nói đúng là linh dược vô cùng khó gặp. Mà âm dương tự nhiên chính là chỉ sự giao hợp của nam nữ.

“Cho nên mới nói, tiểu sư muội thứ này không thể ăn bậy…”

So với cảnh tượng trong gương hôm qua, hiện tại bộ ngực sữa của Nhan Táo Nhi đánh thật sâu vào thị giác của Hư Niên. Khuân mặt được tình dục phủ kín, tiếng rên rỉ mê người, cự nhỏ to mọng, tiểu huyệt phấn nộn như ẩn như hiện cùng với dộng tác ái muội từng chút từng chút khiêu chiến ý chí của hắn.

Nữ tử Ma Tộc so với nữ tử Nhân giới ăn mặc còn táo bạo hơn, tính cách cũng khởi mở, ngẫu nhiên trên đường đều sẽ thấy việc giao cấu giữa người và người. Nhưng mà đối với việc này thì Hư Niên cảm thấy không hứng thú. Bởi vì vào một ngày nọ hắn có hứng thú thì nhìn thấy một nữ tử có chỗ kia trông như mộc nhĩ đen lại giống đống thịt nát, rất giống cái lỗ thủng, thật sự ô uế mắt, nguyên bản hứng thú thật lớn liền bị dập tắt.

Cái này cũng là do Hư Niên có vận khí không tốt, lần đầu tiên nhìn thấy lại là hàng đã tàn. Mà Nhan Táo Nhi có huyệt “tam giang xuân thuỷ”, lại là tiểu xử nữ chưa khai bao, tiểu huyệt vừa nhỏ lại phấn nộn, trông thế nào cũng ngon miệng.

Hư Niên chậm rãi đến gần hơn nữa, nhưng hắn vẫn duy trì khoảng cách có thể nhìn thấy cảnh Nhan Táo Nhi thủ dâm mà vẫn có thể tránh không bị ướt giày. Lúc này có thể nói Hư Niên chính là chính nhân quân tử, Liễu Hạ Huệ chính xác là đây.

Nhan Táo Nhi không chịu nổi nóng chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ “a ân”, vươn tay nhỏ không ngừng đâm ở tiểu hoa huyệt, nàng chỉ dám đam nhẹ bên ngoài vào bên trong lại cảm thấy đau đớn. Năm ngón tay ở mặt ngoài hoa huyệt dùng sức cọ xát, sau đó thu hồi ngón tay chuyên tâm trêu đùa tiểu hạch sưng to, thân thể dâng lên khoái cảm rất nhỏ cùng cảm xúc càng ngày càng dễ mất khống chế..

“Hư Niên… A… Ân… Muốn tiểu….A… Thật thoải mái…a…”

Mông vểnh cao, cả người run rẩy theo động tác của ngón tay, rốt cuộc sau một hồi tự chọc cắm chính mình, Nhan Táo Nhi đã tiểu tiết.

Lần đầu tiên tự an ủi làm Nhan Táo Nhi tưởng mình đã ra nước tiểu, bởi vì cảm thấy thẹn mà nước mắt đều rơi xuống, nguyên bản gương mặt ứng đỏ có chút thanh tỉnh lại biến thành bạo hồng.

“Có vẻ rất thú vị.”

Hư Niên nhìn nàng cả nửa ngày, bụng nhỏ cũng đã ngo ngoe rục rịch, cuối cùng thiện tâm đem Nhan Táo Nhi vớt từ dưới nước lên.

Quần áo ướt dầm dề dán ở trên người, thân hình hoàn mỹ hiện ra, vừa mới cao trào nên trên mặt vẫn chưa tan đi xuân ý, tóc đẹp ướt nhẹp dán trên mặt vài cọng, mắt đẹp hờ khép,lông mi treo vài giọt nước tuỳ thời có thể rơi, cái miệng nhỏ nộn hồng khẽ nhếch lên làm lộ ra lưỡi nhỏ kiều diễm đáng yêu.

Hư Niên đem quần áo trên người Nhan Táo Nhi lột sạch, bắt đầu chậm rãi nghiên cứu thân hình của người đang dính trên người mình.

Ân, đây mới gọi là nữ nhân đi, nếu mà lúc trước hắn gặp được người giống Nhan Táo Nhi khả năng sẽ có hứng thú.

Dùng ngữ khí không có ý định thương lượng nói với Nhan Táo Nhi vẫn chưa thanh tỉnh:

“Tiểu Táo Nhi, hiện tại ta giúp muội sảng trước, đợi lát nữa muội cũng giúp sư huynh sảng đi.”

Cái gì sảng sảng? Sớm làm gì đi….

Nhan Táo Nhi không có ý định phản ứng loại mặt người dạ thú này, vừa rồi hắn đem mình ném xuống nước nàng cũng chưa quên đâu.

Hư Niên cũng có xem qua xuân cung đồ nhưng mà không có kinh nghiệm thực chiến. Hắn chỉ có thể học theo động tác vừa rồi của Nhan Táo Nhi đem ngón tay thon dài xinh đẹp chọc chọc ở cửa hoa huyệt, làm Nhan Táo Nhi vừa giảm dục hoả lại bay lê.

“A… Thật ngứa….”

Chịu không nổi bộ dáng cọ tới cọ lui của Hư Niên, Nhan Táo Nhi chủ động nắm lấy bàn tay to của hắn xoa nắn tiểu hoa huyệt của mình để giảm ngứa, đang đắm chìm trong cảm giác thủ dâm, bàn tay to đột nhiên rút ra làm nàng cực kì bất mãn.

“Ta nghĩ, tiểu Táo Nhi, vẫn là muội nên hạ hoả giúp ta, lúc sau ta sẽ giúp muội đi.”

Hư Niên nguyên bản chỉ hơi ngẩng đầu ai ngờ trông thấy Nhan Táo Nhi không giữ lại thần thái câu người làm hắn không thể nhịn được nữa.

“Huynh…”

Vừa định kháng nghị thì tay nhỏ của Nhan Táo Nhi đã bị tiểu nhân vô sỉ ấn ở bụng hắn, cách một tầng vải dệt ma sát nghiệt căn to lớn

=========================================================

Tác giả nói:

Chương này để ngón tay làm cho cao trào, ha ha ha.

Đại sư huynh sao có thể mặt dày vô sỉ như vậy, chậc chậc chậc.

Đồng chí Nhan Táo Nhi tỏ vẻ một chút đều không tính phúc ~~ anh anh anh

Thời tiết này thật sự quá lạnh, đông lạnh tay đông lạnh chân TAT

—-

Editor nói: Happy New Year 🎆🎆🎆

Còn đây là quà mừng năm mới. Bắt đầu từ tuần này, 1tuần/1chương nha. ♥♥♥♥

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN