Lương Duyên Tả Ý - Chương 38: Thế giới 3: Công chiếm đại thúc cao lãnh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
178


Lương Duyên Tả Ý


Chương 38: Thế giới 3: Công chiếm đại thúc cao lãnh


Edit – Beta: Voi

Đây là chương đầu tiên của thế giới thứ 3. Phiên ngoại thế giới 2 vẫn đang trong quá trình biên tập nhé. ❤

– —-

“Ngài loá mắt như vậy, anh minh thần võ như vậy, tài hoa hơn người. Không ai có thể tồn tại trong lòng tôi siêu việt như ngài, ngài chính là minh nguyệt quang trong lòng tôi, vĩnh viễn là hải đăng. Phụ thân Thẩm Nhất. Tôi yêu ngài. Tôi nguyện làm tiểu cọc gỗ của ngài, khi ngài phiêu bạc quá đà, có thể buông dây kéo thuyền để ngài dựa vào.”

Khi bị 007 qua loa truyền tống đến thế giới mới, trong đầu liền thu được một đoạn tự thuật lời nói như vậy, mà đoạn lời nói này phát ra từ chính đoạn đầu nhật ký ký chủ Dung Dặc ( yì) của Nguyễn Lương.

Ra vẻ văn tự như vậy làm trong lòng Nguyễn Lương một trận ác hàn, chỉ cảm thấy Dung Dặc này bệnh cũng không nhẹ, giống như bị tẩy não. Thẩm Nhất chính là đối tượng công lược lần này của cô.

Đến nỗi vì sao nói bị 007 qua loa truyền tống? Là bởi vì Nguyễn Lương mới vừa thêm tốt giá trị thuộc tính, nói cái gì đều chưa nói đã bị ném đến nơi này, làm cô không còn lời để nói, 007 khẳng định là làm chuyện xấu gì mà không muốn để cô biết……

Đã tới thì an tâm ở lại. Thế giới này là xã hội hiện đại mà Nguyễn Lương quen thuộc, nhưng cũng không phải là hoàn cảnh lớn lên trưởng thành của cô càng không phải thói quen sinh hoạt bình phàm.

Nam Dương (1) có Thẩm thị, Bắc Xuyên (2) có Dung thị, Đông Lâm (3) có Trình thị, Tây Bình (4) có Chu thị. Mỗi một phương, đều có thế lực khổng lồ.

Nhiều năm trước, tứ đại gia tộc có giao tình thật sự không tồi. Thỉnh thoảng ở Giang Nam (5) hội tụ, nghe một chút giọng mềm Ngô nông, tiếng cười của dân gian, tiểu bối cũng có thể giao lưu cảm tình. Chỉ cần không đề cập đến lợi ích của gia tộc, liền tính muốn liên hôn cũng có thể.

Đáng tiếc chính là, một vài năm sau đó, phát sinh một sự kiện làm Thẩm thị cùng Dung thị sinh ra ngăn cách. Con gái của gia chủ đời trước Thẩm thị là Thẩm Thu cùng con trai gia chủ đời trước của Dung Thị là Dung Tĩnh Lỗi tình đầu ý hợp, thuận lý thành chương thành thân, không ngờ hai năm sau, cuối mùa thu phát hiện Dung Tĩnh Lỗi ở bên ngoài lại có một cô con gái riêng đã 8 tuổi, dưới sự tức giận Thẩm Thu viết đơn ly hôn xong liền thu thập hành lý trở về Nam Dương.

Thẩm lão gia biết được việc này vô cùng tức giận, hạ lệnh Dung Tĩnh Lỗi không được đặt chân đến Thẩm gia dù chỉ một bước, làm người ta rất ngạc nhiên chính là Dung Tĩnh Lỗi liền không qua một lần, dường như không chút nào để ý vợ rời đi.

Không bao lâu lsau, Dung lão gia qua đời, việc này cũng không giải quyết được gì, nhưng khoảng cách cứ như vậy tồn tại.

Sau, nếu Thẩm thị cùng Dung thị có ở đứng chung một chỗ thì Thẩm thị toàn coi Dung thị không ra gì. Trước, Dung thị còn sẽ mang gương mặt tươi cười, ít nhất vẫn còn một bên nhiệt tình, dần dà liền cả đời không qua lại với nhau.

Cái gọi là con gái riêng chính là ký chủ Dung Dặc, cô cũng không trở thành con gái được nuôi bên người Dung Tĩnh Lỗi. Mà bị mang đi đến một nơ mà người ta khó có thể tưởng tượng được chính là Nam Dương Thẩm thị.

Đúng vậy, sau sự kiện kia một năm, Dung Dặc bị Dung Tĩnh Lỗi đưa đến nơi của Thẩm nhị gia Thẩm Nhất, hơn nữa là trở thành con gái nuôi của Thẩm Nhất, Thẩm Nhất cái gì cũng không nói liền đồng ý. Đây cũng là chuyện khó hiểu.

Hiện giờ người đứng đầu Thẩm thị cùng Dung thị là Thẩm Thanh cùng Dung Tĩnh. Hai người lúc trước cũng là tâm đầu ý hợp, nhưng tiểu bối sai thì chỉ có thể để trưởng bối gánh vác.

Nữ chính thế giới này là con gái nuôi của Chu thị – Chu Tú Tú, nhân duyên trùng hợp được Thẩm đại gia – Thẩm Thanh ưu ái, thành chị dâu của Thẩm Nhất, mà Dung Dặc có khả năng ảnh hưởng tình anh em của họ, tự nhiên là bị cô tìm mọi cách loại bỏ.

Cùng là con gái nuôi, nhưng Dung Dặc sinh hoạt lại không bình thản, cô là người gây nên gièm pha của Dung thị, nên sống trong cảnh ăn nhờ ở đậu lúc nào cũng nơm nớp lo sợ, Thẩm nhị gia đối vớ cô không thể nói là không tốt, hắn thỏa mãn hết tất cả nhu cầu của cô, cũng đối với cô yêu cầu nghiêm khắc. Chỉ cần cô làm sai chuyện, Thẩm Nhất liền sẽ lấy thước giáo huấn, tay sưng cùng bánh bao có một không hai (?).

Loại quan hệ hằng ngày này, làm Dung Dặc thế nhưng đối với Thẩm Nhất sinh ra cảm tình dị dạng, cô quá cô độc, cả thế giới của cô đều vây quanh Thẩm Nhất, giống như tiểu hành tinh chuyển động vòng quanh Hệ Mặt Trời không biết mệt mỏi, ngẫu nhiên ánh sáng Hệ Mặt Trời tỏa ra, có thể khiến cô sáng ngời.

Thẩm nhị gia, Thẩm Nhất, tính tình lãnh đạm, ít nói. Đây là đánh giá của người đời đối với hắn. Hắn thu nuôi Dung Dặc từ năm 25 tuổi, mười năm sau vẫn chưa thành gia. Bên ngoài đồn hắn tính tình lãnh đạm hoặc là không cử động, hắn đều cười cho qua chuyện.

Nguyễn Lương tới đúng ngày Dung Dặc vừa mới bị đưa đến nơi của Thẩm Nhất.

================== ta phân cách tuyến Dung Dặc ====================

Đây là ngoại thành Nam Dương, có một đống biệt thự tại nơi hẻo lánh này. Mùa đông khắc nghiệt, gió lạnh hiu quạnh, cành cây khô khốc.

Dung Dặc được người ta mang vào phòng trong, lập tức cảm giác quanh thân ấm áp, lò sưởi đã được bật lên từ trước, người đưa cô tới đây, sau khi thấy cô bình an vào nhà liền rời đi, một đại thẩm đổ cho cô một ly trà lúc sau cũng không thấy bóng người.

Trong lòng có chút lo sợ bất an, lại không có lưu luyến không rời. Kỳ thật Dung Tĩnh Lỗi cũng không phải cha cô, cái này từ nhỏ cô đã biết, nhưng mà cô không thể nói, vì sống sót không thể không như vậy, một khi nói ra ngược lại khả năng cái gì đều không có, hiểu lầm như vậy còn có thể có nơi để sống.

Lò sưởi đặt trên ghế gỗ đặc khắc hoa, mùa đông cũng chưa từng phô thượng đồ dùng. Tuy không nhiều đồ dùng nhưng cũng không chút cẩu thả, tản ra khí tức người sống chớ lại gần.

Dung Dặc chỉ cảm thấy cô cùng nơi này không hợp nhau, tóc bị gió thổi đến hỗn độn, bộ dạng phong trần mệt mỏi trông vô cùng chật vật, chỉ có thể bắt lấy góc áo chính mình, bất an đứng thẳng.

Bước chân trần ổn đạp lên sàn nhà gỗ phát ra thanh âm ” tháp tháp tháp “, Dung Dặc ngẩng đầu lên thì thấy ở rào chắn lầu hai một nam nhân lạnh lùng đang đứn, mặc áo lông dê màu trắng gạo, quần kaki nhàn nhã, đeo một đôi dép màu xám, một bộ dạng ở nhà thanh thản. Một tay đặt ở tay vịn phía trên, một tay kia cắm ở trong túi từ trên cao nhìn xuống.

Trong nháy mắt, cô liền biết nam nhân là người phương nào. Nhưng kêu hắn là gì đây? Thẩm Nhất? Hay là Cố Chiêu hoặc là Hư Niên?

Thật là trốn không thoát khỏi ma chú của nam nhân này. Hệ thống đúng là hố cha.

– —-

Chú thích:

(1), (2), (3), (4), (5): Địa danh ở Trung Quốc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN