Lương Duyên Tả Ý
Chương 9: Tg1 (h)
“Không cần? Em không thích dương vật làm em mà chảy dâm thủy ròng ròng, cao trào không ngừng?”
Cố Chiêu vừa nói vừa xoa một bên cục bột, như muốn đùa bỡn nhéo lên đỉnh tiểu đậu đỏ, không bao lâu liền trở nên ngạnh như đá. Một tay kia nắm côn thịt ở huyệt khẩu ma xát tiểu âm đế đến sung huyết.
“Anh…… hạ lưu, thật là biến thái, cái gì dương vật, em nghe không hiểu.”
Nguyễn Lương mặt đỏ tai hồng cự tuyệt lời nói biến thái của Cố Chiêu, hai tay đẩy người trực ngực ra.
“Chính là này dương vật! Nắm nó, chính mình chậm rãi đưa vào đi, bằng không anh một lần cắm vào khó chịu chính là em.”
Bàn tay to cường ngạnh tay nhỏ đặt ở côn thịt cầm lấy, nhắm ngay lỗ nhỏ hẹp hòi mê người chậm rãi đi vào.
“Không cần, quá trướng, a…… Không thoải mái. A… Anh đi ra ngoài a…”
Bụng sưng trướng cảm hơi không khoẻ, nhưng vẫn là có thể chịu đựng.
‘Đến đây đi, đến đây đi, nhanh lên dùng sức làm em.’ Nội tâm Nguyễn Lương không ngừng hò hét, còn đâu là bộ dáng mặt ngoài rụt rè thẹn thùng, tay nhỏ cũng là lạt mềm buộc chặt.
Nhìn chính mình đại gia hỏa đang run rẩy tiến vào mật huyệt nữ nhân, Cố Chiêu chỉ cảm thấy dục vọng hư hỏng lại một lần dâng lên, vuốt ve nộn nhũ làm nó không ngừng tăng lớn, một tay kia duỗi đến chỗ hai người kết hợp xoa nắn tiểu âm đế.
Nguyễn Lương chịu không nổi không ngừng rên rỉ, hôm nay đã chịu kích thích nhiều, cô có chút không chịu nổi.
Côn thịt mới vừa tiến vào tiểu huyệt liền cảm nhận được bốn phía như thủy triều lại lần nữa vọt tới, phảng phất có trăm ngàn cái miệng nhỏ ở huyệt nội hấp thụ côn thịt. Tiểu nhỏ hình như có ma lực dụ hoặc hắn không ngừng đi tới đừng rời khỏi.
“A… Ân… A…… Nga…… Ân…… Đừng nhanh như vậy, em sẽ…… Chịu không nổi, ha a……”
Tình dục khoái cảm không ngừng kích thích Nguyễn Lương, khiến đầu cô không nghĩ được gì ngoài phát ra âm thanh rên rỉ lớn tiến.
Trên mặt tràn đầy xuân ý, đắm chìm ở bể dục nên cô sớm đã quên có hay không thanh âm rên rỉ sẽ bị người bên ngoài nghe được. Thân thể thành thật phối hợp với côn thịt ra vào, dâm thủy chảy ròng, dính ướt cái mông lẫn phía dưới mặt bàn.
“Ân…… Nhìn xem em dâm đãng thế nào, ngoài miệng nói không cần, tiểu huyệt lại kẹp càng chặt, thật là một bộ trời sinh tiểu dâm phụ”
Cố Chiêu mưa rền gió dữ va chạm chỗ sâu trong tiểu huyệt, đôi mắt trở nên có chút đỏ đậm dữ tợn.
“Ha…… Em… Mới… A… Không dâm đãng…… Đâu…… Hỗn đản… A ân…”
Ngoài miệng nói phản kháng, nhung nội tâm sớm đã thừa nhận chính mình dâm đãng. Nguyễn Lương chỉ cảm thấy bị côn thịt cắm toàn thân tê dại, lỗ chân lông mở ra tản ra nhiệt khí, huyệt khẩu tựa muốn ma xát nổi lửa.
Nghe xong Nguyễn Lương nói Cố Chiêu trong nháy mắt đình chỉ động tác kịch liệt, côn thịt chậm rãi thọc vào rút ra. Mà người đang hưởng thụ côn thịt kịch liệt tiến lên mang đến khoái cảm là Nguyễn Lương thì trong nháy mắt cảm thấy thân thể như bị treo, trong cơ thể hư không cảm giác dần dần phóng đại đến toàn thân khó chịu.
“Anh…… Tại sao… Đột nhiên dừng lại a…”
Nguyễn Lương dùng đôi mắt bất mãn căm tức nhìn nam nhân bỗng nhiên dừng lại động tác. Cao trào sắp đến nhưng bị cản lại, trong nháy mắt như có vạn con kiến ở trên người gặm cắn, thập phần khó chịu, thật hy vọng cự vật kia nhanh làm chính mình.
“Anh chỉ theo ý nguyện của em mà dừng lại mà thôi.”
Dùng ngữ khí không nhanh không chậm nói, nếu không phải hạ thân sưng to bán đứng hắn, thật giống như vừa rồi háo sắc quỷ kia là một người khác. Cố Chiêu hôm nay là khi dễ Nguyễn Lương nghiện, buộc cô tới cầu hắn.
“Ngoan, nếu muốn liền nói lời dễ nghe cầu xin anh, anh liền cho em.”
“Muốn nói gì, em sẽ không nói, anh động được không. Em thật là khó chịu……”
Đôi tay vây quanh vòng eo cường tráng, đem cự nhũ kề sát cơ bụng, hình thành một khe rãnh thâm thúy. Mắt to nhìn chằm chằm nam nhân, ý đồ làm hắn cấp chính mình cực hạn khoái cảm.
“Sẽ không, anh dạy cho em. Nói cầu anh dùng dương vật mạnh mẽ làm em, làm tiểu huyệt dâm đãng của em, không có côn thịt em liền sống không nổi.”
Tiếng nói dễ nghe phun ra thô tục dâm uế lời nói thực sự làm Nguyễn Lương kinh hách, đặc biệt là làm chính mình đối hắn nói như vậy thật không biết xấu hổ. Nhưng tiểu huyệt cơ khát khó nhịn đã chịu không nổi.
“Cầu anh, cầu xin anh dùng dương vật mạnh mẽ làm em, làm tiểu huyệt của em, em là người không có côn thịt liền sống không nổi…… A ~”
Vừa mới dứt lời, Cố Chiêu liền đem hai chân Nguyễn Lương ôm lấy eo chính mình, côn thịt đối với tiểu huyệt không muốn sống dường như động, hèn nhát chụp đánh ở âm hộ, dâm thủy chảy bốn phía. Hơn nữa ôm mông vểnh đứng lên ở trong văn phòng đi lại khắp nơi.
Toàn thân chỉ dựa vào côn thịt chống đỡ, Nguyễn Lương có chút sợ hãi ngã xuống, sợ hãi khiến thần kinh càng thêm khẩn trí, bụng nhỏ vì dùng sức không ngừng co rút lại. Đôi tay ôm chặt phía sau lưng Cố Chiêu, chỉ có như vậy mới khiến cô có một tia cảm giác an toàn.
“TMT. Tiểu dâm phụ, đừng kẹp như vậy.”
Cố Chiêu chửi tục, ác ý đánh vài cái lên mông nhỏ làm nữ nhân trong lòng run lên.
“Chán ghét…… Ha a… Em mới không phải… Tiểu dâm phụ… Đâu…… Anh… Đại sắc lang… Hừ, xem em… Ép khô anh… A ân…”
Hạ thân như máy đóng cọc côn thịt ở tiểu huyệt mạnh mẽ ra vào, dâm dịch từ chỗ kết hợp không ngừng nhỏ giọt trên sàn nhà. Như là vì chứng minh lời nói chính mình, Nguyễn Lương phối hợp động tác của Cố Chiêu đồng thời bụng co rụt lại kẹp chặt côn thịt trong cơ thể.
Hai chân ở phía sau giao nhau, hai người tựa muốn hòa cùng một thể, không ngừng va chạm, ai cũng không muốn chịu thua.
“Anh là đại sắc lang? Vậy em chính là nữ nhân bị đại sắc lang dâm loạn. Còn không phải là trời sinh một đôi sao.”
Cố Chiêu nói xong thì bỗng tâm lý sinh ra quái quái cảm giác, loại này đem quan hệ hai người lập tức định vị. Chưa từng có tình cảm nào làm hắn cảm thấy thẹn thùng lại ảo não như thế này, chỉ phải hung hăng làm nữ nhân trước mắt để phát tiết loại cảm giác hư hư thực thực kỳ quái, nữ nhân này làm hắn nghiện, muốn ngừng mà không được. Nếu có thể, côn thịt chỉ nghĩ cả đời cắm ở tiểu dâm huyệt ấm áp kia mà không ra!
Cảm thấy được nam nhân trước mắt không thích hợp, cho dù chỉ trong nháy mắt khuôn mặt vặn vẹo cũng làm cho Nguyễn Lương phát hiện, dùng đầu óc xoay chuyển liên tưởng đến hắn lời nói, trong lòng dường như phát hiện cái gì, thỏa mãn cười nheo nheo mắt. Nhẹ giọng thì thầm bên tai Cố Chiêu nói:
“Haha… Cố Chiêu, Anh… Xong đời… Anh… Yêu em rồi… Chúng ta… Cùng nhau … xuống… Địa ngục đi.”
—-+—-
Cần tìm editor cùng với tớ edit bộ này. Chứ bộ này dài quá:( Cầu thương xót.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!