Lưỡng Thế Hoan
Chương 18: Linh hạc tủy (18)
A Nguyên cuối cùng cũng tìm được Linh U.
Ở một cái sân sau nho nhỏ tại một nơi hẻo lánh ở Thành đông, lá ngô đồng cuồn cuộn bị thổi góc tường, mặc dù đã vào mùa xuân, cũng vẫn còn vài phần lạnh lẽo.
Căn phòng có khóa bị nện mở ra, trong đó có một nam tử trung niên thô kệch đang nằm trên mặt đất, sắc mặt hắn đen lại, hai mắt nửa mở nửa nhắm, đã sớm chết. Bên cạnh tay của hắn là một cái chén không, trên mặt đất cũng không có nước đọng lại.
Có người đi vào bên trong, lau lau mồ hôi, nói: “Người này không phải là người chỗ chúng tôi. Hắn năm trước từ phía nam trốn đến đây, bởi vì biết chút y thuật, chúng tôi liền cho hắn thuê phòng ở đây. Nhưng thời gian hắn ở cũng không nhiều, gần đây lại nghe nói hắn được mời đi quý phủ Chu lão gia sinh sống!”
Chủ thuê nhà liền nói: “Hắn mặc dù thuê hai gian phòng ở nhà của tôi, nhưng lại thông đồng làm bậy cùng một quả phụ ở ngõ phố, lại thích đi những nơi không đứng đắn, hắn lại không trở về. Mùa đông năm trước, tiền thuê nhà hắn cũng không đưa, tiểu nhân muốn thu lại phòng, ai ngờ cuối năm Linh U lại trở về chẳng những đóng tiền nhà đầy đủ lại còn nộp trước nửa năm tiền thuê.”
A Nguyên nhìn xem rỉ sắt ở khóa cùng bụi bẩn trên cửa sổ, “Hắn không trở về ở đây à?”
Chủ thuê nhà nói: “Có lẽ đã từng trở lại, nhưng ít người quan tâm, chưa từng chứng kiến. Ví dụ như lúc này đây……Lúc này đây……Tiểu nhân hoàn toàn không biết hắn trở về bao lâu rồi.”
Lý Phỉ nghe được việc này, không dám coi thường, sớm đã dẫn theo người khám nghiệm tử thi cùng Tỉnh Ất bộ khoái chạy đến. Người khám nghiệm tử thi cẩn thận kiểm tra hết thi thể, bẩm báo nói: “Người chết ước chừng 30 tuổi, chiều cao một *thước sáu *thốn, tóc dài một thước ba thốn, hơi hói, quanh thân không thấy rõ ràng vết thương, móng tay biến thành màu đen, thời gian tử vong là rạng sáng.”
(* 1 thước ≈ 1 mét)
(*thốn ( tấc đồng thân): Tấc đồng thân hay thốn là đơn vị đo chiều dài sinh học trên cơ thể mỗi con người. Đơn vị này là vô cùng quan trọng trong y học cổ truyền Phương Đông với các bộ môn châm cứu và bấm huyệt, xoa bóp. Nó cũng có vai trò quan trọng trong võ thuật khi các môn sinh trải qua giai đoạn nhận biết huyệt đạo.
Với mỗi con người thì có 1 chiều dài tấc là khác nhau, tùy thuộc vào từng người, từng độ tuổi, chính vì vậy mà người ta gọi là tấc đồng thân)
A Nguyên cúi đầu nhìn thi thể trên mặt đất “Nguyên nhân cái chết là gì? Thoạt nhìn không hề giống trúng độc mà chết bình thường.”
Người khám nghiệm tử thi nhìn thi thể rồi rút ra cây trâm bạc, mặt không biến sắc, cũng không dám kết luận, chỉ chần chờ nói: “Nhất thời nhìn không ra. Nhưng mà nhìn lại, dường như là do bạo bệnh mà chết. Cho tiểu nhân tẩy trừ thi thể, dùng *rượu và dấm chua làm thêm một bước bữa kiểm tra xem có vết thương khác không.”
(* đối với thi thể người chết, để kiểm tra xem trước lúc chết, người đó có bị thương ở trong xương hay không, người khám nghiệm tử thi sẽ dùng rượu và dấm để thử, nếu một lúc sau bên trên xương có vết đỏ, chứng tỏ rằng trước khi chết người đó đã bị thương ở chỗ đó. Có nhiều vết thương không thể dùng mắt thường để nhìn, mà là bị thương trong xương cốt.)
Cảnh Tri Vãn vẫn một mực lặng yên nhìn xem người khám nghiệm tử thi làm việc, lúc này hắn mới lui ra sau một bước, thản nhiên nói: “Bụng dưới trướng lên, nhìn kĩ lỗ chân lông thì thấy có máu ra, đoán rằng là hắn đã uống *thạch tín để tự sát.”
(*Thạch tín ( Asen) là một loại chất hóa học được biết đến như là một chất cực độc có mặt trong thức ăn, nước uống hàng ngày và ảnh hưởng rất xấu đến sức khỏe.)
A Nguyên vỗ trán, “Lại là uống thuốc tự sát? Chu lão gia uống lộn thuốc, Linh U cũng uống lộn thuốc?”
Lý Phỉ từ đằng sau đi đến, nhìn xem ở cửa sổ có dấu chân mơ hồ, rõ ràng gật đầu nói: “Cũng không phải không có khả năng. Nửa đêm canh ba hắn bò từ cửa sổ trở về, đến chủ thuê nhà cũng không biết, trong cảnh tối lửa tắt đèn ở bên trong lấy nhầm thuốc cũng không có gì kỳ quái.”
Cửa lớn một mực đóng chặt, mà ở cửa sổ trong ngoài, chỉ có dấu chân của Linh U, đủ thấy được ở hiện trường cũng không có người thứ hai từng đến.
Nếu như không muốn trở thành người bị hại, nói là chính hắn cầm nhầm thuốc cũng coi như suy đoán hợp lý, gấp nhất chính là đám người trong nha môn, từ Huyện thái gia đến bộ khoái rồi đến sai dịch, đều không cần gánh cái vụ án của Chu Thực nữa. Có một tên hung thủ có sẵn đang ngã ở dưới chân bọn họ……
Cảnh Tri Vãn mở tủ thuốc bên tường ra, nhìn chai thuốc, bình thuốc được xếp ngay ngắn bên trong, nói: “Hắn sẽ cầm nhầm thuốc sao?”
Lý Phỉ chà xát chà xát tay, “Có lẽ hắn sợ người ta phát hiện nên không đốt đèn, bình thường ít trở về, bên trong tủ thuốc có rất nhiều cái chai, rối ren, có khả năng cầm nhầm.”
( Edit + Beta: Hàn – Mai)
Chương 36:
Cảnh Tri Vãn cười cười, “Đầu tiên, hắn chưa hẳn là hiểu về nghề y, nhưng nhất định chắc chắn hiểu thuốc, sẽ không thể hai mùi thuốc khác nhau mà không phân biệt được. Hơn nữa, khả năng hắn cầm nhầm thuốc là không thể nào, Tiếp theo, hắn thường trở về đây, chẳng qua là một mực che dấu hành tung, cũng không bị người ta bắt gặp.”
A Nguyên liếc nhìn hắn một cái, thực sự không thể cãi lại.
Trong phòng rất nhiều bụi bặm, bàn ghế thì mất trật tự, giường chiếu thối nát, liếc mắt nhìn qua thì tựa hồ là lâu rồi chưa từng có người ở qua. Nhưng mà tủ thuốc…. Lại được chà lau sạch sẽ, phân loại bình thuốc đều dán nhãn, phần lớn đều là dược liệu có giá trị. Nhưng đan dược cũng không có mấy bình luyện chế tốt, cũng xiêu xiêu vẹo vẹo dán tên lên, phần lớn đều là như ý hoàn, ngọ dương đan và các loại khác. Có lẽ, những thứ này là đan dược mà Linh U dùng để mưu sinh, lăn lộn…
Về sự tình của Linh U, những dược liệu quý trọng kia có lẽ do Chu phủ yêu cầu và do hắn trộm về. Hắn đưa nửa năm tiền thuê nhà, cũng không phải có nhiều tiền mà không kiếm chỗ nào đẹp đẽ hơn để sống, mà hắn đã hạ quyết tâm là dùng cái nơi nghèo kiết xác này để cất giữ bảo bối của mình.
Cho dù đạo tặc có muốn trộm, cũng không đi trộm ở cái nơi rách nát này, càng sẽ không nhìn đến người bình thường không hiểu được dược liệu.
Lý Phỉ là quan văn, cũng không biết dược liệu, nhưng A Nguyên rõ ràng là nhận ra. Nàng lấy một cái lon đến, đem giấy dầu bọc kín mở ra, lén lút chỉ cho Lý Phỉ xem, “Đại nhân, đây là hai gốc sâm đã có tuổi, ít nhất phải trên trăm năm, có thể *bổ ngũ tạng, an thần. Dù có bệnh sắp chết, cũng có thể dùng nó đến sắc thuốc để kéo dài mạng sống. Nói như vậy, một gói sâm này, đủ để hắn mua lại toàn bộ tiểu viện này……”
(*ngũ tạng: Ngũ tạng là chỉ 5 tạng tượng trong cơ thể như: tâm (tim), can (gan), tỳ (lá lách), phế (phổi), thận.)
Lý Phỉ líu lưỡi, “Chu gia có nhiều tiền, cũng sẽ không đem thứ thuốc quý thế này cho hắn……Hẳn là lúc luyện thuốc, hắn đã trộm, giấu đi, rồi lại không dám để ở Chu phủ cho nên giấu ở trong căn phòng này!”
“Đúng rồi! Đây chính là nhân sâm nghìn năm mà hắn thay bằng củ cải trắng, có lẽ còn có nhất phẩm linh chi cũng bị hắn thay bằng cây nấm trong lúc chế thuốc……” A Nguyên nhìn thi thể Linh U trên mặt đất, không biết là thương cảm hay là xem thường, “Hao tổn tâm cơ như vậy, lừa gạt để tích lũy bảo bối, hắn như thế này rồi còn mang được đi đâu? Ồ, mà còn máu linh hạc đâu?”
Lý Phỉ đã nở nụ cười, “Cái này cũng không khó đoán, có lẽ là do hắn luyện chế linh hạc tủy giả xong xuôi! Đúng đúng đúng, duy nhất chỉ có hắn có thể luyện thuốc giả, chỉ có thể là hắn! Hắn chính là hung thủ!”
Tư duy một khi theo linh hạc tủy phát tán ra, Lý Phỉ lập tức bừng tỉnh đại ngộ, cõi lòng nhẹ nhõm mà kết luận, “Linh U trộm tráo đổi dược liệu quý của Chu Hội Phi, Chu Thực chưa hẳn có thể phát hiện. Nhưng máu linh hạc thì Chu thực rất quý trọng, Linh U nhiều lần lấy dùng, chỗ luyện dược giả máu linh hạc, Chu thực nếu như phát hiện tất nhiên sẽ sinh lòng nghi ngờ. Linh U không muốn bị cản trở, đương nhiên là sẽ hại chết Chu Thực, để cho Chu Hội Phi làm trưởng gia tộc. Như thế, Linh U đã có thể diệt trừ hậu hoạn, lại có thể không cô kỵ điều gì nữa, tiền tài bất nghĩa.”
“Dùng máu linh hạc phỏng chế linh hạc tủy, vốn có thể thần không biết quỷ không hay hại chết Chu thực. Chính là Chu gia báo quan, hơn phân nửa cũng sẽ cho rằng là Chu thực uống thuốc quá lượng mà chết, ai sẽ hoài nghi hắn? Dưới gối Chu Kế Phi có thuốc giả, có lẽ đường đường là do hắn để, làm như vậy là để một khi nguyên nhân cái chết bị phát hiện, có thể đem mũi nhọn chỉ hướng thứ tử của Chu gia. Không muốn chúng ta phá án cẩn thận, nhưng hết lần này tới lần khác nghi ngờ đều rơi vào người hắn, hắn thấy tránh không khỏi, liền về đây, cùng với đám dược liệu quý hiếm của hắn, tự sát.”
(Edit + Beta: Hàn – Mai)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!