Lust (Ham Muốn)
Chương 10: Tình dục qua điện thoại ☎
🌽
Phồn Du quên mất ngày hôm đó cô đã mơ mơ màng màng về nhà như thế nào, mọi thứ như là hiện thực lại như là hư ảo. Chu Dịch bởi vì bận công việc nên không thể trở về cùng cô, nhưng hắn đã đích thân đưa Phồn Du đến cửa công ty và sắp xếp tài xế cho cô, cô gái nhỏ ở quầy lễ tân nhìn thấy một màn này kinh ngạc đến mức không thể khép miệng lại.
Phồn Du ngồi vào trong xe, đầu óc rối bời, cô vừa xấu hổ vì hành vi phóng đãng trong phòng thử đồ, cũng vừa rung động vì được triền miên cùng Chu Dịch. Cô bây giờ giống như một cô gái nhỏ vừa mới nếm trải hương vị ngọt ngào của mối tình đầu, trong lòng hoảng loạn, có chút cầm lòng không đậu. Phồn Du vỗ nhẹ lên gương mặt đang xuân tình dào dạt của mình, lầm bầm tự nhủ: “Tỉnh tảo lại, chỉ là bạn giường mà thôi, đừng quá coi trọng.”
Phồn Du vui vẻ trở về nhà, cuối tuần ngắn ngủi qua đi, Phồn Du dành hết tâm trí cho công việc, vừa mệt mỏi vừa buồn chán. Mỗi khi lê cơ thể kiệt sức về nhà, cô hận không thể trực tiếp bỏ việc, thu dọn hành lý và chuyển đến biệt thự tình nhân mà Chu Dịch cho.
Phồn Du đã thêm tài khoản WeChat của Chu Dịch, nhưng đáng tiếc là bọn họ rất hiếm khi nói chuyện. Phồn Du muốn chơi lạt mềm buộc chặt, nhưng không muốn chủ động vì sợ hắn chán ghét mình phiền phức, Chu Dịch có vẻ là một người nghiện công việc, hắn chưa bao giờ liên lạc với Phồn Du và cũng không yêu cầu thêm về tình ɖu͙ƈ.
Hai người bọn họ đã lặng lẽ nằm trong danh sách bạn bè của nhau kể từ khi thêm WeChat, Phồn Du đã xem qua vòng kết bạn của Chu Dịch, bên trong chỉ toàn nội dung về Lust, rất ít nội dung về cuộc sống riêng tư của hắn. Trong đó chỉ có một bức ảnh bị chụp lén, đây là một bức ảnh chụp cơ thể khỏe mạnh, trêи người hắn đang mặc chiếc áo vest đen ướt đẫm mồ hôi, đường nét trêи khuôn mặt sắc sảo, yết hầu, xương quai xanh và cơ bắp, mỗi một vị trí đều hiện lên vẻ mê hoặc.
Phồn Du chỉ từng nhìn thấy hắn mặc tây trang mang giày da, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Chu Dịch, một người hâm mộ thể thao, trong ảnh hắn trông trẻ hơn 5 6 tuổi so với vẻ ngoài thường ngày. Phồn Du lặng lẽ giơ ngón tay cái lên tán thưởng, sau đó lưu lại bức ảnh, thuận tay đặt làm hình nền. Vòng kết nối bạn bè của Phồn Du gần như đã chặn tất cả những người không quen biết, nhưng cô vẫn bí mật mở vòng chặn kết nối bạn bè với Chu Dịch, cẩn thận kiểm tra vòng bạn bè của mình để đảm bảo rằng cô không đăng một số nội dung đặc biệt nào.
Tình huống xấu hổ này kéo dài vài ngày, những ngày này cô cũng nhận được một cuộc gọi từ Alice, cô nàng rất tiếc thông báo cho cô biết rằng cô đã không vượt qua buổi thử giọng, trong lòng Phồn Du hiểu rõ. Cuối cùng thì người mẫu lần này vẫn là do Kiều Mộ Nhất đảm nhiệm, Phồn Du không hề cảm thấy tức giận hay bị ủy khuất, suy cho cùng, đây cũng chuyện đương nhiên. Dù tính cách của Kiều Mộ Nhất như thế nào nhưng tính chuyên nghiệp của cô ấy vẫn rất tốt, cộng với nhân khí [1] nổi tiếng hiện tại, việc cô ấy đảm nhiệm vai người mẫu chắc chắn sẽ mang lại hiệu ứng quảng cáo rất tốt.
[1] Theo Baidu thì nhân khí (人气) chính là Độ Phổ Biến, hay còn gọi là độ nổi tiếng ( Eng : Popularity ) . Nhân khí càng cao, có nghĩa minh tinh đó càng nhiều người biết đến
Phồn Du không biết rốt cuộc cô và Chu Dịch nên duy trì mối quan hệ nào cho thỏa đáng, bọn họ thực sự giống như chỉ cần lên giường mà không cần thiệp vào cuộc sống hàng ngày của nhau. Đây đáng lẽ là tình huống mà Phồn Du mong chờ nhất, nhưng khi Chu Dịch đã quá lâu không liên lạc với cô thì cô có chút thất vọng, trong lòng chợt nhớ tới cảm giác hôn môi với Chu Dịch trong phòng thử đồ.
Cô gần đây đã đến thời kỳ rụng trứng, ham muốn tình ɖu͙ƈ cũng mạnh hơn so với bình thường, nỗi nhớ Chu Dịch cũng nảy nở như măng mọc sau mưa [2]. Phồn Du đang cố gắng thuyết phục bản thân thỏa hiệp trước. Nếu hiện tại bọn họ chỉ là bạn giường, vậy bây giờ cô muốn hắn thỏa mãn ɖu͙ƈ vọng của mình, cô nên đi tìm hắn.
[2] măng mọc sau mưa: theo mình hiểu thì bả đang nhớ Chu Dịch lắm lắm á, nỗi nhớ cuồn cuộn mà đến, nhớ đến không khống chế được í
Cô mở WeChat, suy nghĩ xem mình nên đăng gì, cô rối rắm mở vòng bạn bè của Chu Dịch. Bất ngờ thấy được thông tin cập nhật mới nhất của hắn, bài được đăng vào tối qua, trêи ảnh là bàn tay của Chu Dịch đang cầm qυầи ɭót, trêи qυầи ɭót dính tϊиɦ ɖϊƈh͙ màu trắng kèm theo hai chữ, “Tôi nhớ cô ấy”. Phồn Du nhận ra đây là qυầи ɭót của cô, thì ra hắn đã lấy nó nhét vào túi khi gặp mặt lần đầu tiên trêи tàu điện ngầm vào tuần trước, có vẻ như tối qua hắn đã lấy qυầи ɭót của cô loát xong bắn ra.
Trong lòng Phồn Du biết rõ vòng bạn bè này chắc chắn chỉ có hai người bọn họ nhìn thấy, đây là do Chu Dịch cố ý gửi cho cô, nhất là hai chữ “nhớ cô”, lập tức đánh trúng vào trái tim của Phồn Du. Trong lòng cô đắc ý, nhìn xem, đây chắc là do hắn không nhịn được nữa mà.
Sau khi nhìn thấy sự nhượng bộ của Chu Dịch, Phồn Du không còn rụt rè nữa, cô trực tiếp gọi điện thoại cho hắn.
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, thanh âm trầm thấp từ tính của Chu Dịch truyền đến: “Xin chào.”
“Anh nhớ em sao.” Thật ra, em cũng có chút nhớ anh.
Chu Dịch cười nhẹ một tiếng, thẳng thắn thừa nhận: “Đúng, tôi nhớ em.”
Khóe môi Phồn Du không nhịn được nhếch lên, dùng hai chân kẹp chăn cọ xát, mở miệng hỏi: “Anh đang ở đâu?”
“Ở công ty, trước Thất Tịch sẽ mở bán dòng Poppy, cho nên hai ngày này tương đối bận rộn.” Chu Dịch dừng một chút, sau đó nói: “Xin lỗi, tôi chuẩn bị đi họp.”
“Đừng cúp máy!” Phồn Du vội vàng ngăn hắn lại, “Anh có mang theo tai nghe Bluetooth không, em muốn nói lời này với anh.”
“Được.” Chu Dịch bất đắc dĩ đồng ý.
Lúc Chu Dịch đeo tai nghe Bluetooth vào, ý nghĩ xấu xa của Phồn Du lại xuất hiện, cô cầm quả trứng rung trêи đầu giường mở ra, bôi chút kem dưỡng ẩm lên. Cô muốn ngay lúc Chu Dịch đang họp thì cô sẽ thủ ɖâʍ cho hắn nghe, tượng tưởng đến lúc Chu Dịch một tai nghe cấp dưới báo cáo và một tai còn lại lắng nghe tiếng kêu rêи ɖâʍ đãng, chỉ nghĩ thôi mà cô đã thấy hưng phấn rồi.
“Ưm … Chu Dịch … Bên dưới của em rất ngứa … Ư … A …” Phồn Du đẩy cao chiếc váy ngủ bằng lụa của cô lên, hai bầu иɦũ ɦσα như quả mật đào lộ ra ngoài không khí, đầu иɦũ ɦσα bị kϊƈɦ thích trở nên cứng rắn.
Phồn Du nắm lấy cặp иɦũ ɦσα của mình xoa nắn, nhưng cô luôn cảm thấy không sướиɠ bằng được Chu Dịch xoa, cô bất mãn rêи rỉ: “Em đang xoa bóp hai bên иɦũ ɦσα … Ư a … núm иɦũ ɦσα em ngứa quá … muốn được anh ɭϊếʍ…”
Phồn Du ở trêи giường khó nhịn vặn vẹo, hai chân thon dài trắng nõn gắt gao kẹp chặt, ngón chân nhỏ nhắn đáng yêu bám chặt lấy ga trải giường.
“Chu Dịch … a … Bên dưới, bên dưới luôn có nước chảy… a … Anh lại, anh lại ɭϊếʍ sạch sẽ được không …” Phồn Du vừa rêи rỉ vừa khóc nức nở, giọng nói mềm mại quyến rũ, giòn tan tiến vào xương cốt.
Chu Dịch hận không thể lôi cô ra khỏi điện thoại mà làm cô một trận, muốn cắm cô đến khàn giọng rêи rỉ dưới thân mình, nhưng trong điện thoại không còn phát ra những tiếng động ɖâʍ mỹ nửa. Đáng tiếc lúc này hắn chỉ có thể nghiêm túc nghe báo cáo của giám đốc tài chính, thỉnh thoảng đưa ra góp ý.
“Tôi đã đọc báo cáo tài chính của tháng này, nhìn chung không có vấn đề gì, nhưng chi tiêu quảng cáo cần phải chi tiết hơn, ngày mai cậu hãy làm lại báo cáo quảng cáo sau đó gửi lại cho tôi.” Thanh âm Chu Dịch vẫn vững vàng như cũ, nhưng sẽ không ai biết đến cảnh khiêu ɖâʍ trực tiếp đang phát trong tai nghe của hắn.
“A ưm … Người ta khó chịu quá, vậy mà anh vẫn còn tâm trí nghe báo cáo … Anh nhìn em này …” Phồn Du cởi chiếc qυầи ɭót mỏng ra, nhét máy rung vào tiểu huyệt vừa khít vừa trơn trượt của cô, cô đem chân mở rộng ra, ngón tay xanh nhạt vạch ra môi âʍ ɦộ đỏ mọng, nói: “A … Chu Dịch … Người ta đem huyệt nhỏ vạch ra, vạch ra cho anh nhìn nè…”
Phồn Du vẫn cảm thấy chưa đủ, cô cần sự an ủi của Chu Dịch, cô vừa vặn nhìn thấy chiếc cà vạt trêи đầu giường, đó là chiếc cà vạt mà cô mang theo khi từ biệt thự của Chu Dịch trở về, cô nhìn nó như một cọng rơm cứu mạng, duỗi tay kéo cà vạt qua.
Phồn Du nâng ʍôиɠ lên, một tay luồn chiếc cà vạt dưới đáy quần một tay giữ lấy đầu kia, chiếc cà vạt cọ xát vào toàn bộ bộ phận sinh ɖu͙ƈ của Phồn du, nó lập tức trở nên ướt dầm dề.
“A … Chu Dịch … Anh biết em đang làm gì không … Um … A…” Phồn Du nức nở thét chói tai, ” A a… em, em dùng cà vạt của anh ma sát huyệt nhỏ…. Sướиɠ quá a…. Em sắp không được…”
Nghe cô rêи rỉ, gân xanh Chu Dịch giật giật, “Khốn kiếp.” Hắn nhịn không nhẹ giọng mắng một câu thô tục, các nhân viên đang báo cáo đều giật mình, bọn họ hoảng sợ nhìn Chu Dịch, không biết mình đã làm sai cái gì chọc giận đến ông chủ.
Chu Dịch phất tay để cho bọn họ tan họp, giờ phút này hắn chỉ muốn làm chết tiểu yêu tinh đang tra tấn người kia.
Thanh âm trong tai nghe càng lúc càng lớn, thẳng đến khi cô tiếng kêu tên hắn lên cao trào, Chu Dịch mới cắt đứt cuộc gọi.
Một phút sau, Chu Dịch thấy được bức ảnh trêи WeChat Phồn Du vừa đăng. Trong hình là một chiếc cà vạt nhăn nhúm ướt đẫm đang che lại huyệt nhỏ của cô, gãi đúng chỗ ngứa mà che lại miệng huyệt, trong thật ɖâʍ đãng.
“Về chung cư, tôi muốn làm em.” Chu Dịch nhanh chóng gửi lại tin nhắn.
——
Vào học rồi nên mình sẽ không có lịch đăng chương cố định nhé, năm nay mình học năm cuối cấp 3 nên chương trình nó nặng hơn 1 xíu, lịch học cũng kín nên không có nhiều thời gian để edit. Mong mọi người thông cảm cho mình nhaa ~~
11-9-2020.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!