Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế - Chương 13: Ky Linh hầu, Linh Ngưu nhân nô đãi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
300


Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế


Chương 13: Ky Linh hầu, Linh Ngưu nhân nô đãi


Trở lại phủ Tể tướng, Lạc Khắc liền cho gọi Diệp Phong đến đại sảnh. Lão nhìn thần thái của đứa cháu mình, rất cao hứng:” Quai tôn, ngày hôm qua, cháu đã làm rạng danh Pháp Lôi Nhĩ gia của chúng ta. Hôm nay bệ hạ đã ngự tứ sắc phong cho cháu chức vị đoàn trưởng của Tư Lược đoàn. Cháu định sau nay phát triển nó như thế nào?”

Đứa cháu này đã phát sinh ra rất nhiều biến đổi thần kỳ, Lạc Khắc không còn coi hắn là một đứa nhỏ lúc trước không biết gì nữa.

“Xây dựng Tư Lược đoàn, dĩ nhiên cần phải tuyển thêm người. Tiền bạc thì không phải là vấn đề, mà tuyển tinh anh mới là chính yếu, cho nên không cần làm gấp gáp. Theo lời bệ hạ truyền, cháu trong mấy ngày tới đây sẽ phải đến Hỗn Loạn hoang nguyên, để gặp mặt vị Phó đoàn trưởng Tĩnh Hương kia, rồi bàn bạc kế hoạch phát triển Tư Lược đoàn!”

Miệng Diệp Phong thở ra khói, mỉm cười trả lời. Từ lúc bắt đầu, cái vấn đề phát triển gây nhiều phiền não, hắn đã có những kế hoạch sẵn trong lòng rồi!

Lạc Khắc thấy cháu mình tự tin, và trả lời cũng có đạo lý, liền gật đầu nói:” Tuyển tinh anh thì quả thật không sai, về phương diện tiền bạc, nếu không đủ thì gia gia sẽ cung cấp cho cháu. Chỉ có một điều là phần trang bị cho Tư Lược đoàn phải ngốn rất nhiều kim tệ, gia gia sợ không thể giúp đỡ cháu được, cái việc này cháu phải tự lo liệu. Quai tôn, ta tin thế nào rồi cháu cũng đem lại vinh quang cho Pháp Lôi Nhĩ gia chúng ta!”

“Ha ha ha, yên tâm đi lão nhân, người tuyệt đối sẽ không phải thất vọng!” Diệp Phong ha ha cười to. Những lời Lạp Khắc nói hắn đều hiểu được. Quang Minh đại lục thiếu nguồn khoáng nguyên, trang bị tốt quả thật rất quý, cũng rất khó mua được. Nhưng mà chỉ có nhân lực lại phải tự lo trang bị cho Tư Lược đoàn của hắn. Hắc hắc!

Hai người nói chuyện với nhau một hồi xong, Diệp Phong liền rời đại sảnh, tìm Ba Nhĩ để hắn đi thông tri cho Ai Đức và Khải Đặc, đến trường đấu giá Huy Hoàng hội hợp với hắn, sau đó trở lại phòng mình.

“Thiếu gia, ngài đã trở về!” Đúng lúc Lộ Lộ đang ngồi nhàm chán ở trong phòng, thấy thiếu gia trở về, lập tức cao hứng tiến đến thỉnh an, phụ giúp cởi áo bào xuống, mắc lên giá treo.

Diệp Phong thích được Lộ Lộ ôn nhu hầu hạ, ma trảo chộp lấy Lộ Lộ ôm vào lòng, ân cần hỏi: “Lộ Lộ, bệ hạ ban cho ta chức vị đoàn trưởng Hoàng Gia Tư Lược đoàn, ta phải sớm rời đế đô, nàng có sẵn sàng đi theo chứ?”

“Lộ Lộ là thị nữ của thiếu gia, ngài đi đâu, Lộ Lộ sẽ theo đó!” Lộ Lộ dựa vào trong lồng ngực thiếu gia nhu thuận trả lời, vì thiếu gia có được quan chức mà cao hứng.

Đối với Lộ Lộ mà nói, cha mẹ cùng đệ đệ đều đã ổn định, hoàn toàn không cần nàng phải lo lắng. Nàng không thể phân khai được với thiếu gia mình yêu thương. Huống hồ không đi theo thiếu gia, không chừng sẽ bị lão gia phái đi phục vụ người khác!

Hắc hắc, Lộ Lộ quả là một tiểu nữ nhân si tình. Diệp Phong ôm Lộ Lộ trong lòng thầm khoan khoái, nghĩ đến mật thất, hỏi: “Lộ Lộ, ngươi có đưa cơm cho U Nguyệt nhi không?”

“Đã đem, nhìn từ trong ánh mắt, hôm nay tính tình nàng bớt đi rất nhiều!” Lộ Lộ đáp nhẹ, lập tức cẩn thận hỏi: “Thiếu gia người dự định giữ nàng ta đến khi nào?”

Diệp Phong gãi gãi đầu nói: “Kỳ thật ta cũng không có ý định giữ nàng ta, nhưng nàng ta có huyết thống với Ma tộc, là hỗn huyết nhân, còn có hắc ám giáo đình, thả nàng ta nhất định sẽ phiền toái. Ngươi tạm thời tiếp tục cho nàng ta ăn cơm, cho nàng ta uống Cực Lạc Tiêu Hồn Thủy. Đợi ly khai đế đô, tính tình nóng nảy nàng ta hoàn toàn mất hết, ta sẽ xử lý lại vấn đề của nàng ta!”

Lộ Lộ dù rằng không đành lòng hỏi thế, nghe thiếu gia nói thế cũng không hỏi nhiều thêm nữa.

Diệp Phong thấy bộ dạng nhu thuận của nàng, hôn nàng một cái, nắm lấy tay ngọc nàng rời phủ đi tới trường đấu giá Huy Hoàng.

Cảnh tượng khi cầm thú nam tước ra ngoải dạo phố tiến đến gần. Uy lực quả nhiên không khác tiếng đồn, một ít cư dân nhát gan lập tức chuồn mất, chỉ còn lại loại lưu manh hỗn tạp có gan tiến lại vỗ mông ngựa nam tước đại nhân.

Diệp Phong đã quá quen với tình cảnh này, cũng chẳng quản những người này nghĩ gì, chỉ cần bản thân vui sướng tiêu sái là tốt rồi!

Cuộc bán đấu giá tại phách mại trường đang tiến hành, ba người bọn Ba Nhĩ chưa tới. Đám người vừa thấy Diệp Phong tới, sợ rắc rối vội tự giác nhường đường, không dám cản bước đại nhân cầm thú nam tước.

Cùng Lộ Lộ tìm chỗ ngồi phía dưới đài đấu giá, Diệp Phong ngồi xuống xem đấu giá, chờ ba người bọn Ba Nhĩ tới.

Không có loại tự cho là nhân sĩ chánh nghĩa như Phỉ Long ở đây, bọn nhân viên công tác ở phách mại trường tụ tập xung quanh phách giả, thấy cầm thú nam tước không gây chuyện, tự nhiên cũng không dám đến làm phiền hắn.

“Tiếp theo đây, đấu giá chính là một ma thú tam giai Ky Linh Hầu, vô cùng thông minh, thích bắt chước hành động của con người, là lựa chọn tốt nhất cho một sủng vật. Giá ban đầu là một trăm kim tệ, mỗi lần tăng giá không được ít hơn mười kim tệ!” Nhân viên đấu giá kéo dầy thừng đang cột cổ một tiểu hắc hầu khả ái hình thể đều đặn như một quả túc cầu lớn, giới thiệu cho mọi người.

Ma thú ít nhất phải ngoài ngũ giai mới có ma tinh, loại Ky Linh Hầu này chỉ có thể làm vật cưng thôi, căn bản không có nhiều người muốn mua, gõ phách một hồi mới có người hô lên một trăm năm mươi kim tệ.

Lộ Lộ thấy Ky Linh Hầu bị cột giữ, bộ dạng giãy dụa rất đáng thương, trong lòng cảm thấy bất nhẫn, hiềm nỗi bản thân không có tiền, vì vậy liền quay sang Diệp Phong nói: “Thiếu gia, người xem tiểu hầu tử này thật đáng thương…”

“Như thế nào? Nàng thích chứ?” Diệp phong mỉm cười nhìn Lộ Lộ hỏi, thấy Lộ Lộ gật đầu, lập tức ra hiệu với đấu giá viên: “Ta trả hai trăm kim tệ!”

Vừa nghe Cầm Thú Nam Tước ra giá mua linh hầu, mọi người bên cạnh hắn đều không hề ra giá. Vì một con vật mà đắc tội Cầm Thú Nam Tước, ai cũng không ngốc như vậy!

Đấu giá viên gõ lên ba tiếng, tinh linh hầu thuộc về Cầm Thú Nam Tước. Lộ lộ trên mặt lập tức lộ ra nụ cười cao hứng.

Ba Nhĩ lúc này theo Ai Đức cùng Khải Đặc cũng tới rồi. Hai tên quý tộc bại hoại vừa thấy lão đại lập tức mừng rõ ra mặt, tán tụng lão đại quyết đấu với Phỉ Long thật là anh dũng!

Diệp Phong lại không muốn nghe hai tên nói nhảm, gọi Ba Nhĩ giao tiền rồi lấy tinh linh hầu, giao cho Lộ Lộ. Vừa muốn đi, một vật phẩm tiếp theo được đấu giá viên đưa ra, thu hút sự chú ý của hắn!

Hai đại hán tráng kiên, cầm thiết liên kéo lên một ngưu đầu, đó là linh ngưu nhân của thú nhân vương quốc, đem lên đấu giá. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn

Linh ngưu chiến sĩ mang một quần dài vải len thô màu xám, sau mông cử động, lộ ra đuôi ngưu. Trên thân xích lỏa tất cả đều là ngưu mao (lông trâu) màu vàng, cơ thể thập phần cường tráng, trong ánh mắt tràn ngập tức giận!

A, người này hình như trong phim là Ngưu Ma Vương. Diệp phong nhìn linh ngưu nhân, hai mắt không ngừng xoay chuyển, chẳng biết suy nghĩ ra chủ ý quái quỷ gì.

“Tiếp theo cuộc đấu giá chính là linh ngưu nhân đến từ thú nhân vương quốc, hắn mặc dù không có đấu khí, nhưng do trời sanh có sức chịu đựng ngang bằng cường giả, khả năng địch nổi lục giai ma thú! Người bán đã cho hắn dụng độc dược, người mua có thể dụng giải dược khống chế hắn. Nhưng mà chúng ta trước tiên nhắc nhở mọi người, hắn tính tình bạo lực, nguy hiểm rất lớn. Giá bắt đầu là ba vạn kim tệ, mỗi lần tăng giá không dưới ba ngàn kim tệ!” Đấu giá viên chỉ vào linh ngưu nhân cao giọng giới thiệu giá ban đầu.

“Chúa ơi, như vậy tên nô bộc này cũng tương đương uy phong!”

“Đúng vậy, bất quá hắn một điểm nguy hiểm!”

Người đấu giá bên cạnh đều thảo luận, đang nghĩ nên báo giá hay không.

“Lôi Ân thiếu gia nhà ta trả ba vạn ba ngàn kim tệ!” Ba Nhĩ tay sai của Cầm thú Nam Tước, nghe chỉ thị của thiếu gia, mở miệng hô to.

“Con mẹ nó, đồ tay sai, lần trước Quang Minh thần lực kiếm chính là khi hắn nói lên làm lão tử phải thua. Hôm nay linh ngưu nhân hắn còn muốn, con mẹ nó thật vô lại, lão tử trả ba vạn sáu ngàn kim tệ!” Trong đám người cũng không biết là ai nói như vậy một tiếng.

“Mẹ nó, thật vô lại, dám nói với Lôi Ân thiếu gia nhà ta, có giỏi đứng ra!” Ba Nhĩ khoa trương tìm kiếm nơi có tiếng chửi.

“Thấy chưa, thật sự có người dám tranh với lão đại chúng ta? Ai a? Đứng ra cho huynh đệ chúng ta nhìn ngươi so với Phỉ Long như thế nào!” Ai Đức cùng Khải Đặc cũng phóng thanh hô to.

Đám người đều tị hiềm, ý bảo không phải chính mình, thấy tình huống không ổn thậm chí đã bắt đầu căng thẳng. Đấu giả viên vừa nhìn giá, chạy nhanh lại gõ, miễn cho đánh nhau.

Ba thanh âm kêu lên, trước khi chủ nhân tức giận ra về, Ba Nhĩ liền giao tiền, nhận giải dược. Linh ngưu nhân nô lệ dưới sự dẫn dắt của Ai Đức cùng Khải Đặc, đi theo Diệp Phong rời khỏi trường đấu giá!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN