Nhưng hôm nay, Bạch Liên Tuyết một lần nữa sống lại, lại một lần nữa đem bí mật này đưa vào tầm mắt Từ Dương.
“Chiếu theo lời ngươi nói, như vậy, Tam Thiên Đạo Châu năm đó dẫn phát dị tượng lực lượng thiên ngoại hàng lâm? Dẫn dắt bí mật về Long Mạch hiện ra?”
Bạch Liên Tuyết vẻ mặt ngưng trọng gật gật đầu: “Không sai. Chuyện này quá trọng đại, những người lúc trước biết được bí mật này cơ hồ đều bị tồn tại vô thượng của Tam Thiên Đạo Châu đuổi tận giết tuyệt, chỉ lưu lại chín tu sĩ trẻ tuổi tư chất tuyệt luân, lại chia bí mật này làm chín bộ phận rót vào trong đầu bọn họ, ta chính là một trong số đó.”
Bạch Liên Tuyết càng nói càng kinh người, bí mật nghịch thiên như thế, ngay cả Từ Dương cũng khó có thể tiếp tục duy trì trấn định.
Hai mắt hắn rũ xuống, trong lòng có vô số suy nghĩ hiện lên.
“Hiên tại ngươi có thể đại khái nhớ lại bao nhiêu nội dung?”
Thật lâu sau, Từ Dương khẽ nhíu mày, lại một lần nữa mở miệng hỏi thăm.
Bạch Liên Tuyết thử nhắm hai mắt lại, vắt hết óc mở ra ký ức của mình, biểu tình tuy có chút thống khổ, nhưng nàng vẫn đưa ra một ít đáp án rõ ràng.
“Thiên Phật Sơn…”
“Linh Lung Tháp…”
“Hồ Tâm Nguyệt…”
“Còn có, một nhóm tượng đất cùng một ít đạo sĩ ăn mặc rất quỷ dị!”
Liên tiếp mấy chữ từ trong miệng Bạch Liên Tuyết thoát ra, khiến cho Từ Dương cùng Linh Dao bên cạnh ở khiếp sợ không thôi.
“Thiên Phật Sơn, nằm ở một góc vùng ven Tam Thiên Đạo Châu, xem ra muốn xốc lên bí mật năm đó, nơi này hẳn là điểm dừng chân đầu tiên chúng ta muốn đi tới.”
Từ Dương vừa nói như vậy, vừa đem ánh mắt dừng ở trên mặt Linh Dao, cực kỳ thâm thúy…
“Yên tâm đi, trước khi đi, ta sẽ giúp ngươi hoàn toàn chặt đứt nhân quả với Thiên Kiếm Thánh Địa, sẽ không để cho ngươi rời đi mà phải mang theo bất kỳ ràng buộc nào.”
Linh Dao không nói thêm gì. Trên thực tế, sau khi nàng dưới sự bày mưu tính kế của Từ Dương chém giết mấy đồng môn kia, nàng liền hiểu được duyên phận của mình với Thánh Địa nhất mạch này sắp đi đến hồi kết.
Sau khi Bạch Liên Tuyết tỉnh lại, ba người Từ Dương lại ở trong động này tĩnh dưỡng thêm ba ngày ba đêm, cho đến ngày thứ tư, lại có một nhóm khách không mời hàng lâm xuống thác nước này.
Lúc này đây, Thiên Kiếm Thánh Địa phái tới hai trưởng lão, đều là cường giả cái thế Nguyên Thần Sơ Cảnh.
“Cửu sư thúc, thập tam sư thúc!”
Giữa khoảng đất không dưới thác nước, Linh Dao và Từ Dương đối diện với hai lão gia hỏa này, sau lưng bọn họ còn đi theo hơn mười cường giả Động Thiên cảnh cực hạn của Thánh Địa, đại đa số đều là kiếm thuật tông sư có bối phận sư thúc sư bá.
“Linh Dao! Ngươi… ngươi đã quyết định trở thành phản đồ của Thánh Địa sao? Các sư huynh đệ của ngươi, đều là do ngươi giết?”
“Vâng.” Linh Dao bình tĩnh trả lời, nàng đã quyết định đi theo Từ Dương và Bạch Liên Tuyết, vạch trần bí mật đa bị phủ bụi quá lâu kia, bao gồm cả sứ mệnh đặc thù trên người mình.
“Ha ha ha! Xem ra, năm đó khi đại sư huynh quyết định nhận nuôi ngươi, quyết định mà Thập Lão đưa ra rất chính xác! Tiểu nha đầu ngươi, nhất định không phải vật trong ao!”
Những lời này của Cửu trưởng lão, không thể nghi ngờ là đụng phải bí mật nào đó trên người Linh Dao, nhất thời khiến cho Linh Dao hỏi ngược lại.
“Cửu sư thúc, người có thể nói ra tất cả những chuyện người biết về ta hay không? Linh Dao vô cùng cảm kích!”
Cửu trưởng lão cười lạnh: “Ngươi đã không cần biết cái gì nữa, hiện tại ngươi vì tên Thiên Lam Tông này mà phản bội Thánh Địa, tội đáng muôn chết, cần gì phải nhiều lời? Chịu chết đi!’’
Hai lão gia hỏa này cũng không biết là ở trong một loại lập trường như thế nào, mới bắt đầu ra tay đã là khí thế lôi đình, cứ như là đã thề phải giết chết Linh Dao tại chỗ.
Lúc này đây, không đợi Linh Dao động thủ, Từ Dương đã xông tới trước mặt nàng.
“Lúc trước ngươi có công lao thủ hộ phong ấn, trận chiến hôm nay, để ta thay ngươi làm đi.”
Từ Dương hời hợt nói xong, thân pháp đột nhiên vọt tới gần, dùng uy áp lớn lao của bản thân chấn nhiếp hai đại trưởng lão của Thánh Địa.
“Lão già, với chút nội tình này của các ngươi, ở trước mặt ta căn bản không đáng nhìn, mau sử dụng thủ đoạn mạnh nhất của các ngươi, đừng lãng phí thời gian của ta.”
Từ Dương chắp hai tay, mỗi một động tác mỗi một ánh mắt, đều là vẻ coi thường hai vị kiếm tu ngàn năm trước mặt đến tận xương tủy.
Giống như hai người trước mặt, căn bản chỉ là những con kiến hôi mà thôi.
“Hừ! Tiểu tử không có mắt không tròng, ta thấy ngươi đây là chán sống rồi!”
Coong!!
Sóng âm kiếm ý cường đại chấn động mà ra, hai đại trưởng lão đồng thời giơ kiếm, dùng uy áp kiếm khí mênh mông cuồn cuộn không dứt tập trung vào Từ Dương.
“Kinh Hồng Trảm!”
Cửu trưởng lão giành trước xuất chiêu, từ sau lưng ông ta, một đạo kiếm quang khổng lồ màu đỏ thẫm chém xuống, kiếm phong này cực kỳ sắc bén bá đạo, mang theo khí diễm sát ý mười phần, đáng tiếc, cho dù lực lượng này mạnh cỡ nào, thì cũng không có khả năng phá vỡ trận quang hộ thể của Từ Dương.
“Hừ, trò vặt vãnh.”
Từ Dương trở tay vung ra một cái tát, thậm chí ngay cả Quan Vân Kiếm Ý cũng không thi triển, chỉ là bằng vào nội tình cường đại của bản thân, dẫn động đại lượng linh khí giữa thiên địa, đánh ra một đạo sóng xung kích linh lực ngưng thật mà thuần khiết.
Lực lường cường bạo giống như đại dương.
Ầm ầm! !
Sóng gió to lớn, cứ như thế chặt đứt dòng nước chảy xiết của thác nước sau lưng hai đại trưởng lão! Nếu không phải là hai lão gia hỏa này né tránh kịp thời, chỉ cần trúng một chiêu này, có lẽ hai lão gia hỏa đã bị chém thành hai đoạn.
“Tiểu tử này lại có thực lực mạnh đến như vậy! Khó trách Tam sư huynh cùng Ngũ sư huynh đều đánh giá hắn cao như thế!”
“Điều duy nhất ta không rõ chính là, người này lợi hại như vậy, vì sao chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ? Chuyện này quả thực quá khó hiểu!”
Sắc mặt Cửu trưởng lão lại càng âm ngoan hơn vài phần: “Mặc kệ hắn có lai lịch gì, chỉ cần là địch nhân của Thánh Địa chúng ta, vậy thì chỉ có thể có một kết cục chính là tử vong!”
Coong!!
Đột nhiên, hai đại trưởng lão đem kiếm thể của bản thân đan xen vào nhau, một cỗ kiếm đạo phong mang cực kỳ cường hãn, tàn sát bừa bãi mà ra.
Ầm ầm! ! Uy áp kiếm lực lớn lao hoành hành chung quanh, uy nghiêm chân chính thuộc về trưởng lão Thiên Kiếm Thánh Địa được phóng thích vô cùng nhuần nhuyễn.
“Tiểu tử, ta muốn cho ngươi hiểu được, cái gì mới là uy áp kiếm đạo chân chính!”
Kiếm khí không giống nhau phát ra từ hai thanh kiếm đan xen vào nhau, nhanh chóng ngưng tụ thành hai kiếm linh vô cùng sinh động.
Kiếm linh này cũng có được hình dáng giống như con người, nhưng kiếm khí tỏa ra còn cường đại hơn so với bản thể của hai lão gia hỏa này!
“Thì ra là như thế. Đem kiếm khí hóa thành hình người, thủ đoạn như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có Thiên Kiếm Thánh Địa các ngươi mới có thể làm được.”
Từ Dương cười nhạt gật gật đầu, đưa ra sự tôn trọng xứng đáng với đối thủ hiện giờ của mình, Thiên Kiếm Thánh Địa nhất mạch.
Phải biết rằng, có thể đem kiếm khí hóa thành hình người cũng không phải là một chuyện đơn giản, nếu không phải là tu sĩ Nguyên Thần cảnh thì không thể làm được.
“Cẩn thận!! Một khi hai thanh kiếm hợp lại, uy lực có thể tăng lên gấp bội!”
Linh Dao đứng sau lưng Từ Dương nhịn không được mở miệng nhắc nhở một câu, thế nhưng nhìn bộ dáng Từ Dương hình như cũng không có lấy một chút lo lắng nào.
“Yên tâm, ta sẽ để cho hai người bọn họ thua tâm phục khẩu phục!
Từ Dương đột nhiên đánh một chưởng lên trời, trong phút chốc, gió nổi mây động, bầu trời không có ánh sáng!
“Trời ạ… đây là công pháp gì??”