Luyện Khí Mười Vạn Năm - Chương 39: 39: Giúp Đệ Tử Ngưng Kết Kim Đan
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1


Luyện Khí Mười Vạn Năm


Chương 39: 39: Giúp Đệ Tử Ngưng Kết Kim Đan


Cũng may là nàng không đánh giá thấp thực lực của Từ Dương, nên sớm quỳ xuống, nếu vừa rồi nàng cùng hành động với những người kia, bây giờ chắc chắn cũng nằm trong đống thi thể kia rồi.“Từ đại nhân, những người này nghe lệnh từ thành chủ quận Thiên Vũ, tới lôi kéo ngươi tới quận Thiên Vũ làm việc.” Ngư Tam Nương nhỏ giọng nói.Từ Dương nhìn đống thi thể trên đất, sắc mặt trở nên cổ quái.“Ngươi xác định những người này tới để lôi kéo ta? Không phải tới giết ta chứ?” Từ Dương chỉ chỉ những thi thể kia, có phần không dám tin mà hỏi lại.Nếu tới để lôi kéo, thái độ không nên khiêm tốn lại một chút sao? Mặc dù hắn chắc chắn sẽ không đáp ứng bọn họ, nhưng mà cũng chưa chắc đã giết những người này.Những người này chết, chỉ có thể nói là đáng đời.“Vâng, Từ đại nhân.” Ngư Tam Nương thành thành thật thật hồi đáp, trải qua chuyện lần này, nàng đã hoàn toàn phục Từ Dương, hạ xuống quyết tâm nhất định phải làm việc thật tốt cho Từ Dương, tranh thủ cơ hội bám lấy cây đại thụ này.“Được, ta đã biết.” Từ Dương thản nhiên nói.“Từ đại nhân, ngươi giết bọn họ, cũng đã đắc tội quận Thiên Vũ, bây giờ phải làm gì.” Ngư Tam Nương suy nghĩ một hồi rồi hỏi.Theo suy đoán của nàng, tu vi của Từ Dương hẳn là Nguyên Anh kỳ, thế nhưng quận Thiên Vũ cũng có mấy tu sĩ Nguyên Anh kỳ.Nàng sợ cây đại thụ này không đáng tin cậy.

Nếu Từ Dương không địch lại quận Thiên Vũ, nàng cũng cần tìm một chỗ dựa khác.Từ Dương nhìn chăm chú Ngư Tam Nương, thấy nàng có vẻ rất lo lắng, bèn cười nói.“Ta không những đã đắc tội Quận Thiên Vũ, ta còn đắc tội cả Linh Bảo các và Ma Vân tông, ngươi sợ sao?”“Cái gì.” Ngư Tam Nương sững sờ kêu lên.“Còn cả Ma Vân tông?” Đầu óc Ngư Tam Nương có chút hỗn loạn, không biết Từ Dương làm thế nào mà đắc tội luôn cả Ma Vân tông.Từ Dương liền nói ra chuyện xảy ra ở Tề Châu thành.

Ngư Tam Nương nghe xong, cả người liền lâm vào hỗn loạn, vừa nàng nghe được cái gì thế này? Từ Dương thế mà lấy sức một mình, giết bốn Nguyên Anh kỳ, một người trong đó còn là đồ đệ của trưởng lão Ma Vân tông.Vậy thì Từ Dương rốt cuộc có thực lực cỡ nào.Ngư Tam Nương không dám nghĩ, chỉ có thể cúi đầu, chỉ là, trong lòng nàng ta càng thêm kiên định, nhất định phải dựa vào cây đại thụ này.Từ Dương so với nàng tưởng tượng còn kinh khủng hơn, so với Từ Dương thì quận Thiên Vũ đúng là một chỗ rác rưởi.Sợ là dù tất cả lão quái vật Nguyên Anh kỳ quận Thiên Vũ đồng loạt xuất động, cũng không đủ cho Từ Dương giết.“Ta kêu ngươi tìm kiếm linh dược, ngươi có đầu mối gì chưa?” Từ Dương đột nhiên hỏi.Hắn giữ lại Ngư Tam Nương chính là cần Ngư Tam Nương giúp hắn tìm kiếm linh dược.“Từ đại nhân, gần đây ta đúng là lấy được một chút manh mối, là trong một khu rừng rậm quận Thiên Vũ có một gốc linh dược tuyệt thế.”“Nhưng mà linh dược kia rốt cuộc là gì, ta còn chưa biết, có điều, đã có không ít tu sĩ đi đến vùng rừng rậm kia.”“Quận Thiên Vũ, không biết là linh dược gì?” Từ Dương thấp giọng lẩm bẩm.“Được rồi, ta đã biết.” Từ Dương gật gật đầu nói.

Sau đó hắn lấy ra một viên đan dược có thể tăng cao tu vi, đưa cho Ngư Tam Nương nói: “Đan dược này là cho thù lao của ngươi, dùng xong có thể tăng cho ngươi một tầng tu vi.”Ngư Tam Nương tiếp nhan, mới ngửi thử đan hương thôi đã lập tức có cảm giác phiêu phiêu dục tiên.

Nàng ta vui mừng ra mặt, biết chắc đan dược này là đồ tốt.

Dùng xong nhất định có thể giúp nàng vượt qua bình cảnh tu vi, tiến thêm một bước, đột phá cảnh giới bây giờ cũng không phải không thể nào.“Cảm tạ Từ đại nhân.” Ngư Tam Nương cảm tạ nói.Trước kia nàng giúp thành chủ quận Thiên Vũ làm việc, cũng làm cùng một loại việc, nhưng không nhận được một lần khen thưởng nào.Bây giờ mới chỉ đi ra ngoài thăm dò cho Từ Dương xem nơi nào có tuyệt thế linh dược xuất thế, liền được khen thưởng phong phú như vậy.

.

.Chờ Ngư Tam Nương đi rồi, Từ Dương mới đến bên cạnh Lăng Thanh Thù, thở dài nói: “Ngươi rõ ràng đánh không lại, tại sao cứ phải xông ra làm gì?”Lăng Thanh Thù cười nói: “Ta biết Từ Lão Tổ ngài nhất định sẽ trở về.”Từ Dương lại lạnh lùng nói: “Vậy nếu ta không trở về kịp, chẳng phải ngươi đã chết rồi sao?”Lăng Thanh Thù cúi đầu, đúng vậy a, nếu Từ Dương tới chậm thêm một giây, nàng đã trở thành một đống thịt nhão.“Thế nhưng, nếu ta không ra, bọn họ phá vỡ đại trận hộ sơn, các sư đệ sư muội chẳng phải sẽ gặp nguy hiểm sao?”Từ Dương nghe vậy, bỗng nhiên nhấc tay một cái, một đoàn linh khí ầm ầm đập vào đại trận hộ sơn.

Đại trận hộ sơn lập tức núi chuyển, liên tục phát ra tiếng vù vù trầm thấp.Đại trận hộ sơn trông như lúc nào cũng có thể tan vỡ lại vẫn sừng sững không ngã, một lát sau liền hồi phục lại như chưa từng xảy ra chuyện gì.Mà công kích vừa rồi Từ Dương phát ra còn cường hãn gấp chục lần mười mấy tu sĩ Kim Đan kỳ hợp lực công kích.“Nhìn thấy không, ngươi nên tin tưởng lão tổ mới phải, mấy người Kim Đan kỳ bọn họ chẳng là cái thá gì cả, cho dù có thêm mười mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ nữa cũng không thể công phá được đại trận hộ sơn của chúng ta.”Lăng Thanh Thù kinh ngạc há hốc miệng, bởi vì nàng còn nhớ, Từ Dương chỉ tùy tiện bố trí đại trận hộ sơn, thế mà nó lại vững đến như vậy?Lăng Thanh Thù cảm thấy thân ảnh Từ Dương càng thêm cao lớn, chỉ cần có Từ Dương, Thiên Lam tông bọn họ nhất định có thể quật khởi.Lăng Thanh Thù nhớ mang máng, trên điển tịch tông môn có ghi lại, không biết vào bao nhiêu vạn năm trước, Thiên Lam tông đã từng là tông môn cường đại nhất thế giới này.

.

.Sau khi Từ Dương về tới tông môn, liền để Lăng Thanh Thù gọi những người mà hắn yêu cầu nàng chọn lựa ra, tụ tập mọi người lại trên một quảng trường.Trên quảng trường, mười mấy đệ tử Trúc Cơ kỳ với vẻ mặt khẩn trương nhìn Lăng Thanh Thù.

Theo như Lăng Thanh Thù nói, hôm nay Từ Dương lão tổ của bọn họ sẽ giúp bọn họ tăng tiến tu vi lên tới tận Kim Đan kỳ.Khi bọn họ đi tới quảng trường, ai ai cũng ngơ ngác như đang trong mộng.Có một số người trong bọn họ ấy, thiên phú căn bản không có chỗ xếp hạng, tu vi xếp trong Thiên Lam tông cũng thuộc về loại ném vào đám đông thì không tìm ra nổi.Nếu như không có gì ngoài ý muốn, cả đời này của bọn họ đều chỉ có thể bị kẹt ở Trúc Cơ kỳ, ngay cả cánh cửa Kim Đan kỳ cũng không thể nhìn thấy.Nhưng mà mọi chuyện đều có ngoại lệ, hôm nay Lăng Thanh Thù bỗng nhiên nói cho bọn họ biết, hôm nay bọn họ có thể ngưng kết Kim Đan!Bọn họ sao có thể không hồ nghi, có điều, đây đồng thời cũng khiến cho bọn họ có cảm giác chờ đợi trong hưng phấn.Bên ngoài quảng trường, tất cả đệ tử Thiên Lam tông xếp thành từng vòng tròn, nhao nhao nhảy lên nhìn xem mười mấy người giữa sân rộng, trong đó không thiếu người có thiên phú dị bẩm..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN