[Mạt thế] Nữ phụ ta là chúa tể mạt thế
Đi mua lương thực(1)
cost*: đơn vị tiền
————————————–Ta là dải phân cách xinh đẹp———————————————-
Sáng hôm sau
– Reeng… Reeng… Reeng ( t/g: Cái tiếng này hơi quen quen a~)
BỘP, tất cả các bộ phận của đồng hồ đang hòa mình vào đất mẹ thân yêu( Đồng hồ: Con có tội tình gì T/g: Tội cho con là một chiếc đồng hồ)
[ CON HEO LƯỜI KIA THỨC DẬY CHO BẢN HỆ THỐNG]
-Ừm~ cho 5 phút nữa
5 phút sau
[ Không đi coi chừng mạt thế đến không có đồ ăn a~]
– Ấy quên, còn phải mua lương thực dự trữ chứ a~ mình ngu quá đi!!!!(t/g: Bây giờ mới biết mình ngu)
[ Kí chủ có muốn mở thông tin cá nhân ]- Âm thanh hệ thống vang len lần nữa nhưng lạnh lẽo hơn lúc nãy
– Ừ mở đi
Cô nói xong trước mặt cô có một cái bảng lớn, hỏi hệ thống có ai thấy không nó nói chỉ có cô với nó thấy
THÔNG TIN CÁ NHÂN
Tên: Mộ Thanh Nhi
Tuổi: Hiện thực: 22 Thế giới ảo: 18
Sắc đẹp : 85[ Ờm cũng được]
Thể lực:70[ Tạm chấp nhận]
Trí lực: 80[ Đánh không lại nữ chủ rồi]
Khí chất: Thanh nhã cao quý, cao ngạo khiến người khác không rét mà run
Năng lực dị năng: Chưa có[ Quê mặt]
Kinh nghiệm giá trị: 10 [ Hoàn thành đượcnhiệm vụ chính và ẩn nhiệm vụ]
Tích phân: 2[ Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ chính và ẩn nhiệm vụ, thưởng cho]
Vật dụng: Không gian 50m2, nước suối chữa trị 1l sử dụng vĩnh viễn
Tiền: 1000 cost
Nhiệm vụ: Đánh bại nữ chủ, chiếm lĩnh hậu cung nam chủ
Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ: 1%
– Kinh nghiệm giá trị và tích phân là gì?
[ 10 điểm kinh nghiệm giá trị đổi được 1 điểm tích phân. Còn tích phân dùng để vô shop đổi đồ]
– Nhiệm vụ?
– Cô hoàn thành được ẩn nhiệm vụ và đi mua lương thực dự trữ là nhiệm vụ chính hôm nay nên cô được thưởng
– Tiểu thư mời xuống ăn cơm- Giọng nói cô hầu vang lên làm giảm không ít sự vui vẻ của cô
– Ừ- Cô còn định hỏi hệ thống nữa nhưng nên để tối hỏi thì hơn
Cô thay paijama* của cô bằng áo đen thun phối với lại quần jeans, đơn giản nhưng khi mặc trên người cô quyến rũ đến lạ thường
paijama* : Chỉ loại quần áo dài nhẹ, rộng, thường kèm theo dải rút ở ngang hông, được mặc bởi cả nam và nữ giới. Nguồn: Wikipedia
Xuống dưới lầu thấy ba người ông Mộ Tuân, bà Lệ Phi và nữ chủ Mộ Lệ Hoa đang ngồi ăn sáng trên chiếc bàn ăn dài, thấy cô xuống vấn cuối đầu tiếp tục ăn
– Lại đây ngồi ăn đi- Ông Mộ Tuân nói
Ngồi ăn? Ông đùa sao cái thứ trên dĩa kia có thể ăn được sao. Cơm thì cơm thừa, có mấy cục xương chắc bọn họ ăn xong quăng cho cô gặm xương đây mà
– Tôi không đói- Cô nói
– Em nên ăn một chút đi coi chừng bị cào ruột đó. Tuy bệnh thường gặp nhưng cũng nên phòng bị coi chừng bệnh nặng.- Nữ chủ nhỏ giọng ‘ quan tâm’ kìa nhưng thật ra sâu xa trong câu nói đó chính là trù cô chết nhanh
– Tôi đã nói là không cần rồi mà
– Con nhỏ kia mày không biết nói chuyện với chị mày đàng hoàng à. Đồ vô sỉ.
– Cô ta không phải là chị của tôi, còn ông vô sỉ không biết ai mới vô sỉ đây- Rồi cô cười lạnh một tiếng rồi lấy xe đi ra ngoài
Trong lúc cô đang lái xe
– Hệ thống hiện giờ đã bắt đầu nhiệm vụ rồi hả?
[ Lâu rùi lúc nửa đêm hôm qua]- Hệ thống trở lại cái giọng thường ngày
– Sao ngươi không thông báo cho ta biết
[ Tối qua lúc nửa đêm ta đã thông báo cho cô rồi nhưng cô ngủ say như chó nên không nghe. Định sáng nay thông báo nhưng thấy cô tràn đầy nhiệt huyết quá nên quên ]
– Như chó- Mặt cô đầy hắc tuyến dám so sánh cô như thế à- Len nơi~ Ngươi vừa nói cái gì dạ ta nghe hổng có rõ a~- Giọng cô ngọt xớt à nhưng trong câu đó có hàm ý như thế này: Ngươi nói lần nữa coi ta cho ngươi biết tay
Như hiểu được ý đồ của Mộ Thanh Nhi. Len bắt đầu kế hoạch nịnh hót cô a~
[ Chòi oi, tiểu thư của tôi xinh đẹp như công chúa, khí chất như nữ vương thế này ai gọi cô là con chó. Người đó nói cô như vậy là người đó bị đui không có mắt nhìn người. Với lại ta tặng cô một cái không gian 50m2 với nước suối chữa trị 1 lít sử dụng vĩnh viễn nha nha, chủ nhân dễ thương] Len không thể hiểu nổi tại sao mình lại nịnh hót cô nhưng lại có áp lực đe dọa nếu làm cô giận cuộc đời sau này sẽ bị đe dọa theo a~
– Không gian? Được rồi vì lợi ích của xã hội chủ nghĩa, vì tương lai của thế giới và vì tấm lòng thương người, bao dung của ta, ta sẽ tha cho ngươi… vậy.. ngươi hãy chỉ ta về cái không gian và cái nước suối đi- Thật ra cô biết mấy đàn chị đi trước ở mạt thế cũng có không gian và nước suối nhưng không như cô họ có không gian bao la rộng lớn nhưng cô chỉ có 50m2, còn nước suối thì có cả sông còn cô chỉ có 1 lít mà thôi sao khác biệt lớn quá
Như thấy được suy nghĩ của cô. Hệ thống nói cô đọc nhiều truyện mạt thế quá, ảo tưởng vl nhưng câu cuối cùng làm cô đau khổ nhất ‘Đời không có như mơ đâu con à’.
ĐM đau khổ quá
Quá đau khổ! Có ai xót thương tui không
[ Đừng có than nữa, đến nơi rồi kìa. Nhanh lên]
– Biết rồi hối quài
Cuối cùng đã đến TTTM AT( trung tâm thương mại AT). Nơi này rất là tiện nghi nha, có 3 tầng: Tầng 1 giống như siêu thị, bán tất cả các loại đồ ăn, từ đồ ăn vặt đến thực phẩm của các bữa ăn, còn có những chỗ bán đồ ăn nhanh và đồ ăn buổi sáng như hủ tiếu, phở, mì tôm,… nữa. ( T/g : Chẹp. Ngồi viết mà trong đầu toàn đồ ăn nên kể hơi chi tiết) Tầng 2 là những shop quần áo bán các quần áo từ mùa xuân đến mùa đông, , từ người già đến trẻ em đều có, ở đâycũng có bán những vật dụng VSCN như bàn chải đánh răng, khăn tắm, xà bông,… Tầng 3 bán những con thú cưng rất dễ thương mặc dù chưa lên nhưng nghe nhân viên nói dậy nên cô đã quyết định khi mua lương thực, quần áo dự trữ xong sẽ lên tầng 3 lấy một con pet ( thú cưng) ( t/g: ngây thơ vl)
Cô đi tới chỗ nào, cô càn quét chỗ đó dần dần không gian còn 40m2, chắc cũng ăn được mấy tháng, còn 10m2 còn lại thì cô để quần áo. Cô đã thử cho một tô hủ tiếu thơm ngon, nóng hổi vừa ăn vừa thổi vào không gian rồi lấy ra sau một tiếng, kết qua là tô hủ tiếu vẫn còn nóng như vừa nấu. Còn quần áo thì cô mua áo da, áo dày, áo ấm, quần da là nhiều.
– Hệ thống ơi nữ chủ có không gian riêng giống ta không ?Cô hỏi
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!