Ma Linh Ký - Gặp Ma
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


Ma Linh Ký


Gặp Ma



Chỉ là sau đó Trương Kiệt cũng giật mình tỉnh giấc, bởi vì buổi tối xung quanh bỗng trở nên lạnh lẽo. Hắn bỗng nhiên giật mình mở to mắt ra, mồ hôi chảy đầy người. Bởi vì hắn cảm nhận được có thứ gì đó quá bất thường

Khung cảnh xung quanh mặc dù có ánh đèn đường chiếu rọi nhưng bỗng nhiên lại mờ mịt hơn, hắn cảm giác được sau lưng hắn có một luồng khí vô cùng lạnh tỏa ra. Bỗng nhiên bên tai hắn lại nghe một giọng hát vô cùng mê người

“La là lá la”

Trương Kiệt lúc này gan dạ đến mấy thì cũng phải khiếp sợ, bởi vì hắn cuối cùng đã gặp phải thứ này rồi….

Bất quá sau đó hắn điều hòa hơi thở lại, rồi đôi mắt cũng trở nên sắc bén hơn. Hắn liền nhẹ nhàng xoay người lại thì thấy…. một cô gái da trắng như tuyết đang nhìn hắn. Gương mặt của cô vô cùng xinh đẹp, đây là lần đầu tiên Trương Kiệt nhìn thấy người đẹp như vậy dù là Huỳnh Anh hay bất cứ phụ nữ nào mà hắn từng gặp cũng không thể đẹp bằng cô gái trước mắt.

Bỗng nhiên xung quanh có một cơn gió thổi nhè nhẹ khiến cho mái tóc dài đen nhánh của cô bay thướt tha, trên người cô là mộ bộ y phục cổ trang kì lạ. Hắn mặc dù muốn rời mắt đi chỗ khác nhưng cô gái này dường như có một loại ma lực thu hút ánh nhìn của hắn

Sau một hồi, cô gái chậm rãi từng bước đến trước mặt Trương Kiệt rồi hôn nhẹ vào mi mắt trái hắn rồi dịu dàng nói

-Ta cảm nhận được…. đau khổ

Khi cô vừa nói xong thì trong đầu Trương Kiệt dường như nổ tung, hắn bỗng nhiên ôm đầu rồi khẽ rên la. Móng tay của hắn bấu chặt xuống mặt đất đến mất xịt ra máu. Trương Kiệt lúc này vô cùng thống khổ, hắn cảm giác được từ mi mắt nổi lên một cái cảm giác lạnh lẽo

Sau một lúc thì cơn thống khổ đó đã qua, hắn liềm mệt mỏi nằm nệt xuống mặt đất, bỗng nhiên cô gái đó lại vẫn ở đó đỡ hắn lên đưa môi cô lại gần môi hắn và dịu dàng nói

-Ta yêu ngươi….

Rồi cô biến mất, Trương Kiệt liền vô lực nhắm mắt lại và lăn ra đất ngủ khiến cho quần áo hắn dơ khắp nơi

Sáng sớm cảm nhận được tia nắng mặt trời chiếu thẳng vào mặt thì Trương Kiệt lại tỉnh dậy

Hắn bỗng nhiên cảm thấy quần áo lại rộng hơn, làn da của hắn lúc này lại trắng mịn như con gái thì lại vô cùng ngạc nhiên

Sau khi cảm giác được mắt trái của hắn có chút khác thường thì hắn lại một cái gương nhỏ ra, lúc này hắn vô cùng ngạc nhiên há hốc mồm mũi ra vì hai chuyện

…. Một chuyện là Đồng tử mắt trái của hắn lúc này bỗng nhiên biến thành màu tím đậm, chuyện thứ hai là dường như hắn lúc này lại trẻ hơn. Tựa hồ như chỉ như hồi 20 tuổi

Gương mặt vốn điển trai từng trải của hắn lúc này thêm vào một vẻ thamh tú ngây ngô, da mặt lại căng ra và trắng mịn hơn.

Linh Dạ khẽ nhéo tay một cái mới biết là bản thân không nằm mơ, hắn lúc này nhìn bản thân trong gương lại không biết làm thế nào…. lại nhớ tới cô gái đáng sợ tối qua. Thằng ngốc cũng biết bản thân hắn lúc đó chính là đã gặp ma….

Mặc dù người ta đều có ước muốn quay về tuổi thanh xuân và hắn cũng không ngoại lệ, chỉ là lúc này hắn bên ngoài như đã trở về tuổi 20 lại có ích gì sao ?

Hắn cũng nhìn lại quần áo trên người đêm qua nằm lăn lộn dưới đất hẳn phải là dơ rồi, vậy mà hiện tại lại sạch tỳ vết.

Nhưng mà Trương Kiệt rất nhanh dẹp những chuyện này sang một bên, hắn chợt nhớ tới bản thân còn trong đang nghịch cảnh cuộc đời thì lại thở dài thầm nghĩ

-Chắc là… phải gọi cho bà ta thôi

Sau đó Trương Kiệt lấy điện thoại ra kiếm tên một người quen thuộc, khi hắn một cái tên

“Trần Ánh”

Hắn muốn bấm vào gọi cho người này nhưng lại có chút do dự, Trương Kiệt sau đó lắc đầu thầm nói

-Hiện tại đã vào đường cùng, không còn gì để mất. Thôi thì đâm lao thì phải theo lao

Sau đó hắn quyết đoán nhấn vào gọi cho số điện thoại đó, Trương Kiệt khẽ hồi hộp rồi đợi một hồi cuối cũng có người bắt máy. Một giọng nói của phụ nữ vang lên

-Thế nào con yêu, cần tiền đúng không ?

Trương Kiệt nghe câu hỏi như vậy thì có chút ngại, nhưng sau đó hắn dẹp hết những cái ngại ngùng đó qua một bên rồi quyết đoán nói

-Mama, con đúng thật đang cần tiền. Hiện tại con đã không còn gì rồi

Từ trong tiếng điện thoại loại vang lên một giọng nói

-Mama đang ở biên giới, bắt xe đi đến vùng XX đi…

Sau đó điện thoại của người phụ nữ đó cúp, lí do hắn gọi người phụ nữ này là mama và người phụ nữ này cũng gọi hắn là con yêu là bởi vì do người phụ nữ này muốn hắn phải xưng hô với mình như vậy

Trương Kiệt thì sao cũng được, chỉ là một cái để gọi nhau nên hắn thoải mái gọi bà ta là mama khiến người phụ nữ đó rất là thích ý

Nhưng hiện tại thì hắn cần phải gặp bà ta nên đã nhờ một người quen cũng đang trên đường đến bến xe chở ra đó giùm

Sau khi đến bến xe và cảm ơn người đó thì Trương Kiệt đi đến những khu xe tải chở hàng, dựa vào kinh nghiệm làm gian thương bấy lâu nay thì hắn biết xe đò bình thường sẽ không đời nào chịu chở người ra biên giới nhưng mà xe tải chở hàng thì có thể… chính vì vậy mà hắn bước vào khu xe tải hỏi một người đàn ông trung niên đang lau một chiếc xe tải con

-Bác ơi, bác có biết hôm nay xe nào sẽ đưa hàng ra biên giới không ?

Người đàn ông đó không nói gì, ông ta ngừng lau xe nhìn thẳng vào mắt hắn và hỏi

-Cậu trai muốn ra đó để làm gì ?

Trương Kiệt nhìn thấy ánh mắt của ông bác này nhìn hắn thì liền biết ông bác này không đơn giản, hắn cũng nói thẳng ra

-Con muốn ra đó gặp người quen nhưng lại không có tiền mua vé xe lửa… vậy nên muốn đi nhờ xe tải chở hàng

Ông bác nghe vậy thì gật đầu nói

-Xem ra cậu cũng là dân trong nghề nên hiểu rõ chuyện này quá nhỉ

Trương Kiệt nghe không hiểu từ dân trong nghề nên có chút thắc mắc, ông bác đó liền dẫn hắn đến thùng hàng và cạy nắp ra. Trong đó có vô số súng ống đạn dược, Trương Kiệt còn thấy cả lựu đạn trong đó

Hắn lúc này hiểu từ dân trong nghề của ông bác này chính là “Gian Thương” rồi, mặc dù có chút sợ hãi khi lần đầu thấy súng ống nhưng hắn vẫn bình tĩnh bên ngoài xoay người hỏi ông bác

-Bác cho con xem những thứ này không sợ con đi báo công an sao

Ông bác lúc này lắc đầu, ánh mắt nhìn hắn sắc bén nói

-Cho 1 tỷ cậu cũng không dám

Trương Kiệt lúc này cười cười, quả nhiên làm gian thương thì không ai đơn giản. Hắn mặc dù trước kia cũng làm gian thương và lén lút vận chuyển hàng hóa nhưng mà so với ông bác này thì thật sự lấy đèn so với trăng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN