Ma Lực Quyến Rũ - Chương Tập 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
340


Ma Lực Quyến Rũ


Chương Tập 9


CHƯƠNG 17: CÁI CHẤT CỦA MỖI NGƯỜI

Mỗi người sinh ra đều có một chất riêng. Người có chất cao sang quý phái, người lại có chất bụi đời lãng tử, nếu có người mang chất bần nông, thì cũng có người mang chất con buôn. Bên cạnh người mang chất vua, quan là người mang chất nghệ sĩ tài hoa v.v.v

Có chất tỏa ra ma lực quyến rũ, thì cũng có chất phản quyến rũ. Giống như hoa cỏ trong tự nhiên, có loài hương thơm mị hoặc, cũng có loài chiết xuất ra mùi rất khó chịu.

Chúng ta phải nhìn cho rõ con người mình. Xem thử, cái chất của mình thuộc vào loại gì? Tại sao cần phải làm như vậy?

Bởi:

Bạn đã tham gia câu lạc bộ của những người quyến rũ nhất hành tinh. Mà seducer đòi hỏi ở bạn phải công khai cái chất của mình, điều đó cho thấy sự khác biệt của bạn với những seducer khác.

Trên đường đời, bạn sẽ có duyên gặp gỡ với những bạn đồng môn (những người xem ma lực quyến rũ là sách gối đầu giường) Họ có thể là những chính khách, doanh nhân, nghệ sĩ, người của công chúng, nông dân, công nhân, bác sĩ, kỹ sư v.v.v Mỗi người mang một chất riêng, và bạn sẽ thấy được ở họ rất đậm chất chứ không lai tạp.

Ma lực quyến rũ không khuyến khích sự pha trộn, chất bạn là gì thì phải nuôi dưỡng và làm cho gam màu của nó ngày một rõ nét hơn.

Bạn không nên tự biến thành một cá thể có cá tính đi ngược lại chất của bạn.

Hãy loại bỏ suy nghĩ: những cái người ta cho là đẹp, là quyến rũ thì mình cần bắt chước làm theo. Người ta nói trai hư, gái hư hấp dẫn thì mình hóa thân thành trai hư, gái hư. Người ta nói trai đểu quyến rũ thì bạn biến mình thành trai đểu. v.v.v

Làm như vậy là bạn đang tự thiêu đốt cuộc đời mình. Bạn hãy yên tâm! Vì tôi đã cung cấp cho bạn một kỹ năng bậc thầy giúp bạn nâng cao chất lượng cuộc sống, từ những kiến thức và kinh nghiệm thực tế của tôi. Thực ra, ai cũng có ma lực hấp dẫn đặc biệt mà họ không nhận thấy được. Sai lầm của những người tự đánh mất bản thân mình là ở chỗ họ quên đi một chân lý: “mỗi loài hoa có một sắc hương riêng biệt lôi cuốn chúng ta”, ví như bạn thích hoa cát tường, nhưng tôi lại thích tường vy hơn, ba tôi thích cẩm tú cầu, mẹ tôi thích violet, còn em gái tôi lại thích hoa hồng.

Vậy đó, bạn chỉ cần sống đúng chất, bạn sinh ra là loài hoa nào thì sống với phẩm chất của loài hoa đó; như thế bạn mới chạm được vào cái cốt lõi của ma lực quyến rũ.

Năng lực quyến rũ của bạn có yếu kém, không hẳn do cái chất của bạn không hấp dẫn lôi cuốn mà nguyên nhân nằm ở chỗ: cái chất của bạn không đậm nét, và ma lực quyến rũ bên trong bạn chưa được đánh thức. Tôi đang ra sức giúp bạn giải quyết một mớ rắc rối bên trong con người bạn. Tôi đã làm được điều đó, và tôi muốn những người có duyên cầm trên tay quyển sách này, sẽ làm được giống như tôi.

Chương này, muốn bạn phải sống thật với chất của mình. Bạn là trai ngoan thì cũng chẳng sao, cứ sống với con người trí tuệ, học thức của bạn. Chỉ cần bạn nắm rõ bí mật của ma lực quyến rũ, tự khắc ở bạn sẽ tỏa ra một từ trường hút người khác về phía bạn.

Nếu bạn có tố chất là một nghệ sĩ thì hãy tô điểm cho cái chất nghệ sĩ được bộc lộ rõ nét hơn, người ta có thể say mê điên cuồng một nghệ sĩ đích thực chứ rất ít ai để ý đến một nghệ sĩ nửa mùa.

Sự pha trộn sẽ làm bạn mất đi nét cá tính độc đáo, giống như bạn viết một tác phẩm văn chương pha trộn làm loãng đi đề tài chính.

Song, nguy hiểm nhất vẫn là bạn tự khoác lên mình một chiếc áo thầy tu trong khi cái chất của bạn là một người thích sống hưởng thụ. Tự tạo cho mình một vỏ bọc để kiếm chát một điều gì đó là suy nghĩ và hành động của kẻ kém tỉnh trí.

Cái chất của bạn dù có “xấu xa” mà đậm nét thì vẫn quyến rũ hơn cái chất “tốt đẹp” nhưng giả dối, mờ nhạt.

Mỗi chất có những thuộc tính kèm theo bạn cần nắm được để nuôi dưỡng và phát huy nó.

Ví dụ:

Cái chất của tôi là nghệ sĩ.

Tôi sống để sáng tác văn chương, thơ ca, nghệ thuật.

Tôi rất giàu cảm xúc.

Tôi đa tình, bay bướm.

Tôi thích tự do, lãng mạn.

v.v.v

Khi chất trong bạn được nuôi dưỡng, và càng đậm nét hơn, nó sẽ tỏa ra một ma lực quyến rũ khiến người khác say đắm bạn. Chỉ trừ trường hợp chất của bạn bộc lộ không rõ ràng, một câu nói chắc bạn đã nghe nhiều lần trong đời:

Anh/cô ta là người sống thiếu chất, không có phong cách.

Tôi và bạn là một seducer đúng không nào? Đã là một seducer thì không bao giờ để câu nói đó hướng vào mình.

CHƯƠNG 18: BA HOA CHÍCH CHÒE

Một trong những hình ảnh phản quyến rũ nhất là thói ba hoa chích chòe.

Bạn đừng lầm lẫn giữa một kẻ kiêu ngạo và một kẻ ba hoa. Trong khi, biểu hiện của một kẻ kiêu ngạo thường ít nói, vành môi hơi nhếch lên tỏ vẻ khinh mạn, thì những kẻ ba hoa thường nói nhiều và nói huyên thuyên về bản thân mình.

“Anh không biết đấy thôi, ngày xưa tôi từng được rất nhiều người hâm mộ.”

“Tôi được trời phú cho rất nhiều tài năng.”

“Nhan sắc của tôi tuy không ở mức chim sa cá lặn nhưng cũng ở mức khiến nhiều người phải điên đảo vì tôi.”

“Bằng trí tuệ và sự khôn ngoan của mình, tôi đã gầy dựng lên một nền tảng kinh tế vững chắc.”

“Không ai nhìn người thấu đáo bằng tôi đâu.”

“Ôi trời! người yêu tôi có mà đầy.”

v.v.v.

Đó là những câu “mèo tự khen mèo dài đuôi”, kẻ ba hoa thường khoe khoan những “thành tựu” mà mình đạt được, nhưng, trong đa số trường hợp những điều họ nói được phóng đại lên, “thành tựu” “tài năng” của họ chỉ bé bằng cái móng tay, qua miệng lưỡi của họ biến thành ngọn núi cao ngất trời.

Cho dù bạn có thành công cách mấy đi nữa cũng đừng bao giờ khoe khoan thành tích của mình. Chỉ trừ trường hợp bạn lấy sự thành công của mình làm động lực, niềm tin và bằng chứng v.v.v để giúp mọi người đạt được những kết quả giống như bạn.

Ví dụ:

Napoleon Hill, Dale Carnegie .v.v.v. đã dẫn chứng từ những thành công của họ, và của những danh nhân thành đạt, cho quyển sách mà họ tâm huyết.

Kẻ ba hoa chích chòe thì khác, họ khoe khoan thành tích để thỏa mãn cái tôi ích kỷ của họ.

Những kẻ ba hoa không ý thức được họ đang làm những người xung quanh khó chịu, người ta có thể cười ngoài mặt, nhưng lại nói trong bụng: “gặp phải hố bom rồi!”.

Một dạng thức khác của thói ba hoa chích chòe là nói chuyện huyên thuyên bác học về kinh sử, sách vở, triết học v.v.v Họ nói giống như một con vẹt mà không cần bận tâm xem người nghe có mệt mỏi, chán nản hay không. Họ mắc phải một sai lầm nghiêm trọng, đó là:

Nghĩ rằng: việc huyên thuyên như vậy sẽ chứng tỏ được giá trị bản thân, ta đây là người trí tuệ uyên thâm, lỗi lạc.

Thật ngớ ngẩn!

Một hình ảnh rất phản cảm trong mắt người khác, chẳng ai xem bạn là siêu nhân dù cho bạn có thuộc và đọc ra một trăm quyển binh thư trước mặt họ.

Người ta chỉ thấy bạn là một kẻ “mồm mép tép nhảy”, miệng chưa kịp mọc da non .v.v.v. con người mặc định: những kẻ nói nhiều là những kẻ chẳng làm được trò trống gì, thùng rỗng thường hay kêu to.

Ba hoa chích chòe là một thói quen xấu?

Vì là thói quen nên rất khó sửa. Chừng nào bạn loại bỏ được thói ba hoa chích chòe ra khỏi tâm tính của bạn, chừng đó bạn mới có thể trở thành một seducer.

Bạn hãy bỏ thời gian đọc lại chương sách này nhiều lần, để ám thị cho đầu óc bạn thoát khỏi căn “bệnh mồm mép”.

Bước đầu “chữa bệnh” bạn không cần thiết phải cấm khẩu mình, vì làm như vậy chỉ tăng thêm sự dồn nén, đến một thời điểm sẽ bung ra, khi đó, mức độ nghiêm trọng sẽ tăng hơn nhiều.

Trong giao tiếp bạn chỉ cần tránh hai điều:

Điều thứ nhất, đừng nói nhiều về bản thân mình: quá khứ, dự định tương lai, thành tựu đạt được trong cuộc sống, sở thích, nghề nghiệp .v.v.v.

Điều thứ hai, đừng nói chuyện huyên thuyên bác học: kinh sách, triết học, tôn giáo, văn hóa, lịch sử, sách vở v.v.v Bạn không phải đang đứng trên giảng đường đại học Harvard, bạn đang ngồi giữa những thanh niên năng động, nhiệt tình và hoạt bát. Những người thích sự trẻ trung chứ không phải những bài học dạy đời, lão hóa.

Chỉ cần bạn thực hiện được hai điều trên, bạn sẽ xóa được hình ảnh một kẻ ba hoa. Không những vậy, bạn còn trở nên bí ẩn và quyến rũ hơn trong mắt người khác.

Nếu bạn nghe ai đó đánh giá về bạn: “Anh/cô là người ít nói.” Thì bạn nên cười, bạn có lý do để hài lòng, trong nghệ thuật quyến rũ người ta khuyến khích sự ít nói, chứ không ai khuyên bạn nói cho hay, cho giỏi.

Nói nhiều không bằng nói hay,

nói hay không bằng nói ít,

nói ít vẫn thua im lặng.

“Im lặng là vàng.”

Nếu bạn không làm được ba điều sau:

Không biết, không nghe, không thấy. Thì tối thiểu cũng giữ được cái lưỡi, không cho nó dở chứng “chào khách!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN