Ma nữ Tống Tử và hành trình trải nghiệm tình yêu - Chap 9: Nghi lễ trừ tà
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
126


Ma nữ Tống Tử và hành trình trải nghiệm tình yêu


Chap 9: Nghi lễ trừ tà


••••••• Nhà của Ngạn Vỹ •••••••
Cuộc chiến cuối cùng đã kết thúc ai về nhà nấy hòa bình được lặp lại. Tử Hà về nhà chuẩn bị cơm ăn uống xong thì lên phòng nghỉ ngơi. Riêng Ngạn Vỹ thì ngồi ở phòng khách lấy trong cặp ra nào là bùa, thánh giá, hành tiêu tỏi ớt,… Sở dĩ Ngạn Vỹ tưới cây cho Thiên Sứ là vì…
»»»»»»»»» Tại một góc khuất trong trường ««««««««««««
Thiên Sứ đang trên đường xuống căn-tin cùng Tử Hà và Khánh Trúc, khi đi qua một hành lang trống Ngạn Vỹ liền kéo Thiên Sứ lại hỏi:
_ Thiên Sứ, cậu giúp tớ được không?
_ Buông tớ ra coi!
_ Ờ!
_ Muốn tớ giúp cái gì?
_ Cậu nói cậu là pháp sư mà, giúp tớ trừ ma đi.
_ Hả? Phan Ngạn Vỹ lúc nào cũng cho là trên thế giới không có ma giờ lại nhờ tôi trừ ma giúp haha. – Nói xong Thiên Sứ lăn ra cười.
_ Cười cái gì? Ngạn Vỹ mặt mày đen thui nhìn Thiên Sứ.
_ Muốn trừ haha…ma đơn haha..giản lắm.
Nói rồi Thiên Sứ đưa cho Ngạn Vỹ những thứ như bùa, thánh giá, hành tiêu tỏi ớt,… ( tg: Hành tiêu tỏi ớt? Định chiên giòn con ma à?)
Thiên Sứ nhiệt tình chỉ dẫn cho Ngạn Vỹ nhiều cách trừ yêu diệt mà, mặc dù có hơi khó hiểu nhưng Ngạn Vy quyết định thử xem thế nào. Tiêu hóa xong mấy lời của Thiên Sứ, Ngạn Vỹ bắt đầu giở trò cảnh cáo:
_ Nè Hoa Thiên Sứ chuyện này mà có người thứ ba biết là cậu chết với tôi.
_ Biết rồi! Đã sợ ma mà còn sĩ diện, cầu cho con ma đó theo ám cậu suốt đời.
»»»»»»»» Hiện tại ««««««««
Ngạn Vỹ lấy bùa dán từ cầu thang lên đến tận phòng của Tử Hà đâu đâu cũng là những là bùa vang ươm, nhiều nhất là phòng của Tử Hà. Cậu mở cửa ra xông vào phòng cô rồi quăng bùa và tỏi lên khắp người cô, cuối cùng là cầm cây thánh giá bằng đồng nguyên chất chỉ thẳng vào mặt cô nói:
_ Sợ chưa con ma kia?
Tử Hà chớp chớp mắt nhìn Ngạn Vỹ, cô cầm lấy cây thánh giá trên tay cậu lật qua lật lại rồi trả cho cậu.
_ Ngạn Vỹ, cậu làm gì vậy?
Ngạn Vỹ sợ đến mặt tái xanh, lắp bắp nói:
_ Tôi…tôi…đang chơi trò bắt ma.
_ Cậu muốn tớ chơi chung hả?
_ Tôi…tôi
_ Được rồi vậy mình chơi chung đi, rủ thêm mấy con ma khác nữa cho sống động ha?
_ Thôi…thôi tôi với cô là đủ sống động rồi.
[ Suy nghĩ của Ngạn Vỹ: Gì mà nhà có truyền thống làm pháp sư, trừ ma diệt yêu gì chứ, toàn là gạt người, Hoa Thiên Sứ cậu là đồ lừa đảo]
Đang suy nghĩ vớ vẩn tự dưng Tử Hà lấy gối quăng vào mặt Ngạn Vỹ.
_ Cậu không chơi hả?
Ngạn Vỹ vẻ mặt cau có nhìn cô rồi quát:
_ Cái con ma này!
Rồi Ngạn Vỹ cũng xách gối lên ném vào Tử Hà. Tử Hà né cái gối và chạy đi Ngạn Vỹ lặp tức đuổi theo sau.
_ Tống Tử Hà, đứng lại cho tôi.
_ Không bao giờ!
Hôm đó hai người rượt đuổi nhau chạy khắp nhà, vừa chạy vừa la rất vui (tg: Chạy mà còn la vui gì nổi mà vui, chưa xỉu là may rồi)
——————————–
Chap nay hơi ngắn thì phải?
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN