Ma Nữ Ngàn Năm: Ta Không Muốn Yêu, Ta Chỉ Muốn Siêu Thoát - Chương 4: Biến cô ta thành người của chúng ta
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
151


Ma Nữ Ngàn Năm: Ta Không Muốn Yêu, Ta Chỉ Muốn Siêu Thoát


Chương 4: Biến cô ta thành người của chúng ta


Kì Thanh cứ vậy lững thững bước đi, không biết thế nào lại đến cầu Thanh Tự lần nữa. 

Kì Thanh:”…”

Sao cô ta lại tới cái nơi đáng sợ này nữa rồi? Đi bậy đi bạ cũng tới đây? 

Nghĩ đến cái bộ dạng máu me tối đó thấy được…cô ta có chút sợ hãi định bỏ chạy, nhưng nghĩ đến hiện tại là giữa trưa nắng gay gắt, chắc ma quỷ gì đấy cũng không dám xuất hiện, thế là lòng cô ta an tâm lại.

Đám ma quỷ leo trèo tắm nắng xung quanh:”…”

Bọn họ mà sợ nắng? Ma sợ nắng chỉ có trong phim thôi cô gái, bọn họ là ma cao cấp đấy nhé! 

“Đại nhân…ngài không sao chứ!?” Chúng ma nơm nớp lo sợ quan sát sắc mặt trắng bệch của Tổ Ma, vừa nãy cô còn lấy kiếm ra chém lung tung, bộ dạng hung hăng ngươi sống ta chết vậy….. Thật sự….giống như bị điên.

Bọn họ cũng biết chuyện này liên quan đến cô gái phía dưới nên cũng không dám nhiều lời. 

Tổ Ma có chút khó coi nhìn Kì Thanh phía dưới, đối với linh hồn bị hút đi của mình đau lòng không thôi. 

Vì cái gì!? 

VÌ CÁI GÌ!!??

Cô gái Kì Thanh này, hết lần này đến lần khác lại đến “đe dọa” cô, là cố ý đúng không? Cô ta biết cái gì đúng không!? Tức chết người mà!!Không…tức chết ma mà!!!!

“Các vị!” Tổ Ma hung ác gào to, đám ma xung quanh cũng giật mình đáp vâng rõ to, không khí rất có mùi vị “nghiêm trang”.

“Cô gái dưới kia có đẹp không!?”

Chúng ma nhìn nhau không hiểu ra sao.

“Có muốn biến cô ta thành một trong chúng ta không?”

Ánh mắt Tổ Ma khẽ xẹt tia độc ác, chúng ma thấy vậy có chút giật mình nhìn cô, giây lát thì cả đám đều lộ vẻ do dự. Tuy nói họ là hồn ma nhưng đa số bản chất vẫn không thay đổi so với lúc sống, có người là người tốt cũng có người là tội phạm, vì nhiều lí do mà chết đi. 

“Nếu ai làm được….” Thấy phản ứng của chúng ma, Tổ Ma bắt đầu dụ dỗ lấy ra một vật từ trong người, ý bảo là người đó sẽ nhận được vật này. 

Thấy vật nọ, chúng ma có chút không muốn nói chuyện…Đại nhân ấy…..tặng phần thưởng có tâm một chút được không? Lấy bao cao su ra làm gì? Bao cao su đấy…

Thật muốn bỏ đi quá. 

“Biểu cảm đấy là sao hả? Vật này của tôi không giống như vật các cậu biết đâu” Điệu bộ hết sức thần bí. “Lợi hại hơn nhiều….”

“Đại nhân…. “

“Từ từ… Đừng gấp, đằng nào tôi cũng nói cho các cậu biết nếu các cậu…. “

“Không phải!!!!” Chúng ma điệu bộ hết sức khẩn cấp.”Cô gái kia nhảy cầu rồi!”

Cùng lúc đó một tiếng BÕM rõ to vang lên khiến Tổ Ma hơi ngẩn người. 

Cô ở trên này bày mưu tính kế hãm hại, người ở dưới vậy mà nhảy cầu rồi… 

Nhảy…

Nhảy rồi…. 

Haha. Cô vội vàng nhìn ngó xung quanh, con người vẫn chưa để ý tới có người vừa rơi xuống nước, điều này làm lòng cô hết sức vui vẻ.

Được lắm. 

Tốt nhất là chết luôn đi, khi cô ta chết rồi cô mới có thể biết rõ nguyên nhân lúc trước. Hành hạ cô ta đến chết lại lần nữa, cho cô ta biết ăn cắp linh hồn của cô là như thế nào…. 

Chỉ là được giấy lát, nụ cười trên môi Tổ Ma bỗng trở nên cứng đờ.

“Aaaaa!!!!

Linh hồn cô như ngựa hoang thoát cương nhanh chóng bay về phía dưới cầu.

“Không!!!” Tổ Ma vội vàng lấy kiếm ra định chém nhưng thanh kiếm bản mạng của cô lại bị tan rã đi. 

Cô nhanh chóng bị một lực lượng thần bí hút vào trong nước, giọng nói cũng bị lấn át hoàn toàn. 

Mặt sông lại trở về sự phẳng lặng yên tĩnh vốn có, giống như chẳng có chuyện gì xảy ra cả.

“Đại nhân!!!”

“Tổ Ma đại nhân……”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN