Ma Nữ Tái Thế - Chương 22: Ta muốn ra chiến trường
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


Ma Nữ Tái Thế


Chương 22: Ta muốn ra chiến trường


Editor: Thảo Vy

“Vì sao?” Lục Thanh Việt bị người giữ chặt lại, hắn đau lòng gục đầu xuống. Không phải hắn không muốn phản kháng, mà là hắn không phản kháng được, bởi vì giờ phút này toàn thân hắn mềm như bông, không có lực để ra tay.

“Bởi vì người kia có đồ vật đặc biệt mà ta cần.” Hoàng Yêu nhẹ nhàng vuốt ve đầu hắn, khẽ hôn lên khuôn mặt Lục Thanh Việt, ghé sát vào gương mặt của hắn nói: “Yên tâm, ta sẽ đối đãi với ngươi thật tốt.”

“Mang đi.” Không cho Lục Thanh Việt cơ hội nói chuyện, Hoàng Yêu sai người đè ép hắn đi xuống.

“Chậc chậc chậc, ngươi thật là nhẫn tâm a!” Lâm Thiếu Viêm lắc nhẹ đầu, từ cửa chính đi vào. Thời điểm hắn đi ngang qua Lục Thanh Việt, Lục Thanh Việt liền hiểu rõ.

Thì ra, tất cả mọi thứ đều đã được Hoàng Yêu cùng Lâm Thiếu Viêm lên kế hoạch tốt, gây áp lực cho người của hắn là do người của Lâm Thiếu Viêm làm.

Nhưng bây giờ hắn có biết thì cũng đã muộn. Hắn không nghĩ tới vị hôn thê đơn thuần thiện lương ở trong lòng hắn đã thay đổi, chỉ một năm ngắn ngủi, nàng đã biến thành một bộ dáng mà hắn không quen biết.

“Cho nên mới nói, ngàn vạn không nên đắc tội với nữ nhân.” Khóe miệng Hoàng Yêu cong lên. Không sai, tất cả đều do nàng cùng Lâm Thiếu Viêm đã lên kế hoạch tốt hết thảy.

Mọi việc làm để chuẩn bị cho hôn lễ Lục Thanh Việt đều dựa theo yêu cầu của Hoàng Yêu mà làm. Từ đầu đến cuối, hắn đều không có hoài nghi vị hôn thê đã cùng hắn lớn lên sẽ liên hợp với người ngoài đối phó hắn.

Chỉ có thể nói Lục Thanh Việt vẫn luôn rất tự tin, đặc biệt là Mục Vân Kiều vẫn luôn khăng khăng một mực thủy chung với hắn càng làm cho hắn tin tưởng hơn.

“Mặc dù hắn thật lòng yêu ngươi, ngươi cũng không thể tha thứ cho hắn sao?” Lâm Thiếu Viêm nhìn bóng dáng Hoàng Yêu rời đi, thấp giọng nỉ non nói.

Âm thanh của hắn cực kỳ nhỏ, nhưng mới vừa nhận được một trăm điểm ma lực, Hoàng Yêu vẫn là nghe không sót một chữ.

Thật lòng?

Ha hả!

Hoàng Yêu cười tự giễu. Trên thế giới này, thứ không đáng tiền nhất chính là tấm lòng, khó cầu nhất lại cũng dễ dàng thay đổi nhất, chỉ có lợi ích mới tồn tại vĩnh viễn.

Huống chi, người Lục Thanh Việt động tâm thật tình là vai diễn mang tên Mục Vân Kiều, không phải là Hoàng Yêu chân chính.

Bộ dáng thật sự của Hoàng Yêu ra sao?

Đã bao nhiêu cái vạn năm, chính nàng cũng không nhớ rõ bản thân như thế nào nữa rồi.

Tin tức Lục Thanh Việt bị Bạch Phi Tuyết ám sát trọng thương lan truyền nhanh chóng. Trong lúc nhất thời Bắc Sư trở nên rối loạn. Lâm Thiếu Viêm mang theo quân đội của hắn mạnh mẽ hợp nhất Bắc Sư, quân phía nam Bắc Sư chính thức trở thành một thể. Trong nháy mắt quốc gia đã được thống nhất.

Quân đội Bắc Sư thống nhất làm giặc ngoại xâm có chút lo lắng vì quốc gia bọn chúng muốn xâm lược càng lúc càng hùng mạnh.

Trong phòng hội nghị, Lâm Thiếu Viêm đang cùng các thuộc hạ nghiên cứu bản đồ. Lần này quốc gia được yên bình là nhờ có vũ khí M duy trì, phát động chiến tranh xâm lược toàn diện sẽ khiến quốc gia tràn ngập nguy cơ.

“Ta muốn ra chiến trường chiến đấu.” Cửa phòng họp bị đẩy ra, Hoàng Yêu một thân quân trang màu đen đi đến, cường thế* không chấp nhận cự tuyệt, mặt mày đều mang khí thế sắc bén. Giờ phút này, đến cả những vị tướng lãnh huyết* cũng không dám mở miệng phản đối.

Phòng hợp nhất thời lạnh xuống, Lâm Thiếu Viêm thở dài một tiếng, muốn khuyên Hoàng Yêu nhưng khi nhìn đến đôi mắt của Hoàng Yêu hắn đành nuốt hết mọi lời nói sắp phát ra trở về miệng.

Hoàng Yêu xuất ngoại du học vẫn luôn liên hệ cùng hắn. Vừa mới bắt đầu hắn chẳng qua là đối nữ nhân này có chút ham muốn, nghĩ bắt lấy nàng, trong điện thoại thư từ đều là một ít lời âu yếm râu ria, Hoàng Yêu vẫn luôn không đáp trả. Nhưng một lần ngoài ý muốn hắn nhắc tới việc trong giới chính trị, Hoàng Yêu hồi đáp hắn.

Cũng đúng một lần đó, hai người liên hệ càng ngày càng nhiều, mà đề tài sớm đã lệch khỏi con đường quỹ đạo vốn có, Đông Nam rồi Tây Bắc, chiến dịch phòng ngự của quân đội, nàng tựa hồ so với hắn còn am hiểu hơn nhiều.

Lâm Thiếu Viêm đã từng tra qua tư liệu của Mục Vân Kiều. Nàng chỉ là một nữ nhân được nuôi dưỡng ở khuê phòng cổ xưa, làm thế nào hiểu biết nhiều về quân sự như vậy? Thậm chí trên một vài quan điểm nào đó hắn đều cho là không được, nhưng khi Hoàng Yêu vài lần kiến nghị cùng căn cứ, quân nam lại lấy được rất nhiều thắng lợi.

– —————————————————

*cường thế: hùng cường, hùng mạnh.

*lãnh huyết: lãnh là lạnh lẽo, lạnh lùng; huyết là máu. Nghĩa nôm na là máu lạnh.

– —————————————————-

Editor đã quay lại sau khi bị cấm đụng máy tính gần một tháng. *tung bông*

Thật sự là editor chỉ có thể lén lên điện thoại đọc truyện nhưng không thể edit trên điện thoại được. Editor cũng khá bận không thể trả lời các cmt của các bạn, nhưng các bạn yên tâm, tất cả những cmt của các bạn tui đều đọc được. Và bọn tui rất vui vì các bạn đã đọc truyện, dù rằng tay nghề bọn tui còn rất non nhưng các bạn vẫn ủng hộ bọn tui.

Tất cả cmt của các bạn tui đều đọc rất kỹ và tiếp thu góp ý, chúng chính là động lực cho tui tiếp tục edit truyện. (o˘◡˘o)

Thú thật gần tháng nay bọn tui bị áp lực gia đình bắt ép học hành đè nặng, tâm trạng cực kỳ không ổn. Nhưng khi đọc được những cmt cổ vũ, hóng chờ edit chương mới tâm trạng của bọn tui liền tươi sáng trở lại. (“。• ᵕ •。”) ♡

Chân thành cảm ơn các độc giả! Hi vọng các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ truyện này.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN