Ma Nữ Tái Thế - Chương 28: Đi Tần gia làm gì?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
132


Ma Nữ Tái Thế


Chương 28: Đi Tần gia làm gì?


Editor: Vy Vy

Hoàng Yêu đem ký ức của thân thể này tiếp thu xong cũng đã hơn 12 giờ đêm rồi, tiếp thu hơn tám tiếng. Không phải ký ức của nguyên chủ Hạ Vô Ưu khó dung hợp, mà là bởi vì thế giới khoa học hiện đại trong trí nhớ Hạ Vô Ưu quá thần kỳ khiến cho Hoàng Yêu chấn động.

“Ma nữ đại đại, thứ mà các chủng tộc khác không đuổi kịp chính là sự sáng tạo của nhân loại.” Nháo Nháo thở dài một hơi, lời này Hoàng Yêu cũng không có phản đối.

Nếu là ở thời kỳ viễn cổ,  sinh vật nhỏ yếu như nhân loại này là loại mà Hoàng Yêu khinh thường không muốn nhìn nhiều thêm một cái. Nhưng đã trải qua một thế giới, cùng nhân loại kề vai chiến đấu nhiều năm, Hoàng Yêu hiện tại không khỏi lâm vào trầm tư.

Nàng thật sự muốn nhìn kỹ lại nhân loại một lần nữa. Không chỉ nàng, chỉ sợ các chủng tộc khác đều không nghĩ chú tể thế giới cư nhiên sẽ là loài người đi.

“Ma nữ đại đại, các chủng tộc khác tuyệt đốicó thực lực có thể tiêu diệt Nhân tộc. Nhưng trải qua trăm ngàn vạn năm, thậm chí qua một thời gian dài hơn nữa nhân loại cũng có thể sống càng tốt hơn, càng thêm lớn mạnh. Việc này chứng minh trí tuệnhân loại rất đáng khen. Ngài nên học tập họ thật nhiều, về sau gặp được địch nhâncường đại, có thể dùng đến biện pháp của nhân loại để giành chiến thắng.” Nháo Nháo thấm thía nói.

Thực lực trong lực lượng tuy là tuyệt đối. Nhưng nếu có trí tuệ đi kèm theo, lực lượng sẽ càng thêm lợi hại.

“Ta đã biết.” Lời nói của Nháo Nháo làm Hoàng Yêu nhớ tới năm đó, thời điểm Nữ Oa sáng tạo ra nhân loại, khi đó chúa tể mặt đất thời tối cổ chính là Yêu tộc.

Sau đó, chuyện gì đã xảy đến với Yêu tộc?

Hoàng Yêu không khỏi bật cười. Yêu tộc vậy mà bị chính người sáng tạo ra mình ép phải thoái lui ẩn nấp. Nữ thánh nhân duy nhất, Nữ Oa cư nhiên chỉ yêu mỗi nhân loại do chính mình tạo ra.

Mà sau khi Nhân tộc xuất hiện, lực lượng của nàng đã tăng lên nhiều. Bởi vì cảm xúc của nhân loại rất phong phú, có chính nghĩa cũng có……. Hắc ám tà ác.

Nhân loại có trí tuệ, nhưng cũng có sự gian trá.

Hoàng Yêu tổng kết.

Một đêm này Hoàng Yêu cũng không ngủ, nàng suy nghĩ rất nhiều.

Sáng sớm hôm sau, cửa phòng Hoàng Yêu bị gõ vang.

“Hạ Vô Ưu, trang điểm cho thật đẹp rồi cùng ta đi Tần gia.” Qúy phu nhân mặc trang phục trung niên hai màu đen trắng, thanh âm lãnh ngạnh nói.

Hoàng Yêu liền biết người này là bác gái của Hạ Vô Ưu.

Nữ nhân này là Lâm Tuyết Bình, vợ cả của ba ba Hạ Vô Ưu. Từ lúc phụ thân Hạ Vô Ưu chết, nàng được nữ nhân này dạy dỗ, kêu bà là mụ mụ. Từ nhỏ, Lâm Tuyết Bình đã vô cùng nghiêm khắc với Hạ Vô Ưu, thế nên Hạ Vô Ưu vừa kính trọng lại vừa sợ bà.

“Mẹ, đi Tần gia làm gì?” Hoàng Yêu suy nghĩ một chút, dựa theo tính cách của nguyên chủ trả lời.

“Chúng ta sẽ thương lượng về hôn sự của ngươi và Cẩn Ngôn.” Trên mặt Lâm Tuyết Bình không có một tia biểu tình.

Hoàng Yêu trầm mặc nửa ngày. Khi ánh mắt của Lâm Tuyết Bình dần dần trở nên nghiêm khắc, đột nhiên từ trên giường nhảy xuống dưới ôm lấy cánh tay Lâm Tuyết Bình kéo bà đi tới trước bàn trang điểm, ở ánh mắt kinh ngạc của Lâm Tuyết Bình cười làm nũng với bà.

“Mẹ, ngày hôm qua Tần Cẩn Ngôn ở trước mặt nhiều người như vậy làm cho ta xấu hổ. Hôm nay ta phải trang điểm thật đẹp khiến hắn kinh diễm. Mẹ, mắt thẩm mĩ của ngươi luôn rất tốt, liền giúp con gái chọn quần áo cùng trang sức đi.”

Lâm Tuyết Bình luôn luôn giáo dục Hạ Vô Ưu muốn gì thì phải tự mình hành động. Hoàng Yêu dựa theo tiêu chuẩn một buổi nói chuyện của Lâm Tuyết Bình nói, cũng nho nhỏ khen tặng bà, kéo khoảng cách giữa hai mẹ con gần nhau hơn.

Hạ Vô Ưu luôn luôn sợ hãi bà, tuy ngoan ngoãn nghe lời nhưng cũng chưa từng cùng bà thân mật. Đột ngột trở nên thân thiết hơn làm Lâm Tuyết Bình nhất thời phản ứng không kịp.

“Mẹ, ngươi xem bộ này như thế nào?” Hoàng Yêu thấy trong mắt Lâm Tuyết Bình là sự kinh ngạc, ánh mắt cười cười, trực tiếp chọn quần áo ở trước mặt bà khoa tay múa chân.

Lâm Tuyết Bình thông qua gương nhìn đứa con gái mà mình nuôi lớn, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì mới tốt.

Trượng phu trước khi cưới nàng đã cùng một nữ nhân khác sinh con, bà biết. Tuy tức giận cùng khổ sở nhưng bà vẫn lựa chọn gả cho trượng phu. Cho dù hắn không muốn chạm vào nàng, nàng cũng là thật tâm yêu nam nhân kia.

Thậm chí sau khi hắn chết, nàng liền đem đứa con bên ngoài của hắn trở về giáo dưỡng.

– ————————————-

Thấy cái bao lì xì này không được mượt cho lắm. Thật sự bọn tui rất rất cần một người beta có chuyên môn. T^T Có thiên thần đáng yêu nào hạ phàm giúp cho bọn tui hông?

Tui khẩn cầu rất tha thiết luôn đó. Nhìn đôi mắt long lanh này là biết ngay. (◕‿◕)♡ 🥺

Tết này độc giả có vui không? Mùng 1 được lì xì nhiều hôn?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN