Ma Ơi Mau Đến Đây
Chương #1
Đưa tay cầm cái đồng hồ ra xa nhắm một mắt lại say đắm nhìn cái đồng hồ . A , đúng là rất đẹp mà thật là không uổng tiền !
– ” Người đó sao ? Là cái người đang say mê cái đồng hồ đó á ? ” Bội Đình vừa nói với con ma nữ kế bên vừa chỉ tay về phía Từ Khiêm đang đứng say mê cái đồng hồ .
– ” Phải phải , em mau lại đó chị có việc phải đi trước ! ” Con ma kế bên mặc một cái đầm trắng tóc xõa dài khuôn mặt lòe loẹt hối hả nói .
Nói rồi xoay người biến mất đi trong không gian .
Cô khẻ nghiêng đầu nhìn , phóng nhanh như bay tới chổ anh vỗ mạnh vào vai anh một cái .
Do bất ngờ khiến anh giật mình cái đồng hồ trên tay củng bất ngờ rơi xuống . Anh há hốc mồm nhìn ” cục vàng ” của mình đang rơi tự do xuống nước .
Còn cô gái đứng kế bên chỉ mỉm cười như không có gì .
– ” Nàyyyyy ” Anh quát lớn khiến cô giật nảy mình tròn mắt nhìn anh .
– ” Ối , giật cả mình ! ” Cô đưa tay lên ngực phải lườm anh nói .
– ” Cô có biết mình vừa làm gì không hả ? ” Anh vẩn tức giận quát lớn , mặc cho mọi người đang nhìn mình .
Hỏi làm sao không tức được cơ chứ , cái đồng hồ hơn hai mươi mấy triệu đó của anh chưa sài được môt lần đã rớt tũm xuống sông !
– ” Xin lỗi , tôi không cố ý mà . ” Cô bĩu môi , khó chịu đáp . Cô có cố ý đâu cơ chứ ? tại anh ta không cẩn thận cơ mà .
– ” Này này cô kia , cô có biết nó trị giá bao nhiêu không ? ” Anh trừng mắt nhìn cô .
– ” Làm sao tôi biết , cùng lắm chỉ vài trăm ! ” Cô nhún vai tỏ vẽ , vẩn khuôn mặt không hề hấn gì khiến anh tức chết .
– ” Vài trăm ? Đúng là con ma quê mùa ! ” Anh lườm xéo cô chỉ trích .
Cô như bốc hỏa khi anh nói .
– ” Đồ nhỏ mọn ! ” Cô lườm lại anh phun ra một câu .
– ” Cô .. ” Anh như câm lặng không nói lên lời , con ma này quả thật đáng chết mà ! .
Anh thấy hình như có người đang bàn tán gì đó khẻ quay đầu nhìn , quả thật như anh đoán đúng là có người đang nhìn anh . Sao anh lại quên mất mình đang đứng giữa đám đông mà đi nói chuyện với một con ma cơ chứ ? .
Anh chỉ biết gãi đầu cười trừ rồi nhanh chóng che mặt rời đi .
* * *
– ” Cô muốn gì ? ” Anh khó chịu khi cô cứ bám theo anh không ngừng nghỉ từ lúc vào học đến tận ra về .
– ” Giúp tôi , tôi cần lấy lại kí ức để siêu thoát ! ” Cô chấp tay tròn mắt cười tươi một cái nhìn anh .
– ” Tôi không rãnh ! ” Anh thẳng thừng từ chối rồi quay người bước đi .
Câu trả lời khiên cô hụt hẫng khẽ lườm anh rồi chạy nhanh đến trước mặt anh .
– ” Làm ơn , giúp tôi đi mà . ” Cô nắm lấy cánh tay anh lay lay .
Từ Khiêm giật nhanh tay mình ra khỏi cô rồi trừng mắt nói .
– ” Không là không , cô mau đi đi trước khi tôi đánh cô ! Tôi không thiên vị nam nữ đâu . ” Từ Khiêm đẩy nhẹ trán cô ra xa rồi đáp .
Cô bĩu môi nhìn tên ngạo mạng trước mặt , không phải hắn là người có khả năng giúp cô thì cô chẳng mặt dày bám đuôi anh ta đâu nha .
Từ Khiêm lườm cô một cái rồi quay người bước đi , để lại cô đứng giậm chân tại chổ .
– ” Tôi là Chu Bội Đình , cứ kêu tôi là Đình Đình ngày mai tôi sẽ lại tìm anh ! ” Cô nói vọng theo sau Từ Khiêm .
Từ Khiêm không nói gì chỉ bước đi thẳng chẳng quan tâm những lời cô vừa nói mặc dù anh đã nghe gõ .
Bồi Đình khẽ bĩu môi rồi quay người sang định rời đi thì thấy tiền bối của mình .
– ” A , tiền bối ! ” Cô cười tươi khi thấy Nhất Thiên .
– ” Em đang tìm sự trợ giúp sao ? ” Nhất Thiên quay người nhìn cô .
– ” Phải phải , em đang nhờ tên đó giúp a ! ” Cô gật đầu trả lời cười tươi .
Nhất Thiên nghe thấy thế liền gật đầu , từ lúc cô chết tới bây giờ anh là người đầu tiên giúp cô trong mọi hoàn cảnh nên cô đả kêu anh là tiền bối .
– ” Được , đi thôi . ” Nhất Thiên gật đầu trả lời , cô nghe thấy thế liền gật đầu nghe theo .
Nhất Thiên và cô cùng quay người biến mất vào không gian .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!