Ma Phi Giá Đáo: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng - Chương 117: Say Rượu Làm Hỏng Việc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
119


Ma Phi Giá Đáo: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng


Chương 117: Say Rượu Làm Hỏng Việc



Cả đêm Nhược Khê đều nơm nớp lo sợ, tâm tình cũng xuống thấp hết sức, đồ trên bàn căn bản ăn không vô, vì giết thời gian cho nên đã cầm ly rượu trên bàn lên.

Nàng căn bản không hay uống rượu, mới uống một ly mà đã cảm giác cay không dứt, sặc hồi lâu, ngồi đối diện ánh mắt Cảnh Hiên truyền đến tia lo lắng.

Nàng khẽ mỉm cười, cũng sử dụng ánh mắt bày tỏ chính mình không có việc gì, sau đó lại châm một ly rượu cho mình, lần này có thể do có một chút kinh nghiệm, sẽ không xúc động như vậy, nhẹ nhàng uống hết ly rượu.

Rượu này chính là rượu thượng hạng ngàn năm-Trần Nhưỡng, có tác dụng rất chậm, lúc mới vừa uống sẽ không có cảm giác gì quá lớn, cho nên Nhược Khê uống liền mấy chén. Nhờ vậy mà nàng cũng cảm giác ánh mắt nhìn chằm chằm như muốn giết nàng từ bên cạnh bớt đáng sợ phần nào, nếu không áp lực này sẽ ép nàng không thở nổi mất.

Người ngồi bên trên nàng cách đó không xa, nhìn nàng một ly tiếp một ly uống xong rượu Trần Nhưỡng ngàn năm, lập tức sợ đến muốn chết.

\”Nhược Khê, ngươi không thể uống nữa, ngươi căn bản không hay uống rượu, làm sao có thể chịu được?\” Một người đàn ông uống rượu Trần Nhưỡng ngàn năm này cũng sẽ say mèm ba ngày, mà nàng một ly lại một ly uống hết, thật là muốn chết.

Bình thường tính tình Nhược Khê khiếp nhược xấu hổ, nhưng sau khi uống rượu ngược lại trở nên dũng cảm.

\”Phụ vương, đừng cản ta, rượu ngon, rượu ngon nha, người tới, thêm, thêm một vò nữa.\”

Cái gì! Nàng đã uống hết một vò, bây lại còn muốn thêm một vò nữa, thật không biết có nên khen ngợi sự dũng cảm của nàng không đây.

Người khác không biết, nhưng Cảnh Hiên lại có chút không ngồi yên, bởi vì chỉ có hắn biết, Nhược Khê còn có thai, uống nhiều rượu như vậy đối với đứa nhỏ trong bụng không tốt.

Nhìn mặt của Nhược Khê đã uống đến đỏ bừng, ánh mắt mê ly, hắn đã có chút ngồi không yên.

Mơ mơ màng màng, Nhược Khê chỉ cảm giác bị một người kéo. Nàng say lảo đảo đứng không vững, yếu đuối dựa trong ngực hắn.

Tuy đã uống rất nhiều rượu, nhưng giờ đây rượu mới chậm rãi phát huy tác dụng, khiến cả người nàng đều nóng lên, còn có chút miệng đắng lưỡi khô, bởi vì cảm giác cổ thân thể ôm nàng hơi lạnh, cho nên nàng cũng giang hai cánh tay chôn ở trong ngực của hắn, cả người đều cọ trên người hắn.

Vì vậy, tại chỗ tất cả Vương tộc đại thần cùng với thân quyến, bao gồm Túc Ly Mị và Quý Phi Mhi, đều thấy được tình cảnh như vậy.

Chung quanh mọi ánh mắt tất cả đều tề tụ trên người bọn hắn làm Cảnh Hiên có chút xấu hổ, nhưng cũng không có đẩy Nhược Khê ra, nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt của nàng: \”Nhược Khê, tỉnh.\”

Nàng hơi hí ra mắt, trong thoáng chốc giống như thấy được mặt của Thương Mặc Tuyết, nàng si ngốc cười một tiếng: \”Ta. . . . . . Ta thích ngươi.\”

Lời này làm không khí xung quanh trở nên xôn xao, hai người này không chỉ ở trước mặt mọi người mập mờ, mà còn có trước mặt mọi người thổ lộ?

Quý Phi Nhi thuần túy là đang xem náo nhiệt, trời ạ, này tốc độ phát triển cũng quá nhanh rồi, quả thật không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả nổi.

Nhất kiến chung tình, nhị kiến khuynh tâm, tam gặp đính ước. . . . . . Nhưng mà hai người bọn họ phát triển so với cái này còn nhanh hơn, trực tiếp đi vào hàng ngũ đính ước. Bọn họ từ lúc gặp mặt đến bây giờ không còn tới một ngày nha.

Túc Ly Mị ý vị ánh mắt thâm trường liếc về phía nơi nào đó, Lang Vương bệ hạ sầm mặt lại gắt gao nhìn chằm chằm đôi nam nữ đang mật mờ cùng nhau, nhiệt độ cả đại điện giống như đã muốn giảm xuống mấy chục độ.

Tinh linh vương bị dọa sợ đến mức trợn to hai mắt, trời ạ, nữ nhi của hắn thế nhưng trước mặt mọi người ôm lấy một nam nhân, hơn nữa còn công khai thổ lộ, trái tim của hắn quả thật đã không chịu được gánh nặng nữa rồi.

Nam nhân này là người mới nhậm chức quân thượng Hồ Tộc, Hồ Tộc ở giới yêu ma cũng là một đại Vương tộc, hắn có chút lo lắng, hành động của nữ nhi mình ngộ nhỡ chọc giận Hồ Vương, vậy. . . . . .

Hắn vội vã đứng dậy, muốn nhận lấy nữ nhi trong ngực hắn: \”Hồ Vương, thật xin lỗi, Nhược Khê nàng. . . . . .\”

Cảnh Hiên cúi đầu, phát hiện mặt của Nhược Khê đã đỏ không còn hình dáng, vả lại quanh thân nóng bỏng, phải lập tức giúp nàng xử lý một chút, nếu không đối với thân thể hao tổn cực lớn, cũng không do dự, hướng về phía Tinh linh vương nhẹ nhàng gật đầu một chút, ôm ngang

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN