Ma Phi Giá Đáo: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng - Chương 119: Tất Cả Đều Rối Loạn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Ma Phi Giá Đáo: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng


Chương 119: Tất Cả Đều Rối Loạn



Ngày hôm sau, tinh thần Đế Quân bệ hạ phấn chấn, sáng ngời đi ra khỏi tẩm điện, tinh thần còn tốt hơn hôm hắn đột phá tầng mười.

Nghe nói, hôm đó, thân thể Đế hậu ốm nhẹ, chưa từng rời giường.

Quý Phi Nhi nằm ở trên giường, bên giường Lục Khởi và Lục Ý đang đút thuốc bổ cho nàng, nhìn bộ dáng suy yếu của nàng như lá rụng mùa thu, trong lòng mọi người đều rối rít cảm khái, cũng không phải là lần đầu tiên, sao Đế Quân không biết dịu dàng một chút chứ?

Nghĩ đến tối hôm qua, nàng liền cắn răng nghiến lợi, cảm giác thật ngượng ngùng.

Bọn họ là phu thê, thực hành nghĩa vụ phu thê nàng không có ý kiến, có lẽ do dạo này nàng quá dung túng nên hắn mới được voi đòi tiên, tối ngày hôm qua hắn. . . . . . Hắn thế nhưng. . . . . .

Nghĩ đến mình lại bị bản thể hắn xâm phạm thân thể, trong lòng Quý Phi Nhi không khỏi ngứa ngáy, tức giận, sợ hãi, kích thích tất cả đều đan vào một chỗ.

Nàng là người! Là người! Bị hắn chiếm tiện nghi thì cũng thôi đi, chỉ là nàng là tuyệt đối sẽ không thừa nhận khi làm xong mình thoải mái như thế nào, so quá khứ thật sự cảm giác kích thích hơn rất nhiều làm cho linh hồn nàng như muốn bay. Trong lòng nàng càng ngày càng rối răm, cắn răng nghiến lợi nghĩ, Túc Ly Mị ngươi là tên khốn kiếp, về sau đừng mơ tưởng lên giường của lão nương!

. . . . . .

Mà bên Nhược Khê, có vẻ dịu dàng hơn nhiều.

Mặc dù Thương Mặc Tuyết đã vận công bức ra nhiệt độc, nhưng nàng vẫn ngủ suốt hai ngày hai đêm mới tỉnh lại, mở mắt ra đã nhìn thấy Thanh Nhi hai mắt đang đỏ bừng.

Vừa nhìn thấy nàng tỉnh, đã vui mừng kêu thành tiếng: \”Công chúa, cuối cùng người cũng tỉnh, thật là muốn hù chết Thanh Nhi rồi.\”

Nhược Khê giật giật thân thể, cảm thấy không có bất kỳ cảm giác khó chịu nào, liền chống thân thể muốn ngồi dậy, Thanh Nhi vội vàng tiến lên vịn nàng, lót một cái gối ở sau lưng nàng.

\”Ta. . . . . . Ta đã ngủ bao lâu rồi?\”

\”Suốt hai ngày hai đêm.\”

Cái gì? Đã qua hai ngày rồi sao? Trí nhớ nàng chỉ dừng lại ở đêm yến tiệc đó, nàng chỉ nhớ mình đã uống hơi nhiều rượu một chút, những thứ khác đều không nhớ gì cả nữa

Thanh Nhi oán trách nhìn nàng: \”Công chúa, từ trước đến giờ người không uống rượu, sao ngày đó uống nhiều như vậy, ta thấy người một mực không chịu tỉnh lại, đã rất lo lắng, nên đi tìm Hồ Vương bệ hạ, ngài sang xem người một chút liền nói không có việc gì, tỉnh ngủ là tốt rồi, bằng không Thanh Nhi sẽ lo lắng đến chết mất.\”

Lại là Cảnh Hiên giúp đỡ nàng, trong lòng Nhược Khê ấm áp: \”Hắn thật là một người tốt.\”

\”Đúng vậy, Hồ Vương bệ hạ đối với công chúa thật tốt, mặc dù ngày đó Thanh Nhi không đi, nhưng lại nghe được cả Đế Cung đều đang đồn thổi, nói sau khi công chúa uống say đã to gan ôm lấy Hồ Vương, hơn nữa còn thổ lộ tình cảm ở trước mặt mọi người.\”

\”Ngươi. . . . . . Ngươi nói cái gì?\” Nhược Khê không dám tin trợn to hai mắt, bên ngoài. . . . . . Thổ lộ?

\”Công chúa người ngay cả chuyện mình làm cũng quên sao? Cũng đúng, hắc hắc, khi đó người uống say. Chỉ là có một câu nói rượu vào lời ra, không ngờ công chúa lại đối với Hồ Vương bệ hạ vừa thấy đã yêu, trái tim rung động rồi. Thanh Nhi và công chúa cùng nhau lớn lên, quan tâm nhất là chuyện lớn cả đời của công chúa, nếu như là người khác còn chưa tính, nhưng Hồ Vương tác phong nhanh nhẹn, dịu dàng nho nhã, đối với công chúa cũng rất tốt, nếu ngài ấy có thể trở thành là phu quân của công chúa, vậy Thanh Nhi nhất định sẽ rất vui vẻ nha.”

\”Không cho nói lung tung.\” Nhược Khê vội vàng ngăn lời nói của nàng lại.

Trời ạ, rốt cuộc sau khi nàng uống say đã xảy ra chuyện gì? Sao lại thổ lộ với Cảnh Hiên ở trước mặt mọi người? Sao nàng lại làm chuyện hoang đường như vậy?

Nghĩ đến lúc ấy có rất nhiều người chứng kiến, hơn nữa còn có cả Thương Mặc Tuyết, trong lòng nàng càng thêm xấu hổ, quả nhiên uống rượu chỉ làm hỏng việc, nàng không sợ gây phiền toái cho mình, ngược lại Cảnh Hiên, việc này nhất định sẽ tạo ảnh hưởng không tốt đến hắn.

Đúng rồi, lúc ấy còn có mặt của phụ vương nàng, nàng càng nghĩ tâm càng lạnh, vội vàng bắt lấy tay Thanh Nhi.

\”Đúng rồi, phụ vương ta đâu?\”

\”Vương thượng có xem qua công chúa một chút, nhưng lúc đó người vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh, nên đã trở về Tinh Linh tộc trước rồi.\”

Phụ vương trở về nhanh như vậy sao? Trong lòng Nhược Khê có chút

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN