Ma Phi Giá Đáo: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng - Chương 58: Chương 58
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
14


Ma Phi Giá Đáo: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng


Chương 58: Chương 58



Edit: Tử Liên Hoa 1612

Ban đêm, Nguyệt Vô Tu bị ác mộng làm cho giật mình tỉnh giấc.

Trí nhớ ở một giây cuối cùng dừng lại ở cảnh chém giết điên cuồng, còn có giá y đỏ tươi của đêm động phòng hoa chúc, khăn voan đỏ như máu, tất cả đều là màu máu.

Ông ta kêu khẽ một tiếng, sau đó tỉnh lại, cả người đầy mồ hôi lạnh.

Lam Nguyệt cũng bị ông ta đánh thức, sau đó oán trách: \”Hơn nửa đêm, ông đang làm cái gì vậy, có để người khác ngủ hay không?\”

Nguyệt Vô Tu xoay đầu lại nhìn bà ta, suy nghĩ liên tục thay đổi giữa tiểu nữ oa năm đó,Vương Hậu xinh đẹp đêm tân với Lam Nguyệt lúc này.

Một lúc lâu sau, ông ta mới hoàn hồn lại, nhẹ nhàng che ngực. \”Ta…… Ta nằm mộng.\”

Lam Nguyệt ngáp dài một cái. \”Xem bộ dạng ông như vậy, chắc không phải là ác mộng chứ?\”

Nói là ác mộng cũng không quá đáng, nhưng đây thật sự là chuyện đã từng xảy ra, thay vì nói là mộng, chẳng bằng nói là nhớ lại.

Lam Nguyệt không mở nỏi mắt rồi, lại ngủ thiếp đi, Nguyệt Vô Tu ngồi trầm tư, nghĩ tới chuyện năm đó, đột nhiên, ông ta lại quay sang đánh thức Lam Nguyệt.

\”Nguyệt nhi, Nguyệt nhi.\”

\”Ai ui, ông làm cái gì thế hả?\” Lam Nguyệt tức giận kêu to. \”Ông gặp ác mộng thì liên quan gì đến tôi, tôi còn muốn ngủ. Dù thế nào ông cũng là Đại Vương Hồ tộc, sao mà vô dụng như vậy, chỉ mơ thôi cũng sợ thế sao?\”

Tính cách của bà ta vốn là ngang ngược như thế, hiện tại trở thành Vương Hậu, được Nguyệt Vô Tu cưng chiều, dễ dàng tha thứ tất cả thì càng không thể kìm lại. Hơn nữa cho dù bà không tôn kính ông ta như vậy, ông ta cũng không trách cứ quá nhiều.

\”Nguyệt nhi, nàng còn nhớ tín vật đính ước của chúng ta năm đó không? Nàng nói đã làm mất, bây giờ tìm được chưa?\”

Lam Nguyệt không nhịn được hỏi: \”Tín vật đính ước nào? Hai chúng ta đâu có tín vật gì?\”

\”Chính là miếng ngọc ta đưa ở nhà nàng năm đó, đó là đồ vật cuối cùng mà mẫu phi để lại cho ta, rất quan trọng với ta.\”

Vẻ mặt Lam Nguyệt hoảng hốt. \”Cái…… Cái đó, không có, vẫn chưa tìm được.\”

Thái độ của Nguyệt Vô Tu trở nên chán nản rất rõ, nhưng vẫn an ủi bà ta: \”Không sao, ta cũng chỉ hỏi vậy thôi, mất rồi cũng được.\”

Giữa một miếng ngọc bội và ơn cứu mạng, đương nhiên ôg ta có thể phân biệt được bên nào nặng bên nào nhẹ.

Lam Nguyệt cũng lập tức gật đầu phụ họa. \”Đúng vậy đúng vậy, chuyện từ bao giờ rồi, ai mà nhớ được chứ. Khuya lắm rồi, mau đi ngủ thôi!\”

Bà ta lập tức nằm xuống, không muốn để Nguyệt Vô Tu tiếp tục hỏi nữa, nếu không sẽ bị lộ tẩy mất.

Lúc này Thương Mặc Tuyết đang ở trong Đế Cung, biến ảo thành Túc Ly Mị, vừa chịu đựng nhẫn nhịn bị Nguyệt Lưu Sương quấy rầy, vừa nguyền rủa trong lòng. Túc Ly Mị đáng chết, ngươi mà trở về, xem ta trừng phạt ngươi thế nào

Ngày ấy khi bọn họ chuẩn bị lên đường, Túc Ly Mị gọi hắn vào phòng, nói có chuyện rất quan trọng cần nói, sau khi tiến vào, hắn còn chưa kịp hỏi, tên kia đã thẳng tay vỗ cho hắn ngất xỉu.

Chờ lúc hắn tỉnh lại lần nữa đã là nửa ngày sau, bọn họ cũng đã ra khỏi đế đô rồi.

Bên giường để một bức thư, trên đó Túc Ly Mị dặn dò nhiệm vụ muốn hắn làm.

Đó chính là lấy thân phận của hắn ở lại Đế Cung, giúp hắn xử lý mọi chuyện lớn nhỏ trong Yêu ma giới, còn có cả Nguyệt Lưu Sương, tất cả đều giao cho hắn xử lý. Mà bản thân Túc Ly Mị thì lấy thân phận của hắn tới Hồ Tộc, bảo vệ Quý Phi Nhi và Mẫu Đơn.

Thấy nội dung bức thư, Thương Mặc Tuyết nổi trận lôi đình. Thật là quá âm hiểm, có gì muốn nói thì thuơng lượng, tại sao lại dám đánh hắn ngất xỉu!

Nói thì nói vậy, Túc Ly Mị hiểu rõ tính cách của hắn nhất, nếu nói hết ra, chắc chắn hắn sẽ không đồng ý, đánh ngất có vẻ thực tế hơn một chút. Đáng chết, cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân trước mặt Mẫu

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN