Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn - Chương 2: Ngày mới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
173


Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn


Chương 2: Ngày mới


– anh cũng biết là hầu như tuần nào cũng có vài người tỏ tình với em mà!

Lưu Tĩnh Như cong môi nói câu này đã quen miệng luôn rồi, chứng tỏ chuyện này đã không phải một hai hôm. Thiên Long chán nản với cô em gái, không có gì xảy ra thì thư tỏ tình của nó còn nhiều hơn cả nháp Thiên Long viết cả năm nay, đưa tay gạt tóc cô bé ra sau âu yếm hỏi:

– sang năm là em đủ tuổi để lấy chồng rồi, cũng cần tìm cái mỗi tình nào đi, hẹn hò dần vài năm nữa cưới là vừa rồi!

Lưu Tĩnh Như từ từ ngồi xổm lên bỏ hết sách vở ra, lấy thêm cái gối nhỏ bỏ vào giữa chân Thiên Long đang khoanh rồi nằm ngửa mặt lên nhìn thẳng Thiên Long vui vẻ nói:

– cái đó để từ từ đi, em còn phải học đại học nữa này, với lại nhà mình nghèo vầy sao dám gả người ta?

Theo Lưu Tĩnh Như nghĩ thì nhà mình cũng chỉ thuộc hạng khá giả mà thôi, anh hai chỉ ngồi nhà làm việc học tập trên mạng tiền chỉ đủ sài, tiền đóng học chắc là do chú để lại, chứ cô nàng còn chưa biết vị anh hai cô làm nũng hàng ngày là một nhà bất động sản khét tiếng.

– đau a.

Thiên Long bẹo má Lưu Tĩnh Như lắc qua lắc lại cười như không cười, làm cô bé kịch liệt giãy dự phản đối.

– thôi cũng đã 9h rồi, nay ngủ sớm đi!

Thiên Long bế cô bé quay đầu lại đắp chăn cho nàng rồi dọn dẹp mớ sách vở, ngày nào đi học Thiên Long cũng cho nàng tiền tiêu vặt khá nhiều, được cái cô bé này chăm học không chơi vì thế mỗi tháng tiền nàng đóng quỹ lớp làm cô giáo chủ nhiệm mừng rơi nước mắt. Lưu Tĩnh Như còn có cảm giác xin bao nhiêu anh hai đều cho nàng, mặc dù không biết anh ấy kiếm ở đâu.

Thiên Long ru nàng ngủ thiếp đi rồi bắt đầu lôi cây máy tính ra bắt đầu xây dựng mô hình công ty ảo, nói trắng ra Thiên Long đang là một cổ đông của nhiều công ty có máu mặt, nhưng cổ đông cũng chỉ là cổ đông, Thiên Long hiện nắm trong tay gần một trăm tỉ tiền mặt, trong đêm Thiên Long liên hệ mấy thằng kỹ sư hắn có qua lại, quá trình thì cũng rất dễ.

Thiên Long gọi điện kêu họ mua luôn một lô đất do công ty mới phá sản nợ hắn kha khá, Thiên Long gửi mẫu thiết kế cho bên xây dựng nội trong ngày mai lập tức thi công, một trăm tỉ vẫn chưa là cái gì đối với dự án này, xây công xưởng Thiên Long tính sẽ đào tạo một đội ngũ nhân viên về kỹ thuật, với trình độ phần mềm Thiên Long sẽ rút hết cổ phần các công ty đang đầu tư để mua vài tựa game trên máy tính để giả lập trên điện thoại, hoặc là đầu tư ké với các công ty khác để mua một phần trái phiếu.

Nửa đêm Lưu Tĩnh Như tỉnh dậy đi vệ sinh thì vẫn thấy Thiên Long cắm cúi làm việc, đau lòng gắt lên:

– anh hai đi ngủ đi, làm đêm hại cơ thể lắm, ôm em ngủ nè!

Thiên Long tinh thần mười phần vẽ bản thiết kế bị Lưu Tĩnh Như mắng hắn nói luôn:

– cút.

Đùa sao dân công nghệ ngủ ngày cày đêm, nghĩ sao đang làm đi ngủ để mai khỏi ngủ à, ngáo ngơ vừa thôi.

– anh hai không ngủ em cũng không ngủ!

Lưu Tĩnh Như kiên quyết không chịu nghe lời, nàng là dân học giỏi, mà học giỏi luôn phải có quy tắc ngầm về giấc ngủ, nàng áp dụng cho mình và cả người khác luôn. Nhảy nhẹ xuống giường đi ra sau ôm Thiên Long gác đầu lên vai hắn cằn nhằn tiếp:

– em không bắt được thì thôi chứ bắt được là không được với em đâu, em có biệt danh là lì lợm chính kiến mà mình đưa ra lắm đấy.

– anh hai sắp xong rồi đừng để a bực!

Thiên Long một bước không lùi, đang buồn ngủ bị cô nàng này quấy phá thôi thì quạo với con bé một tý xem sao!

– anh hai dám đánh em không?

Hai anh em nói anh em ruột chắc không sai, nhây như nhau, tính cách khỏi bàn. Chả lẽ cô bé có lòng tốt khuyên đi ngủ mà đánh nó, như vậy có chút không hợp lý mấy cho lắm.

Thiên Long vẫn đang đà nhây tát nhẹ nhàng vào má nàng một cái, tát là như là vuốt má, chả có tý tiếng kêu nào.

Ấy vậy mà Lưu Tĩnh Như tưởng Thiên Long đánh thật mắt ửng đỏ dần lên, nàng cảm thấy bị tổn thương tự trọng rất nhiều, cô bé nấc nấc rồi đứng thẳng lên òa khóc như con nít, ấy vậy mà khóc thật chứ?

Thiên Long chả hiểu cái quái gì đang xảy ra luôn, vội ôm Lưu Tĩnh Như vào lòng cho nàng ép sát vào ngực hai chân gác lên thành ghế an ủi muốn đứt hơi.

Lưu Tĩnh Như được đà càng khóc to hơn nữa, nãy là sự cố khóc một nửa mới thấy má không đau, nhưng mà nỡ khóc rồi ngừng ngại lắm cứ thẳng đà khóc tiếp đi, tự nhiên được anh hai ôm dỗ dành mừng quá lại khóc to hơn, aiz… con gái chả hiểu thế nào mới vừa lòng.

Thấy Lưu Tĩnh Như dần im rồi hơi thở đều đều biết nàng khóc mệt lại ngủ mất tiêu rồi, đành xốc nhẹ nàng lại để cô nàng tư thế sáng dậy đỡ đau lưng, Thiên Long một tay đỡ nàng một tay vẽ tiếp bản vẽ trên máy tính.

Lưu Tĩnh Như tới bốn giờ sáng tỉnh lại như mọi khi vẫn thấy Thiên Long đang làm, vậy mà không nghe lời nàng mà làm tiếp, lì lợm không nghe cô giáo. Con bé cứ thở phì phò nhìn Thiên Long thật chăm chú, đến nỗi Thiên Long đang say mê làm việc cũng phải rùng mình cái.

– tỉnh rồi còn không mau xuống dọn dẹp nhà cửa nấu cơm đồ ăn đi, anh đói lắm rồi.

– không được cho em ôm thêm chút nữa đi mà.

– em có biết em bao nhiêu tuổi rồi hay không? chả lẽ lên lớp cũng hay làm nũng với các bạn vậy hả?

Lưu Tĩnh Như nghe vậy phản bác kịch liệt, nàng giơ mười đầu ngón tay lên vừa nói vừa đếm:

– không bao giờ, lên lớp là em tập chung cao độ lắm, nào là chú ý nghe giảng, phân tích mỗi bài toán, nhẩm ra kết quả mới dám làm ra nháp,… nói chung là ra chơi em chỉ chơi với mấy bạn nữ thôi, bạn nam hầu như không chơi luôn.

– nghe thấy tiếng gì không?

Nghe Thiên Long nói Lưu Tĩnh Như tập chung cao độ im lặng lắng nghe, ngoài tiếng óp ép từ bụng Thiên Long ra thì chả còn tiếng gì cả!

– bụng anh hai kêu to quá nè!

– biết vậy còn không mau đi nấu đồ ăn sáng đi?

Thiên Long chán nản với cô em này vô cùng, chả hiểu sao nó được bằng khen loại giỏi đi thi các cấp đủ chỗ. Có mỗi việc nếu cơm thôi mà lười, hèn chi nhìn con bé chả có tý mỡ dư nào, thì ra là lười chảy mỡ trong truyền thuyết là đây.

– mệt quá đi mất.

Than một câu xong Lưu Tĩnh Như nhảy ra khỏi lòng Thiên Long, phải cố gắng lắm mới thoát khỏi cái nơi ấm áp đó đấy.

Ăn uống đủ chất Lưu Tĩnh Như dọn dẹp cũng đã sáu giờ đúng, thay đồ soạn sách lôi mấy quyển vở ra lên giường ôn lại một tý cho nhớ lại, do nơi Thiên Long thuê khá gần trường Lưu Tĩnh Như chỉ cần đi mấy bước là tới cho nên con bé cũng sinh ra tính lười, căn căn gần đúng giờ đi nhanh vào tới lớp chuông reng là vừa.

– chào anh hai út đi học!

Hơn 6h30 Lưu Tĩnh Như diện đồ học sinh lên lớp, theo thường lệ Lưu Tĩnh Như đi đến há miệng bắt Thiên Long phải kiểm tra đầy đủ, lỡ may có dính chút đồ ăn trên đó nàng thà nghỉ học cho đỡ ngại.

Thiên Long tạm biết cô em gái đi học bắt đầu lập tức gọi thằng bạn thân, kêu nó đóng giả một cái tên là Hắc Long. Tên Hắc long này là tên giả Thiên Long giả dạng từ bấy lâu nay, nhưng vẫn chưa an toàn Thiên Long nhờ một thằng bạn thân hồi còn học cấp 2 đóng giả cái tên đó, thằng bạn Thiên Long sẽ đại diện Thiên Long đóng giả tên huy động vốn và xây dựng công trình Thiên Long thiết kế khá lâu rồi, về phía hợp đồng xây dựng Thiên Long lại nhờ một thằng đệ trung thành cảnh cảnh làm việc với quan chức nhà nước, sắp xếp đủ thứ nữa cũng đã gần trưa khiến Thiên Long mỏi mệt rã rời, cố gắng đi nấu cơm và đồ ăn cho cô em gái rồi rồi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN