Ma Y Độc Phi - Chương 6: Đêm trước yến hội
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
270


Ma Y Độc Phi


Chương 6: Đêm trước yến hội


Ba ngày trước, Bạch Vũ Mộng phân phó Hận Nhuế chuẩn bị rất nhiều dược liệu, sau đó nàng tự nhốt mình trong phòng, không hề đi ra, ngay cả đồ ăn đều là Đông Nhiễm đem vào cho nàng. Không được nàng đồng ý, bất luận kẻ nào cũng đều không thể tiến vào.

Nàng nên tự vì mình tính toán, kiếp trước nàng là một thân y thuật cùng độc thuật, chẳng qua có rất ít người biết mà thôi. Lần này đi dự tiệc, không chừng sẽ có ám toán, nàng muốn làm chút gì đó để đề phòng.

Ba ngày sau, Bạch Vũ Mộng rốt cục từ trong phòng đi ra. Trong ba ngày này, nàng điều phối nhiều loại dược, có giải dược cứu mạng, cũng có độc dược trí mạng, nàng đem độc dược tẩm vào những cây kim thêu nhỏ, để làm vũ khí, giấu ở toàn thân cao thấp

Tất cả đều chuẩn bị thỏa đáng, Bạch Vũ Mộng hít một hơi thật sâu.

“Bây giờ là giờ nào?” Bạch Vũ Mộng miễn cưỡng hỏi.

“Tiểu thư, hiện tại đã là giờ mẹo, người chuẩn bị một chút sắp tới lúc tiến cung rồi.” Đông Nhiễm đứng một bên nói, Hận Nhuế vẫn như trước lạnh như băng.

“Đi chuẩn bị nước, ta muốn tắm rửa đã.” Bạch Vũ Mộng nói xong lại đi vào trong phòng.

Mọi thứ đều chuẩn bị thỏa đáng, một lúc lâu sau. Bạch Vũ Mộng mặc bộ y phục may từ khúc vải ngày đó nàng chọn. Một thân trắng như tuyết, bên hông thắt một cái thắt lưng màu lam nhạt, hơi rung nhẹ theo gió. Cổ áo dùng sợi tơ vàng thêu mấy đóa hoa lan nhỏ nổi bật hẳn lên. Nếu không để ý gương mặt, sẽ có cảm giác giống như tiên nữ xuống trần.

Trên tay đeo một chuỗi vòng màu lam, huyền ảo lạ thường, cái này là Bạch Vũ Mộng trước khi xuyên vào để lại, nàng cũng không rõ là có chuyện gì xảy ra, hôm nay thừa dịp tham dự yến hội, liền đeo.

Bạch Vũ Mộng không có trang điểm, dù sao đều sẽ dùng mạng che mặt lại, vả lại cũng không ai nguyện ý nhìn gương mặt khó coi này của nàng. Nàng dùng mạng che mặt màu trắng. Trên tóc cũng không có quá nhiều trang sức, chỉ dùng một cây trâm màu tím cài cố định.

Cứ như vậy, Bạch Vũ Mộng cho tới nay đều xinh đẹp theo cách này, dùng mạng che mặt che lại, càng làm cho bản thân thần bí, làm cho người ta không nhịn được muốn xem thử sau mạng che là một gương mặt khuynh quốc khuynh thành đến cỡ nào.

Kỳ thực, trừ bỏ gương mặt, những chỗ khác đều đáng giá cho Bạch Vũ Mộng kiêu ngạo, chỉ là không biết vì sao nàng ta lại có một gương mặt như vậy.

Thời điểm Bạch Vũ Mộng đi ra, mọi người đều đã chờ ở đó, nhìn thấy Bạch Hàm Đại một mặt khó chịu cùng oán giận, Bạch Vũ Mộng cười lạnh, chậm rãi đi qua.

Khi bọn họ nhìn thấy Bạch Vũ Mộng, liền bày ra nhiều loại cảm xúc, có hâm mộ, có kinh ngạc, có ghen tị, có phẫn hận, còn có khinh thường.

“A, nhị tỷ tỷ thật đúng là có mặt mũi a, để mọi người ở đây chờ lâu như vậy.” Bạch Phù Như châm chọc lên tiếng.

“Ta có bắt các ngươi chờ ta sao, là ta cầu các ngươi mang ta theo sao?” Bạch Vũ Mộng nhàn nhạt nói.

“Tốt lắm, đừng ầm ĩ, đều là người một nhà, có cái gì để ồn ào, Vũ nhi đã đến, chúng ta liền xuất phát thôi.” Bạch Cẩm Trình giả bộ hiền lành nói. Hắn tất nhiên nghe ra hàm ý uy hiếp trong lời nói của Bạch Vũ Mộng, nếu nàng không đi, Hoàng hậu nương nương khẳng định sẽ không từ bỏ ý định.

Tốt, nha đầu đáng chết này đúng là đã trưởng thành, cũng dám uy hiếp phụ thân, lần này tha cho ngươi, xem ta về sau thu thập ngươi thế nào.

Nghe Bạch Cẩm Trình nói vậy, Bạch Phù Như căm giận lên xe ngựa, Bạch Vũ Mộng liếc qua những người khác một cái, cũng mang theo Hận Nhuế lên xe. Mặt khác những người khác cũng đều tự lên xe.

Lần này là lần đầu tiên đến hoàng cung, còn chưa quen thuộc, Đông Nhiễm rất đơn thuần, mà hoàng cung lại tràn ngập âm mưu, không thích hợp với nàng, cho nên lần này Bạch Vũ Mộng mang theo Hận Nhuế, ít nhất Hận Nhuế có năng lực tự bảo vệ mình.

Đến hoàng cung, sớm đã có một ít xe ngựa đứng ở đó, đều là những quan lớn mang theo nữ quyến trong nhà, tụm ba tụm năm cùng nhau tán gẫu, ân cần hỏi thăm.

Đợi người Bạch gia xuống xe, lập tức có người đi lên ân cần hỏi thăm, nhìn thấy Bạch Vũ Mộng, nghi hoặc hỏi: “Vị này là? Sao chưa từng gặp qua?”

“ Đây là nhị nữ nhi của ta Bạch Vũ Mộng, bình thường không ra ngoài, ngươi không biết cũng là bình thường. Vũ nhi, mau thỉnh an thượng thư đại nhân a.” Bạch Cẩm Trình vội vàng giải thích.

Bạch Vũ Mộng cũng chỉ tượng trưng gật đầu, cũng không có phản ứng gì nhiều.

Nhìn thấy thái độ Bạch Vũ Mộng như vậy, lễ bộ thượng thư trên mặt có chút khó chịu, giận dữ nói:

“Nguyên lai là nhị tiểu thư bạch gia trong lời đồn, thật sự là trăm nghe không bằng một thấy.”

“Khiến nhan bá bá chê cười, nhị tỷ bình thường không ra ngoài, đắc tội Nhan bá bá, Linh nhi ở chỗ này thay nàng xin lỗi.” Bạch Phù linh dịu dàng hào phóng đứng ra vì Bạch Vũ Mộng xin lỗi.

“Linh nhi a, không có việc gì, có một số người không có giáo dưỡng, không trách ngươi, lâu rồi không gặp ngươi, bộ dạng càng ngày càng hiểu biết.” Lễ bộ thượng thư cười lớn khen Bạch Phù linh.

Bạch Phù linh ở một bên xấu hổ đỏ mặt, một bộ tiểu nữ nhi thẹn thùng.

“Tình Nhi ở bên kia, các ngươi cũng lâu rồi không gặp, đi qua tâm sự đi.” Lễ bộ thượng thư nói tiếp.

“Được, vậy ta đi trước.” Bạch Phù linh lễ phép hành lễ một cái, liền bước về phía Nhan Nam Tình.

“Phụ thân, chúng ta cũng đi trước.” Bạch Phù Như chờ mấy người cáo từ đi hết, cũng hướng về phía Lý tiểu thư đi đến.

Chỉ còn lại Bạch Vũ Mộng, cảm thấy không thú vị, cũng liền rời đi.

Một tiểu công công đi tới: “Xin hỏi, là Bạch nhị tiểu thư sao?”

“Có việc sao?” Bạch Vũ Mộng nhàn nhạt hỏi.

“Bạch tiểu thư, nô tài là người trong hậu cung, Hoàng hậu nương nương để ta tới mời ngươi đi qua ôn chuyện.” Tiểu công công cung kính trả lời.

“Dẫn đường đi.” Như cũ trong giọng nói không có độ ấm.

Tiểu công công vừa đi vừa nghĩ “ Đây thật sự là nhị tiểu thư sao, làm thế nào có cảm giác không giống vậy?”

Cong cong vòng vòng đi qua rất nhiều đường, rốt cục cũng đến phượng tê cung, tiến vào, Hoàng hậu Hạ Thi Lan sớm đã chờ ở bên trong. Nhìn thấy Bạch Vũ Mộng tựa hồ rất kích động, hưng phấn lôi kéo Bạch Vũ Mộng hỏi đông hỏi tây.

“Vũ nhi, ở tướng phủ thế nào, nếu có yêu cầu gì, nói cho dì biết.” Hạ Thi Lan thân thiết hỏi.

“Dì, ta sống rất tốt, ngươi không cần lo lắng.” Xem người trước mắt này quan tâm mình, có thể nhìn ra được, phần quan tâm này là thật, không khỏi có chút áy náy, bản thân vốn không phải là Bạch Vũ Mộng trước đây, lừa gạt nàng như vậy, có phải rất có lỗi hay không.

Hạ Thi Lan cũng biết một ít về cuộc sống của Bạch Vũ Mộng ở tướng phủ, dù sao cũng là Hoàng hậu, không có chút thủ đoạn thì sao có thể duy trì được hậu vị, nhưng nhìn Bạch Vũ Mộng không muốn nói, cũng không muốn bức nàng.

Ngay cả Hạ Thi Lan đều có chút kinh hỉ, Vũ nhi rốt cục đã hiểu chuyện, như vậy, nàng cũng sẽ không cô phụ giao phó lúc trước của Duẫn Ức Liễu, hảo tỷ muội của nàng.

Lúc này, một nữ hài mặc quần áo màu lam từ bên ngoài đi vào, cùng Bạch Vũ Mộng gần như bằng tuổi, nhảy tung tăng, tràn đầy sức sống.

“Dì, ta đến thăm ngươi…” Thấy Bạch Vũ Mộng, “Ngạch… Dì ngươi có khách sao, ta không biết.” Nói xong ngượng ngùng thè lưỡi.

“Không có việc gì.” Hoàng hậu hiền lành cười cười, “Đến, Vũ nhi, ta giới thiệu một chút, đây là Tử Lăng. Đây là Vũ nhi.” Hoàng hậu giới thiệu với nàng.

“Tỷ tỷ, xin chào, ta là Hạ Tử Lăng, ta rất thích ngươi a, chúng ta làm bằng hữu được không.” Hạ Tử Lăng cao hứng hỏi.

Nhìn thấy Hạ Tử Lăng hoạt bát cùng nàng nói chuyện như thế, Bạch Vũ Mộng bất đắc dĩ cười, lần đầu thấy nàng, Bạch Vũ Mộng cũng rất thích nàng. Bởi vì trong mắt nàng không có âm mưu quỷ kế, chỉ có hồn nhiên vô tư.

Đều nói nhìn người nên nhìn qua ánh mắt, Bạch Vũ Mộng cảm thấy, người có được một đôi mắt như vậy, sẽ không làm ra chuyện xấu, cho nên nàng cười gật đầu.

“Thật tốt quá, ta về sau gọi ngươi là Vũ tỷ tỷ được không.”

“Ân.”

“Bộ dạng ta rất khó xem nha, ngươi không để ý sao?” Bạch Vũ Mộng giống như vui đùa nói, chỉ là không biết trong đó phần nào thật phần nào giả.

“Sẽ không, ta thích tỷ tỷ không phải vì bộ dạng của tỷ dễ nhìn hay không a”

Nghe nàng trả lời như thế, Bạch Vũ Mộng có chút kinh ngạc, nhưng cũng mong chóng bình thường trở lại, nha đầu này, nên là như vậy.

“Tốt lắm, các ngươi đi dạo đi, bản cung không cản trở hai tiểu cô nương nói chuyện nữa, đợi yến hội bắt đầu rồi trở về, các ngươi cùng bản cung đi.”

“Được.” Hạ Tử Lăng đáp xong, liền mang theo Bạch Vũ Mộng chạy ra khỏi Phượng Tê cung, phía sau Hạ Thi Lan bất đắc dĩ cười cười, quỷ nha đầu này.

Hạ Tử Lăng mang theo Bạch Vũ Mộng dạo trong Ngự hoa viên, vừa đi vừa giới thiệu cho Bạch Vũ Mộng, giống con chim nhỏ bàn luận sôi nổi, giống như hoa viên này là nhà của nàng.

“Vũ tỷ tỷ, ta nói cho tỷ biết nha, bên này hoa rất đẹp, ta dẫn tỷ đi xem.” Hạ Tử Lăng tự hào nói. Bất quá, hoa ở đây, quả thật rất đẹp, có rất nhiều loại khác nhau.

“Nhìn xem a, chúng ta thấy ai đây, kia không phải là muội muội ngu ngốc của Đại nhi sao, đi cùng với nàng là ai vậy?” Bên kia Ngự hoa viên vài vị tiểu thư đi tới, các nàng cùng nhau cười nhạo Bạch Vũ Mộng.

Nghe thấy thế, Hạ Tử Lăng tức giận: “Các ngươi nói cái gì, ai cho phép các ngươi nói Vũ tỷ tỷ của ta như vậy, các ngươi nhàn rỗi lắm sao.”

Rốt cục cũng thấy rõ được diện mạo của người đi với Bạch Vũ Mộng, nữ nhân vừa mới nói chuyện âm thầm hối hận, làm thế nào lại là Hạ Tử Lăng, nàng là tâm phúc của Hoàng hậu, không thể đắc tội nàng.

“Hạ tiểu thư, người này, dung mạo xấu như Vô Diệm, căn bản không xứng với thân phận của hạ tiểu thư, làm sao ngươi lại đi cùng với nàng?” Có một ít người, ngực lớn não nhỏ, chính là thiên kim võ tướng Thượng Linh Sương.

“Nàng không xứng với ta? Chẳng lẽ ngươi xứng sao, không cần ở đây nhiễu loạn tâm tình của ta, Vũ tỷ tỷ, chúng ta đi.” Hạ Tử Lăng nói xong, liền chuẩn bị đi.

“Xin đợi đã, là chúng ta không tốt, chúng ta hướng hạ tiểu thư xin lỗi, thật sự thất lễ rồi, thỉnh hạ tiểu thư đại nhân đại lượng tha thứ cho chúng ta.” Bạch Phù linh lại đây làm người hoà giải.

Hạ Tử Lăng không hề để ý các nàng, lôi kéo Bạch Vũ Mộng rời đi.

“Phù linh, ngươi làm gì vậy, nàng rõ ràng…” Thượng Linh Sương không cam lòng nói.

Không chờ Thượng Linh Sương nói hết lời, Bạch Phù linh liền chen ngang nàng: “Ngươi đắc tội Hạ Tử Lăng, nếu nàng đến trước mặt Hoàng hậu nói gì đó, ngươi còn có thể đứng ở trong này sao!”

Nghe thế, Thượng Linh Sương mới ý thức được bản thân sai lầm, chạy nhanh đến cảm tạ Bạch Phù linh: “Phù linh, thật sự cám ơn ngươi, nếu không có ngươi, ta hôm nay có thể sẽ không xong rồi.”

“Không có việc gì, lần sau cẩn thận một chút là tốt rồi.” Bạch Phù linh khiêm tốn rộng lượng nói, nếu Hạ Tử Lăng ở chỗ này, khẳng định sẽ nói nàng giả mù sa mưa. Hạ Tử Lăng cho tới bây giờ đều không thích nói chuyện với những thiên kim dối trá nhà giàu. Đây là lí do vì sao nàng lại muốn cùng Bạch Vũ Mộng làm bằng hữu, nàng với Bạch Vũ Mộng là cùng một loại người.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN