Mạc Nghiên Xuyên Sách - Chương 34: Độc Ác Nhất Là Lòng Dạ Đàn Bà
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
172


Mạc Nghiên Xuyên Sách


Chương 34: Độc Ác Nhất Là Lòng Dạ Đàn Bà


“Khanh Phong, mau tới đây.” Một người phụ nữ quyến rũ đẫy đà nhìn thấy Long Khanh Phong đi ra khỏi phòng sách thì vẫy vẫy tay.

Nhìn Long Khanh Phong ôn hòa có lễ, trong lòng người phụ nữ cảm thấy rất vui mừng, bà ta chậm rãi nói.” Không sao đâu! Mẹ đã cho dì Mai canh chừng, nếu Long Nghiễm Hạo tới đây thì cô ta sẽ thông tri cho mẹ.”

Nghe lời người phụ nữ nói xong, Long Khanh Phong lập tức kéo chiếc cà vạt trói buộc cổ ra, hai chân không có lễ tiết mà vắt chéo trên bàn, khí chất vốn ôn hòa nho nhã biến mất hầu như không còn, thay thế vào đó là bộ dáng phóng đãng không kiềm chế được. Hắn ta lấy ly rượu trong tay người phụ nữ qua rồi nhẹ nhấp.” Đóng vai ngoan ngoãn sắp mệt chết.” Long Khanh Phong bực bội gãi gãi tóc.

“Cố chịu đi! Ba con thích bộ dáng này, con không thấy là ba con rất chán ghét Long Ngạo Thiên sao?” Người phụ nữ tưởng tượng đến Long Ngạo Thiên liền hận không thể giết hắn. Mỗi lần thấy hắn dùng ánh mắt khinh thường nhìn mình và con trai, bà ta liền cảm thấy phẫn nộ dị thường.

“Chậc, anh cả đúng là không biết diễn nên mới bị lão già kia chán ghét.” Long Khanh Phong nở cười trào phúng bĩ khí.

“Cho dù có giả bộ, ba con vẫn sẽ chán ghét nó thôi! Ông ta sẽ không để Long Ngạo Thiên kế thừa công ty, cho nên con trai à, con phải tiếp tục giả bộ làm con ngoan trước mặt Long Nghiễm Hạo thì sau này sự nghiệp của ông ta sẽ truyền tới tay con.” Tưởng tượng đến tương lai tươi sáng lộng lẫy, bà ta liền cảm thấy vô cùng hưng phấn.

“Đã biết thưa mẹ.” Long Khanh Phong bất đắc dĩ nhìn người phụ nữ hoa hòe lộng lẫy.

“À đúng rồi! vì sao con muốn giúp con gái nhà họ Phương có được Long Ngạo Thiên, như vậy thì người bị bất lợi chính là con a.” Bà ta tức muốn hộc máu nhìn Long Khanh Phong thành thơi thỉnh thoảng uống hớp rượu.” Không sao cả! Con đã có tính toán riêng. Tóm lại, Long Ngạo Thiên đừng hòng mơ tưởng đến chuyện có thể có được quyền kế thừa công ty.”

Mấy ngày trước, Phương Thiên Tâm đột nhiên hẹn hắn ta ra nói muốn tâm sự mấy chuyện có liên quan đến Long Ngạo Thiên, việc này làm hắn ngửi được một tia âm mưu.

“Long nhị thiếu, tôi đây liền nói thẳng vào vấn đề, Mạc Nghiên muốn hủy bỏ hôn ước với Long Ngạo Thiên.”

“Nga! Việc này đối với ta mà nói là một chuyện tốt.” Long Khanh Phong hơi nhướng mày nhìn cô gái tú lệ trước mắt. Rõ ràng cô ta có khí chất dịu dàng nhưng lại làm người ta cảm thấy có chút không thích.

“Long nhị thiếu không nghĩ một tầng cao hơn sao? Tuy rằng Long Nghiễm hạo thích cậu nhưng thiên phú của Long Ngạo Thiên lại cao hơn cậu. Tuy rằng mấy kế hoạch ở công ty đều gắn mác là cậu nghĩ ra nhưng kỳ thật chính là do Long Ngạo Thiên làm, tôi nói đúng không, Long nhị thiếu?” Nhìn tay Long Khanh Phong túm thành đấm, Phương Thiến Tâm có thể cảm nhận được hắn ta đang phẫn nộ trong lòng, cô ta liền cười trộm trong đầu.

“Đúng lúc ta có một đề nghị, nếu hôn ước giữa Mạc Nghiên và Long Ngạo Thiên thất bại thì cậu liền đoạt Mạc Nghiên để thế lực nhà họ Mạc làm hậu thuẫn cho cậu.”

“Vậy còn cô? Cô muốn có thứ gì, Long Ngạo Thiên ư? Sao tôi có thể để có hỗ trợ hắn.”

“Cậu vốn không hiểu, thứ tôi muốn chính là thân xác anh ấy. Chỉ cần cậu đoạt được quyền lực trong công ty và khiến anh ấy không còn nơi dừng chân thì anh ấy cũng chỉ có thể cầu xin tôi giúp đỡ. Cho dù anh ấy không muốn thì tôi cũng sẽ chặt đứt tứ chi của anh ấy rồi nhốt anh ấy ở trong phòng, như vậy thì tôi có thể nhìn thấy anh ấy mỗi ngày.” Tưởng tượng đến Long Ngạo Thiên chân chính thuộc về mình, cô ta liền cảm thấy nội tâm có tràn ngập khoái ý và hạnh phúc, dung nhan xinh đẹp hiện lên vẻ dữ tợn cùng với hơi thở quỷ quyệt khiến người ta không rét mà run.

“Chà chà, độc ác nhất là lòng dạ đàn bà. Thật không biết Mạc Nghiên đắc tội cô chỗ nào và tôi cũng không biết Long Ngạo Thiên bị người thích trúng là chuyện tốt hay chuyện xấu a!” Long Khanh Phong bất đắc dĩ lắc đầu, đáy mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.

“Cái con tiện nhân kia không có tư cách được đến Ngạo Thiên. Tóm lại, Long nhị thiếu, cậu phải suy nghĩ thật kỹ rồi hãy trả lời tôi.” Phương Thiên Tâm cầm lấy túi xách rồi quay người rời đi giống như chưa bao giờ phát sinh qua chuyện này.

Long Khanh Phong nghĩ vừa vặn lợi dụng Phương Thiên Tâm trói chặt Long Ngạo Thiên, mà hắn ta chỉ cần đốt thêm ngọn lửa cổ động cho lão già nhà mình là có thể không uổng sức lực được đến thứ hắn ta muốn. Bên phía Mạc Nghiên thì cần thiết phải tìm cơ hội ra tay, đồng thời còn phải chú ý Phương Thiên Tâm có thể đột nhiên cắn ngược lại một cái hay không. Loại phụ nữ này chỉ vì đạt được mục đích của bản thân thì sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN