Mạc Nghiên Xuyên Sách - Chương 69: Tôi Là Bác Sĩ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Mạc Nghiên Xuyên Sách


Chương 69: Tôi Là Bác Sĩ


“Đúng rồi, vậy hiện tại thì anh đang làm cái gì? Thật ngại quá…. Tôi hỏi hơi đường đột.” Thẩm Vũ nhanh miệng nói ra những gì mình thắc mắc. Vì biết mình có chút thất lễ nên khuôn mặt nhỏ đáng thương hiện vẻ xin lỗi.

“Không có gì, tôi là bác sĩ! Về mấy lĩnh vực khác thì đều có hiểu biết một ít.” Tư Đồ Dịch nhấp miếng trà, mùi hương cam thuần mê người chui vào mũi.

Cách ăn nói và cử chỉ của Tư Đồ Dịch khiến Lâm Dịch Phong đã hơi chút đoán ra thân phận của anh. Hơn nữa, rất ít người nhắc đến gia tộc có dòng họ Tư Đồ này trong giới thượng lưu. Hắn ta từng nghe người của thế hệ trước nhắc đến dòng họ này trong một bữa yến tiệc. Sau lưng Đế Đô có năm người thống lĩnh, hắn ta nhớ rõ là trong đó có một vị thống lĩnh giới Y học họ Tư Đồ.”Tôi xin mạo muội hỏi một chút, anh đang làm việc ở bệnh viện nào trong Đế Đô?”

“Không có công việc ổn định, thỉnh thoảng chỉ khám bệnh cho người quen mà thôi” Nhìn sắc mặt của Lâm Dịch Phong hiện lên vẻ hiểu rõ và kính sợ, đáy mắt Tư Đồ Dịch xẹt qua một tia ánh sáng. Sức quan sát của tên này khá tốt, anh chỉ mới tùy ý nói vài câu mà đã biết rõ thân phận của anh. Xem ra là gia đình của hắn có nói cho hắn biết, không giống những đứa con nhà giàu khác vốn không hề biết 5 người bọn anh. Chỉ tiếc là về mặt tình cảm thì tên này có chút thất bại, rất rõ ràng là cô gái tên Thẩm Vũ này vẫn chưa phát hiện ra tình cảm của hắn.

“Sao thế?” Thẩm Vũ nghi hoặc nhìn Lâm Dịch Phong đột nhiên hiện lên vẻ kính sợ.”Không có gì.” Hắn dùng bàn tay to xoa xoa mái tóc mềm mại của Thẩm Vũ, trong ánh mắt toàn là sự bất đắc dĩ cùng sủng nịch.

Thẩm Vũ không biết cũng tốt, tốt nhất là đừng đụng chạm đến tầng thế lực sâu này để tránh rơi vào hoàn cảnh khó có thể dứt ra. Nhưng tại sao Mạc Nghiên lại chọc phải người đàn ông này… Hắn là đàn ông nên hắn có thể nhìn ra được là tuy Tư Đồ Dịch chưa yêu phải Mạc Nghiên nhưng lại rất có hứng thú với cô. Khi một người đàn ông bắt đầu sinh ra hứng thú với một người phụ nữ thì người đàn ông đó sẽ càng lún càng sâu……

Nhưng dù sao thì đây cũng là chuyện giữa hai người bọn họ. Có thể thấy là Mạc Nghiên vẫn chưa thích người đàn ông này. Lâm Dịch Phong chỉ hy vọng cô có thể bảo vệ tốt trái tim của mình, không thể dễ dàng giao cho Tư Đồ Dịch vì người đàn ông này muốn dạng phụ nữ gì cũng sẽ có cộng thêm thế lực của anh ta có thể lay động toàn bộ giới Y học.

Nhìn biểu tình nghi hoặc của Thẩm Vũ, Mạc Nghiên vừa cảm thấy may mắn đồng thời còn mang chút ưu thương. Sự ngây thơ của Thẩm Vũ khiến cô cũng nhịn không được mà muốn bảo vệ, không đành lòng để cô ấy tiếp xúc đến mặt hắc ám. Cô cảm thấy thật tốt vì có Lâm Dịch Phong ở bên cạnh chăm sóc cho Thẩm Vũ, mặc dù hắn tốn thời gian nhiều năm như vậy cũng chưa thể có được Thẩm Vũ nhưng hắn vẫn không hề từ bỏ. Chính cô cũng đã từng giống như Thẩm Vũ, mỗi ngày chỉ cần làm nũng tùy hứng là được nhưng nào ngờ lại gặp phải chuyện thay đổi cả cuộc đời cô thế này, may mắn là bên cạnh cô vẫn có người nhà và bạn thân.

“Nghiên Nhi, em sao vậy?” Bên hông truyền đến đau đớn đánh thức suy nghĩ của Mạc Nghiên. Cô biết tuy anh đang cười nhưng lại có thể thấy tâm tình của anh không hề sung sướng. Mạc Nghiên rũ mắt nhìn cánh tay rắn chắc trắng nõn đang ôm lấy mình, cô giống như đã nghĩ thông suốt. Cảm xúc buồn bực và đau thương tiêu tán hết, cô nở nụ cười mê người rồi đưa tách trà hoa hồng đã uống hết trong tay cho Tư Đồ Dịch. “Không sao hết, cho anh này!”

Hơi thở trên người cô biến hóa khiến Tư Đồ Dịch túm chặt lòng bàn tay, đáy mắt xẹt qua nồng đậm hứng thú. Xem ra là bảo bối đã trở nên càng thêm mê người. Thật thú vị, bộ dáng này mới sẽ không làm anh cảm thấy nhàm chán. Anh tiếp nhận tách trà trong tay cô rồi uống một hơi cạn sạch. Hương vị ngọt nị trong nháy mắt đánh sâu vào đầu lưỡi làm đôi mày kiếm của anh nhăn lại. Nhìn bé con trong lòng ngực sung sướng vì đã thực hiện được trò đùa dai và đôi mắt cô còn mị thành hình trăng non, Tư Đồ Dịch cảm thấy thật bất đắc dĩ. Anh bỏ tách trà của cô xuống rồi tiếp tục uống tách trà của mình.

Lâm Dịch Phong kinh ngạc nhìn thái độ của Tư Đồ Dịch đối với Mạc Nghiên. Xem ra là Mạc Nghiên vẫn có một vị trí riêng ở trong lòng anh ta, nếu không thì với thân phận và tính cách của anh ta thì sao có thể không tức giận sau khi bị troll cơ chứ!

Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >< Bé ngoan ko đọc chùa nhea ><

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN