Magical World
Chương 6
Nó sau khi về phòng liền úp mặt vào gối khóc thật to. Nó vừa cảm thấy vui vừa cảm thấy buồn.Vui vì ba nó đã không phản bội hai mẹ con nó.Còn buồn,vì nó cảm thấy hạnh phúc khi không phải là con của gia đình Masayo.Nó khóc cho tới nữa đêm mới nhớ ra mình còn việc phải hoàn thành trước khi rời đi vào ngày mai.Lau đi những giọt nước mắt, nó vội đến bên bàn làm việc, tập trung vào những chồng văn kiên và hợp đồng mà nó đáng lẽ sẽ không bao giờ làm vào lúc này.
Mặc dù mới 17 tuổi nhưng nhờ có bộ óc thông minh số một nên nó được ông Shouta tin tưởng giao công ty cho nó điều hành từ lúc 10 tuổi. Công ty của nó từ một công ty nhỏ nay đã đứng top 1 thế giới về nhiều mặt. Doanh thu hàng tháng lên đến mấy trăm triệu USD. Dù là vậy nhưng không có ai biết được nó là tổng giám đốc vì trong mọi dự án người kí kết hợp đồng luôn là papa và thư kí của nó. Ai cũng nghĩ rằng vị giám đốc tài năng của công ty đứng đầu là ông Shouta-người đã làm nên sự nghiệp từ hai bàn tay trắng.
\”soạt soạt soạt\”-tiếng lật giấy vang lên trong căn phòng tối tăm
Vừa thông qua những tập văn kiện nó vừa liên lạc với Yun-trợ lí của nó. Nó lặng lẽ nói với Yun
\”Yun anh hãy giúp tôi….\”
***************************************
Sáng hôm sau, mặt trời vừa nhô lên khỏi đường chân trời,soi sáng mọi thứ bằng ánh bình minh rực rỡ. Trong căn phòng tràn ngập ánh nắng, một cô gái nhỏ đang nằm ngủ trên chiếc bàn làm việc giữa những tập văn kiện dày cộp,mặc cho những tia nắng đang đùa giỡn trên mái tóc vàng óng ánh. Khung cảnh bây giờ đẹp tựa như tranh vẽ.
\”cốc cốc cốc\”- tiếng gõ cửa vang lên đánh thức người con gái đang say ngủ kia
\”ưm… Ai vậy?\”-cô gái nói giọng ngáy ngủ
\”dạ là tôi quản gia đây ạ! Ông chủ cho gọi cô xuống dùng bữa sáng.\”-người đứng ngoài cửa nói vọng vào
\”vâng bác xuống trước đi cháu sẽ xuống sau ạ\”-cô gái ấy không ai khác chính là nó.Nó dùi dụi mắt nói
\”vâng\”-quản gia cung kính nói với nó rồi đi xuống nhà
Quản gia Yuu mặc dù không phải người nhà nó nhưng nó rất quý ông và xem ông như ông ruột của nó. Khi mẹ Saki mất nó đã không ăn không ngủ một thời gian dài ngay cả ông Shouta cũng không thể an ủi được nó nhưng chính quản gia Yuu đã giúp nó trở lại là con người trước đây. Ông luôn thay pama chăm sóc nó suốt 17 năm sống trong gia đình Masayo.
Bấy giờ khi nghĩ đến việc tạm biệt ông nó cảm thấy rất buồn.Khẽ lắc đầu nó nhẹ nhàng đứng dậy và vào WC làm VSCN.Hôm nay nó mặc quần jean mài rách và một cái áo phông màu trắng đen, mái tóc vàng được cột cao trông rất năng động mà không làm mất đi vẻ đẹp của nó.
Nó bước xuống nhà trong tâm trạng khá thoải mái. Nhìn một lược khắp phòng, khuôn mặt nó khẽ đanh lại, tâm trạng vui vẽ nhanh chóng bị dập tắt. Somia- cô con gái \”yêu quý\” của dì ghẻ nó đang ngồi chễnh chệ trên bộ sopha đắt tiền. Nhưng việc nó để tâm không phải là do cô ta có ngồi hay không mà là cách ăn mặc của ả. Somia mặc một chiếc áo khoét sâu,hở bụng làm lộ vòng một vòng hai, chiếc váy ngắn chưa tới nữa đùi làm nó cảm thấy thật ghê tởm. Nó mặt tối sầm đi lướt qua hai mẹ con Somia và đi tới ngồi kế bên ông Shouta.
\”Em con vừa về con không hỏi thăm gì nó hết à?\”-bà Sonomi-vợ kế của ông Shouta cất giọng chanh chua nói với nó
\”RẦM\”\”XOẢNG\”- chiếc bàn bằng gương bị một lực đập mạnh làm vỡ tan.Và người gây ra tiếng đập đó không ai khác chính là nó
\”Tôi đã cấm bà gọi tôi con rồi mà. Còn con nhỏ tắc kè hoa kia nữa nó là em tôi bao giờ?\”-nó tức giận chỉ thẳng vào mặt Somia quát lớn
\”Cái gì?Chị gọi ai là tắc kè hả?\”-Somia cũng không kém cạnh đứng phất dậy rướn cổ lên cãi lại.
\”Ha tôi đã chỉ thẳng cô rồi thì ngoài nói cô ra còn nói ai nữa. Không lẽ cô mù hay sao mà không thấy tôi chỉ cô?\”-Nó cười khẩy bình thản nói lại
\”\”Cô…Cô..\”-Cô ta lấp bấp nói không thành tiếng, thay đổi cả cách xưng hô. Haizz đúng là giận quá mất khôn mà
\”Mày dám nói con tao là tắc kè ư? Mày chỉ là con đ* thôi mà dám nói nó như vậy hả?\”-Bà Sonomi quên mất sự có mặt của ông Shouta mà cũng nhảy vào chửi nó.
\”Chát\”- bà Sonomi ăn nguyên cái tát của ông Shouta làm cho ngã nhào xuống đất
\”Bà dám nói con gái tôi như thế hả? Bà có biết tôi nhẫn nhịn bà nhiều lắm rồi không?\”-ông không thể kiềm nén cơn giận được nữa, đã đến lúc ông lên tiếng rồi nếu không sẽ rất có lỗi với Saki-vợ ông.
\”Ông….Ông…Ông nghĩ ông có thể làm gì được tôi? Ông đừng quên Somia chính là con ông đấy. Ông mà làm gì chúng tôi thì tôi sẽ nói cho cả thế giới này biết vị giám đốc tài năng của S&A ra ngoài ăn nằm với người khác và có con riêng AHAHAHA\”- bà ta vừa nói vừa cười đầy mang rợ
\”Bà dám sao?\”-ông nói mà mắt đã đầy tia máu
\”Tại sao tôi lại không chứ?\”-bà ta nghênh mặt nhìn ông
\”Ba tôi không thể nhưng mà tôi có thể đấy\”-Nó im lặng quan sát nảy giờ bỗng nhiên lên tiếng làm cả nhỏ Somia, ông Shouta và bà Sonomi bất ngờ quay qua nhìn nó chằm chằm
\”Thưa tổng giám đốc tôi đã mang thứ ngài cần đến rồi ạ!\”-Cùng lúc đó trợ lí Yun chạy vào với một tập giấy
\”ồ! Tốt lắm đúng lúc tôi cần\”-Nó nhận lấy tập giấy từ tay Yun khẽ mỉm cười
\”Đây các người mau xem đi. Tôi thấy chừng này đã đủ để tống cổ hai người ra khỏi gia đình này rồi đó\”-nó đưa tập giấy đó cho mẹ con Sonomi
\”Làm sao mà cô có thể có được những thứ này?\”-Hai mẹ con họ sau khi xem xong thì tay mặt tay chân run như cầy sấy, mặt mày tái xanh
\”Ba à! Ba cũng nên xem thử đi\”-nó đưa cho ông Shouta một tập khác
Ông đón lấy và lật xem từng trang. Ông như không thể tin vào mắt mình đây là những tấm hình chụp lại những lần ngoại tình của bà Sonomi và những bằng chứng cho thấy bà ta đã biển thủ tiền của công ty. Lật xem không thiếu một trang nào nhưng điều làm ông ngạc nhiên nhất chính là xét nghiệm ADN của Somia . Kết quả cho thấy Somia không phải là con ruột của ông. Biết được sự thật ông không thể tin được rằng mình đã bị lừa dối trong suốt mười mấy năm qua
\”Chuyện này là sao hả?Bà ngoại tình tôi đã không nói gì rồi đây bà còn dám lấy tiền của công ty. Còn cái gì đây? Con bé kia không phải là con tôi. Bà dám lừa tôi sao?\”-ông gầm lên đầy giận dữ
\”Ông tha lỗi cho tôi đi ông ơi. Tôi sẽ không dám làm vậy nữa đâu\”-Bà ta quỳ xuống đất cầu xin ông tha thứ
\”Bà nghĩ bà còn có lần sau à CÚT \”-Ông hét lớn
\”Đừng mà ông/ba ơi\”- 2 mẹ con bà ta cùng khóc lóc cầu xin ông
\”Người đâu mau mang mẹ con bà ta ra khỏi đây ngay\”-ông ra lệnh
Nhận lệnh từ ông chủ,đám vệ sĩ của ông lập tức lôi hai mẹ con Sonomi ra ngoài
\”Không!!!!!!…..\”- tiếng khóc của họ vang lên không ngừng cho đến khi khuất hẳn sau cánh cổng kiên cố
Ông Shouta lúc này không nói nên lời, ngồi khụy xuống đất
\”Ba à!Ba không sao chứ?\”-nó lo lắng hỏi ông
\”Ta không sao đâu cảm ơn con\”-ông vuốt tóc nó nói
Nó mĩm cười với ông rồi như nhớ ra gì đó
\”Ba à. Công ty, con xin trả lại cho ba ạ. Có thể một ngày nào đó con sẽ quay về thăm ba,còn bây giờ con sẽ lên đường đi tìm pama ruột của con\”
\”Con phải đi thật sao?\”-ông buồn bã nói
\”Vâng\”-nó cười nhẹ
\”Nếu con đã quyết định vậy thì ta không cản con được rồi. Con hãy đi đi\”-ông thở dài
\”Cảm ơn ba đã nuôi nấng con 17 năm qua. Tạm biệt ba\” nó kéo vali đã chuẩn bị từ trước đi
\”À đúng rồi con đã hoàn thành công việc của công ty trong gần 3 năm tới rồi, ba cứ việc nghĩ ngơi đi ạ.Tạm biệt ba\”-nó quay vào nói với ông xong rồi lặng lẽ kéo vali đi
************************************
Nó đi đến khu rừng Hikari, nơi mà nó đã gặp cô. Nó lấy ngôi sao mà cô đã đưa lúc trước ra và ấn vào đó. Từ ngôi sao xuất hiện một chùm ánh sáng , nó vội lấy tay che mắt lại. Khi ánh sáng đó biến mất là sự xuất hiện của một cô gái có mái tóc hồng và đôi mắt tím
\”Xin chào!Rất vui vì gặp lại cậu. Vậy quyết định của cậu là gì vậy Sakita?\”-cô nói với vẻ chờ đợi
Nó nhìn cô rồi nói với giọng quả quyết
\”Tôi…sẽ theo cô đến nơi được gọi là Magical World!\”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!