Mãi mãi là của nhau - CHƯƠNG2: BUỔI HỌC ĐẦU TIÊN
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Mãi mãi là của nhau


CHƯƠNG2: BUỔI HỌC ĐẦU TIÊN


Mới sáng sớm,cô đã chuẩn bị và thay đồng phục đi học xong.Cô là người có tính kỉ luật cao nên rất ít khi bị trễ giờ.Những lúc trễ giờ thì chỉ có công việc đột xuất,bất chợt.
“Bống !Hôm nay ông quản gia sẽ đưa con đi học.Nhớ học chăm chỉ không được quậy phá !Biết chưa?”,mẹ cô vừa nhìn cô vừa nói.
Bống là biệt danh gia đình đặt cho cô.Chỉ có người trong gia đình mới biết biệt danh này của cô và trừ một người(Sau này mọi người sẽ biết người này nha!^^^)
“Con biết rồi ạ!Mẹ không phải lo đâu!”,cô nhẹ nhàng nói.
Mẹ cô cười,nói:”Nếu không phải lo thì mẹ cần gì phải nhắc con!”
“Thôi mà mẹ, con sẽ học hành chăm chỉ mà!”
“Thôi được rồi,đi nhanh lên ông quản gia đang đợi kìa.”
“Dạ vâng.”
Nói rồi cô từ từ bước lên xe.Đầu ngoảnh lại,vui vẻ nói:”Con chào cả nhà!Con đi học đây!”
Ngồi trên xe cô cứ cười tủm tỉm vì hai từ “quậy phá” của mẹ cô.Nhớ lại hồi trước anh cô đã dạy cô tất cả các môn võ:karate,judo,…Cô rất thích và học rất chăm chỉ.Dần dần,cô đã được làm Chủ tịch Câu lạc bộ Karate.Rất ít người có thể đánh lại cô.Cô cũng rất ít khi tỏ ra là mình giỏi karate.
Nhưng có một sự hiểu lầm đã xảy ra lúc cô ở bên Mỹ.
Vào một hôm, đang trên đường đi đến trường .Bỗng cô nhìn thấy một người con trai đang ức hiếp một người con gái.Thấy vậy,cô liền đến chạy đến và đánh cho anh ta một trận.
Nhưng cô đâu biết rằng :người con trai này đang giúp người con gái thoát khỏi người bố độc ác của cô ta.Vậy là cuối cùng, gia đình cô phải xin lỗi gia đình anh chàng kia về vụ việc này.
Linh bước xuống xe.Mọi người ngạc nhiên nhìn theo cô.Mọi người không biết cô là ai?Nhưng lại phải ngả nón trước vẻ xinh đẹp của cô.Mái tóc quá vai một chút được cô buông xõa xuống.Đuôi tóc bồng bềnh như những gợn sóng nhỏ.Khuôn mặt trắng hồng như vừa mới trang điểm.Mặc dù bộ đồng phục cô mặc trên người đều giống như những người khác nhưng ai cũng cảm thấy cô như là một ngôi sao tỏa sáng duy nhất trên bầu trời đầy sao.Dưới những com mắt thán phục của mọi người cô lại chẳng mấy quan tâm.Linh thong thả bước vào ngôi trường mới này.
Ngôi trường khá rộng.Sân trường rộng và thoáng mát.Nơi đây có rất nhiều khu nhà để học sinh thực hành như:khu thí nghiệm,khu nghệ thuật , khu nấu ăn,…Mỗi khu đều có nét độc đáo và cái hay riêng của nó.
“Em có phải là Linh không”,một giọng nói làm Linh giật mình
Kịp vội trấn tĩnh,cô nói:”Vâng, em là Linh!Còn cô là…”
“Cô là Vy, cô sẽ là giáo viên chủ nhiệm của em trong thời gian tới”,cô Vy nhẹ nhàng nói.
Tất cả đứng dậy…nghiêm.
“Thôi tất cả ngồi xuống đi.Hôm nay cô sẽ giới thiệu với các em 2 bạn học sinh mới”
Linh bước vào với ánh mắt ngạc nhiên của mọi người và tiếng”Ồ” vang lên.Linh không biết mọi người nghĩ gì về mình.Nhưng cô mong muốn rằng :cô có thể hòa đồng với mọi người trong thời gian tới.
“Mình là Nguyễn Khánh Linh, mình mới chuyển từ Mỹ về.Mong mọi người giúp đỡ mình trong thời gian tới.”
Ánh mắt ghen tị của mọi người đều đã đổ dần vào người cô.Mọi người ghen tị vì sự xinh đẹp của cô và cũng vì cô đã từng học ở một đất nước xa xôi và nổi tiếng-Mỹ.Nhưng sự ghen tị của mọi người chẳng kéo dài được bao lâu thì có một bạn trai đứng lên hỏi:
“Thưa cô!Còn một người nữa đâu ạ”
“Cô xin lỗi!Hôm nay gia đình cậu ấy có việc bận nên xin nghỉ.”
“Cậu ấy?…Là con trai hả cô?”,mọi người ngạc nhiên hỏi.
“Ừ!Thôi không còn bàn nào trống.Linh ngồi vào bàn ở cuối lớp nhé”, cô nhẹ nhàng nói.
“Vâng ạ!”,cô vui vẻ nói
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN