Mãi yêu mình em - Chương 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
81


Mãi yêu mình em


Chương 17


gồi buồn giở điện thoại ra nghịch, tầm này khách vẫn vắng, chủ yếu uống ngoài kia hết rồi còn đâu.. Cầm điện thoại chơi tý thì nhớ đến ông mãnh Tuấn, đã hứa thì đành gọi vậy.
– A lo, tưởng ông quên tiếp.. hehe. – Giọng thằng khỉ kia đểu đểu.
– Số…. Đường… Ở TL nhé muốn thì đến đi.
– Ơ khoan.. Khoan… Ông ra đứng ngoài đi..
– Té.. Có mồm tự hỏi.

Nó cúp máy luôn. Khoảng nửa tiếng sau thì chị Huyền đi vào khu nó hỏi.

– Nhóc ơi, có ai tìm nhóc kìa, bảo là bạn nhóc á? – Chắc thằng khỉ Tuấn đây mà.
– Ơ dạ để em ra…
– Mà sao nhóc lại ngồi đây… Trốn việc à hihi?
– Đâu có đâu, em bị đổ trà vào người, áo ướt rồi không ra ngoài được.. Để hai người kia làm, mai em làm bù.
– Ừ, thôi nhóc ra đi, để người ta đợi kìa.
– Dạ.. Mà chị ơi, ai làm áo cho em mà vừa vậy?
– À, bé Mi á.. Chị tính mang đi làm mà không chịu, cứ đòi mang về sửa cho nhóc.. hihi, nhóc sướng nha..
– Her, thôi em ra đây.

Thảo nào, nhỏ cáu nó là vì nó không giữ được áo sạch, nhìn thành quả của mình bị bẩn thì ai không bực, nhất là quần áo… Chuẩn rồi, ngoài lý do đó thì chả có lý do nào nhỏ giận nó cả, tý ra xin lỗi tiếp vậy.

Phi ra đến cửa thì thằng Tuấn đang nói chuyện với anh Vinh.. Đành kêu nó vào.

– Thôi vào đi ông.
– Ủa bạn cu M à em, hai đứa vào đi.
– Anh vào cùng bọn em cho vui. – Thằng Tuấn phát biểu.
– Thôi anh bảo vệ vào sao được, chúng mày vào đê.
– Dạ vâng.

Vào trong quán thì thằng Tuấn, nhìn xung quanh.

– Quán đẹp mà rộng nhỉ, quán mới hả, tôi không biết đấy.
– Ừ, thế uống ở ngoài hay vào trong khu tôi làm?
– Vào trong ủng hộ ông chứ hehe..
– Ừ đi.
– Mà em lúc nãy là ai vậy ông? Nhìn xinh thật.
– Em nào?
– Em mà vào gọi ông ra ý.
– Em cái tát nhé, hơn mình 5 tuổi, chị quản lý đấy, đừng vớ vẩn..

Thằng Tuấn mở to mắt ngạc nhiên.

– Ủ ôi, nhìn mà như cấp 3 thế nhỉ, đã xinh lại còn dáng chuẩn nữa, khéo cao hơn ông đấy haha.
– Thế đến uống nước hay ngắm gái?
– Dĩ nhiên là…. Cả hai rồi, hehe huynh đừng nóng. Quản lý mà xinh thế chắc nhân viên cũng không vừa nhỉ hehe.
– Vào đây thì biết.

Đến khu nó, nó đi vào quầy nhỏ Mi chạy ra bàn thằng Tuấn để trà.. Thằng Tuấn hơi sững người chút rồi cười cười quay qua nó ngón tay cái dơ lên, đâu gật gật, kiểu này chắc kết rồi… Haha, cho chú chết, thích đúng phải nhỏ Mi, xem thằng khỉ này làm như thế nào với nhỏ khùng này.

Được lúc thì thằng Tuấn vẫy nó ra.

– Gì?
– Ông ơi, em vừa rồi đưa nước cho tôi tên gì vậy? Sao mà xinh thế? – Biết ngay thằng này mà.
– À tên Mi.
– Thế hả.. Mi ơi em không thoát được anh đâu Mi ơi… hehe thế còn nhỏ lùn lùn kia thì sao ông?
– Tên Yến.
– Sao số ông sướng thế không biết, làm toàn cùng gái xinh.
– Sướng thì vào làm một hôm rồi nói tiếp.
– Không… Việc của tôi chỉ đi uống cà phê thôi, việc quái gì phải đi tiếp cà phê… haha.
– Ừ rồi, uống đi vào quầy đây.

Nó đi vào, mặc kệ thằng mê gái đang tia hai nhỏ với ánh mắt đơ đơ…

Tầm xế thì khách đông, khu nó thì không sáng lắm nên nó cũng ra chạy bàn cùng hai nhỏ kia, nhỏ Yến thì tươi cười thôi, còn nhỏ Mi thì cứ lừ lừ, sợ thật.. Nhưng lúc mang nước cho thằng Tuấn thì lại cười cười, quay qua nhìn nó, xong lại nhìn thằng Tuấn… Thằng này siêu thật hay nó hoa mắt nhỉ? Mà kệ đi quan tâm làm quái gì. Nó cũng không để ý đến bàn thằng Tuấn nữa…

Tầm Tối thì thưa dần, có lẽ nơi này của nó chỉ để mọi người lui đến sau giờ làm việc căng thẳng thôi, vì yên tĩnh mà, bên ngoài kia nhạc sống ầm ỹ hết cả lên.. Chán thật cái ông ở quầy, gu âm nhạc kinh khủng.

– Ông ơi, tôi về nhé.. Hôm nay sướng thật đấy hehe.. – Thằng Tuấn bảo nó về sau khi nốc mấy cốc cà phê rồi.
– Ừ.

Thằng Tuấn về một lúc thì nó cũng xin chị Huyền về luôn, định vào xin lỗi nhỏ Mi, thấy cái mặt nhỏ như vậy lại ngán.

– Ừ về à nhóc?
– Vâng.
– À mà chị bảo này?
– Gì ạ chị?
– Khu nhóc nó tĩnh nặng quá, chị định thuê thêm một nhạc công ghitar về chơi, kiểu nhẹ nhàng thôi, sẽ thu hút khách hơn, nhóc thấy thế nào?

Đây là quán của chị, nó thì cũng không muốn phản đối, với lại làm thế sẽ tăng lượng khách thì tốt chứ sao, có lẽ chị thông suốt rồi. Mà chị bảo ghitar à, thuê nhạc công giờ tốn tiền lắm, hay là…

– Hay chị không phải thuê đâu..
– Thế sao giờ nhóc? Khu thì cũng phải có chút nhạc chứ?
– Em biết chơi, để em chơi đàn trong khu cho.
– Oa, nhóc giỏi thế, biết cả đàn ghitar luôn hihi.. Nhưng làm việc thì sao? Hay chị tìm thêm đứa nữa vào khu nhé.. hihi.
– Dạ cũng không cần thiết đâu chị, khu cũng vắng mà, khi rảnh thì em chơi thôi.. Có thêm nhỏ Yến cũng đỡ..
– Ừ hihi.. Chị ngạc nhiên đấy, chắc mai phải vào nghe nhóc đàn mới được.. Mặt tồ thế này mà giỏi ghê hihi..

Nó cười gượng:

– Dạ thôi em về nha.
– Cứ vậy nha nhóc, có gì chị tăng lương cho hihi..

Xong chị áp bàn tay vào môi giơ lên thổi về hướng nó.. Tuy không hiểu là hành động gì, nhưng cái điệu bộ đáng yêu đó làm nó ngại.. Chị cười cười chào nó. Rồi nó về luôn, công nhận chị sống vô tư thật.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN