Mang Thai Con Của Alpha Ảnh Hậu - Chương 12: 12: Phàn Vũ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
23


Mang Thai Con Của Alpha Ảnh Hậu


Chương 12: 12: Phàn Vũ


Edit: FAFOEVER.
Phàn Vũ kéo vali rời khỏi sân bay, đột nhiên bị người vỗ vai một cái.
Nàng quay đầu nhìn lại, kinh hỉ hô: “Mộng Chi tỷ! Ngươi làm sao lại ở đây?”
Giang Mộng Chi cúi người ôm nàng, sau đó nói: “Ta tới nơi này còn có thể làm gì? Đương nhiên là tới đón ngươi.”
Phàn Vũ nhăn cái mũi nhỏ: “Hừ hừ, ta mới không tin.”
“Ngươi sẽ không phải là có công việc gì, thuận tiện mới lại đây đón ta đấy chứ?”
Giang Mộng Chi thở dài: “Ngươi tiểu nha đầu này, làm sao lại không tin ta?”
“Đi thôi, xe còn chờ ở bên ngoài, hôm nay a, ta chính là vì ngươi mà đến đây.

.

.

Chờ chút, ta tiếp điện thoại.”
Phàn Vũ hiển nhiên đã quen với chuyện như vậy, cười nhún nhún vai, ra hiệu nàng cứ tự nhiên.
Giang Mộng Chi đi ra hai bước, nhận điện thoại: “Ừm, là ta.”
“Những người đó là công ty mời cho Tang Tri Tửu kiểm tra thân thể, sau khi ngươi đem người về khách sạn, liên lạc một chút với Lận Gia Hòa, yêu cầu gặp mặt là được.
“Ừm, đúng, không thành vấn đề, ta cúp máy trước.”
Nàng mới vừa để điện thoại xuống, đang muốn xoay người lại đi tìm Phàn Vũ, mới vừa quay đầu lại, liền thấy Phàn Vũ trừng hai mắt, áp sát vào bên người nàng.
Tiểu fangirl hiếu kỳ hỏi: “Cái gì Tang Tri Tửu? Tửu Tửu làm sao? Tại sao lại muốn kiểm tra thân thể?”
Giang Mộng Chi bất đắc dĩ giải thích: “Không có chuyện gì.

Chính là nàng trước đó phân hóa lần hai, hai vị gia trưởng nhà nàng không yên lòng, vì lẽ đó tỷ tỷ của ngươi liền sắp xếp một hội chẩn tư nhân.”
“Ta tính toán cũng không có chuyện gì, chủ yếu là làm an lòng hai vị trưởng bối.”
Phàn Vũ nắm lấy trọng điểm: “Đoàn đội chẩn đoán bệnh đó.

.

.

Cũng là hôm nay đi máy bay đến sao?”
Giang Mộng Chi gật đầu: “Vì tới đón ngươi, ta để trợ lý đi tiếp đãi bọn họ.

Như thế nào, biết ta hôm nay là vì ai tới chứ?”

Phàn Vũ cầm lấy vali, bắt đầu lấm lét nhìn trái nhìn phải.
Giang Mộng Chi nghi hoặc: “Ngươi đang nhìn cái gì?
“Đi thôi, chúng ta lên xe trước, tài xế còn đang đợi.”
Phàn Vũ lại đứng tại chỗ không chịu nhúc nhích.
Nàng thương lượng với Giang Mộng Chi: “Mộng Chi tỷ, tỷ có thiếu một người trợ lý không? Tỷ cảm thấy ta thế nào?”
(ʃƪ^3^)
Nàng kích động tự đề cử mình: “Nếu không ta cùng những bác sĩ kia ngồi chung một chiếc xe được chứ? Ta cũng rất lo lắng cho sức khỏe của Tửu Tửu!”
Giang Mộng Chi đau đầu.
Nàng biết Phàn Vũ yêu thích Tang Tri Tửu, nhưng không nghĩ tới tiểu fangirl này đã si mê đến trình độ như thế này.
Nghĩ đến đây.

.

.

Lúc trước Phàn Vụ đối với Tang Tri Tửu nghiêm phòng tử thủ.

.

.

Tựa hồ cũng không khó lý giải.
Nàng khuyên bảo nói: “Ngươi đều đã tốt nghiệp trở về, nhất định phải tiến vào Nam Lộ, còn sợ không có cơ hội nhìn thấy Tang Tri Tửu sao?
“Đừng nghịch, hiện tại mau theo ta lên xe, chúng ta trở về thu xếp một chút.”
Phàn Vũ nghe vậy, sờ sờ mặt của mình.
Bởi vì đi máy bay, nàng hôm nay căn bản không có trang điểm, trạng thái như thế này.

.

.

Xác thực không tốt để đi gặp thần tượng.

Thế là Phàn Vũ thỏa hiệp gật đầu, theo Giang Mộng Chi đi tới một chiếc xe con đậu bên ngoài sân bay.
Cất vali sau cốp, nàng ngồi vào chỗ ngồi phía sau, cúi người liền phát hiện chỗ ngồi phía sau đã ngồi một người.

Nhìn chăm chú nhìn lại, Phàn Vũ kinh ngạc hô: “A, tỷ tỷ?”
Phàn Vụ kéo khẩu trang xuống, vẻ mặt tựa như cười mà không phải cười: “Tiểu hỗn đản, còn nhớ về nhà à?”
Phàn Vũ mừng rỡ cười, trực tiếp tới gần, ôm Phàn Vụ lắc lắc làm nũng: “Ai nha, em cũng không biết chuyến du lịch cuối cùng của lễ tốt nghiệp lại tốn nhiều thời gian như vậy mà! Sớm biết thì em cũng không đi tham gia trò vui, về sớm một chút!”
“Như vậy còn có thể sớm một chút nhìn thấy Tửu Tửu nhà em rồi!”
Phàn Vụ ý cười cứng tại khóe miệng.
Cô đẩy nhẹ một cái, đem người đuổi về chỗ ngồi: “Cảm tình muốn về sớm một chút, đều là vì Tang Tri Tửu?”
Phàn Vũ lúc này mới ý thức được mình nói sai, lấy lòng bổ sung: “Đương nhiên không phải vậy, em cũng muốn sớm một chút nhìn thấy tỷ tỷ nha!”
Phàn Vụ hừ lạnh một tiếng: “Muốn gặp ta?
“Ngươi đối với lịch trình của Tang Tri Tửu thì nhớ rõ như lòng bàn tay, đoán chừng tin tức về chị của ngươi một chút cũng không biết.

Ngoại trừ nói dối để làm người khác vui vẻ, thì cũng không có nửa điểm chân thành.”
Phàn Vũ vội vã phản bác: “Ai nói! Ta luôn luôn theo dõi tin tức của tỷ a!”
Để chứng minh chính mình không nói dối, nàng nói ra bằng chứng: “Tin tức gần đây ta đều nhìn, Từ Phượng Băng kia giẫm tỷ để lên hot search, khiến cho người khác tưởng người phát ngôn sẽ thuộc về nàng vậy! Ta đã mở ra vài cái kèn hiệu hot search ở phía dưới giúp tỷ trấn áp, mãi cho đến lúc lên máy bay ta mới ngừng tay đây!”
Phàn Vụ khuôn mặt mới vừa giãn ra, đảo mắt đột nhiên nghĩ đến một lỗ hổng quan trọng——
Việc Từ Phượng Băng thay thế cô trở thành khách mời quan trọng của Ursula dạ hội tiến lên hot search, còn có việc cô giúp Tang Tri Tửu giải vây, cùng nhau đi thảm đỏ hot search nữa.
Phàn Vũ nói mình mở ra vài cái kèn hiệu cô không nghi ngờ, thế nhưng tiểu nha đầu này.

.

.
Đến cùng là ở dưới cái hot search nào bận việc?
Nghĩ tới đây, Phàn Vụ đưa tay ra: “Thật sao? Vậy ngươi đem di động lấy ra ta xem một chút.”
“A?” Phàn Vũ trực tiếp hoá đá tại chỗ.

༼⁰o⁰;༽
Hai giây sau, nàng mưu toan lừa dối qua ải: “Ai, ta, trước ta lên máy bay, nó, nó không có điện a.

.

.”
“Mộng Chi tỷ.” Phàn Vụ hướng quản lý ngồi ở ghế phụ hô, “Làm phiền chị đem dây sạc với sạc dự phòng đưa tôi.”

Giang Mộng Chi nghe vậy liền hành động, sau khi tìm thấy đồ vật, xoay người đưa tới trước mặt Phàn Vũ.
Khi quay người lại trước, lưu lại cho Phàn Vũ một ánh mắt đồng tình nhưng cũng biểu thị mình bất lực.

Phàn Vũ tiếp nhận sạc dự phòng tay đều là run run.
Nàng hấp hối giãy dụa: “A, tỷ.

.

.

Thứ này thì có gì đáng xem chứ? Tỷ dù sao thì cũng không muốn nhìn dáng vẻ giận dỗi của ta mà đúng không?”
Phàn Vụ nhàn hạ kiểm tra móng tay: “Nói sự thật.”
“Được rồi, ta đều là đang vì Tửu Tửu lấy lại công đạo, bởi vì fans của nàng không có nhiều người lên tiếng.

Nàng phân hóa lần hai còn bị Doanh Tiêu Hào gây khó dễ, khẳng định là rất khó chịu, nên ta nhất định phải ủng hộ nàng…!Vì vậy, ta là không có đi hot search của Từ Phượng Băng giúp tỷ bình luận.

.

.” Phàn Vũ một hơi không đợi dấu chấm câu nói ra chân tướng, âm thanh cũng càng ngày càng nhỏ, mãi đến tận khi một tiếng cũng không nghe thấy.
(;ŏ﹏ŏ)
May mà cũng đã sớm quen với hành vi theo đuổi thần tượng của muội muội mình, đới với kết quả này cũng đã sớm đoán trước được, Phàn Vụ vì thế cũng không có tức giận.

Mặc dù như thế, cô vẫn là bỏ ra chút thời gian để bình phục tâm tình.
Ghế phụ trên, Giang Mộng Chi hỗ trợ hòa giải: “Ha ha.

.

.

Kỳ thực Phàn Vụ cũng không cần bình luận áp chế cái gì.

Từ Phượng Băng nàng nhảy nhót không được bao lâu, rất nhanh tất cả mọi người đều sẽ biết chân tướng.”
Phàn Vũ phối hợp nói: “Oa, phải vậy không!”
Nàng nhìn về phía Phàn Vụ, hai mắt đều là sùng bái (▽): “Ta biết tỷ tỷ của ta siêu lợi hại mà, chắc chắn sẽ không bị người khác bắt nạt!”
Phàn Vụ tâm tình lúc này mới khá hơn một chút.
Thật vất vả mới đón Phàn Vũ về, cô kỳ thực cũng không quá muốn nói đến những vấn đề không quan trọng này.

Suy nghĩ một chút, cô nói sang chuyện khác: “Về nhà ngươi thu dọn một chút, buổi tối ta mang ngươi ra ngoài ăn.
“Ba mẹ mấy ngày trước nhắc qua ngươi, ngươi buổi tối nhớ gọi video cho bọn họ.”
Phàn Vũ đặc biệt phối hợp: “Ừm! Được thôi.”

Nàng hỏi dò: “Đúng rồi? Chính Chí ca đâu? Hắn buổi tối sao không đến?”
Phàn Vụ suy nghĩ một chút: “Hắn khả năng không có thời gian.”
Phàn Vũ trợn mắt lên: “A.

.

.

Công ty hiện tại rất bận sao?”
“Cũng vẫn tốt.

.

.” Phàn Vụ tựa lưng vào ghế ngồi, khoanh hai tay trước ngực, “Chỉ là hắn gần nhất kiêm thêm chức vụ khác, buổi tối hết giờ làm thì cũng khá trễ.”
“A?” Phàn Vũ càng mơ hồ, “A, Chính Chí ca đều làm được tổng giám, làm sao còn cần làm kiêm chức vậy?”
Nàng xem điện thoại di động: “Không được, ta phải hỏi một chút.”
Nói là làm, Phàn Vũ vừa dứt lời, trực tiếp liền gọi một cú điện thoại.
Phàn Vụ ngăn cản không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn điện thoại đường giây được kết nối, hai người vui vẻ nói chuyện.
Cũng may Phàn Chính Chí biết cái gì nên nói cái gì không nên nói, đối mặt Phàn Vũ liên quan tới vấn đề kiêm chức chỉ nói sơ lược, hoàn toàn không đem cô nói ra.
Phàn Vụ mới vừa ở trong lòng tán thưởng hắn hiểu chuyện, đột nhiên nghe được hắn ở trong điện thoại hạ thấp giọng, nói với Phàn Vũ một câu: “Há, đúng rồi, Tiểu Vũ! Tang Tri Tửu hiện tại đang ở văn phòng bên cạnh ca, ngươi có muốn tận mắt nhìn thấy thần tượng của mình không?”
Phàn Vũ kích động đến suýt chút nữa nhảy lên đến: “Thật không đó?
“Nàng hiện tại đang ở tổng bộ Nam Lộ sao?”
Cũng không chờ Phàn Chính Chí xác nhận, nàng hướng trước mặt Giang Mộng Chi năn nỉ nói: “Mộng Chi tỷ, chúng ta trước tiên đi Nam Lộ đi! Ta, ta có việc muốn đi tìm Chính Chí ca trước!”
Giang Mộng Chi liếc mắt nhìn Phàn Vụ.
Phàn Vụ cong môi, gật đầu thay trả lời.
Giang Mộng Chi sửng sốt nháy mắt.
Phàn Vụ làm sao đột nhiên lại độ lượng như vậy, loại yêu cầu vô lý này của Phàn Vũ lại có thể đáp ứng.
Nàng tạm thời không nghĩ ra, nhưng vẫn là quay đầu về tài xế nói: “Tiểu Vạn, chúng ta trước về công ty một chuyến.”
Tài xế Tiểu Vạn gật đầu, thừa dịp trước mặt có cái giao lộ liền quay xe, đi về phương hướng Nam Lộ tổng công ty.
Phàn Vụ vững vàng ngồi tại chỗ, hững hờ lấy điện thoại di động ra.
Ở ngay tại vị trí trên xe mà những người khác đều không nhìn thấy, cô dùng ngón tay gõ tin nhắn.
【 Đạt Bố Lưu tiền bối: Tửu Tửu, ngươi đang ở Nam Lộ sao? 】
Tang Tri Tửu rất kinh ngạc: 【 Đúng vậy.

.

.

Tiền bối làm sao lại biết? 】.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN