Mang Thai Ngoài Ý Muốn - Chương 11: Nắm chặt thời cơ biểu lộ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
232


Mang Thai Ngoài Ý Muốn


Chương 11: Nắm chặt thời cơ biểu lộ


“Ca, tuy rằng ngài đại giá quang lâm, quả thực khiến cho tệ xá kẻ hèn này vẻ vang, thế nhưng lão muội e đây miếu thật sự rất nhỏ a!” Sáng sớm Chu Lam đã bị anh của cô làm cho sợ hãi rồi, có ai có thể nói cho cô biết, rõ ràng hai người đi ra ngoài, vì sao anh của cô hiện tại lại đang ngồi nghiêm trang ở trong phòng làm việc của cô, mà không phải là ngồi trong tòa nhà Đế Quốc?!

Kỳ thực chỗ này của tôi thật là tệ xá, không thể so với tòa nhà Đế Quốc lớn bao nhiêu…

Chu Lam che mặt, trách không được ngày hôm nay ra ngoài liền giật hai mắt, ni mã* là họa vô đơn chí a!

Chu Mặc rất là bình tĩnh ngồi ở đó, mặc cho Chu Lam một người trong gió mất trật tự, hắn tự đồ sộ bất động!

“Chu đổng, tiểu nhân nhất định đem hết toàn lực, chết cũng không từ, ngài nói đi!” Chu Lam mất trật tự đủ rồi, bây giờ là một bộ biểu tình hùng hồn liều chết. Lấy lý giải đối Chu Mặc, chuyện không thể nói ở nhà, nhất định rất khó làm, phi thường khó làm.

Chu Mặc lên tiếng, vừa mở miệng liền đem em hắn trấn trụ.

“Anh muốn em đem Viêm Lăng điều đến G thành?!” Chu Lam đều nhanh quỳ lạy anh trai của cô, hắn có hiểu cái gì gọi là nghề nghiêp tự do hay không?! Đó cũng là một đám ngựa hoang thoát cương truy đuổi tự do, hắn lại muốn cầu cô đi thuần phục ngựa hoang, độ khó đều có thể lên tới Sao Hỏa rồi!

Nội tâm Chu Lam đang gào thét, ai tới thu cái người điên không học thức này đi!

“Viêm Lăng mặc dù là tác giả ký hợp đồng với Văn Học Thành, thế nhưng cậu ấy ký chính là rằng buộc tác phẩm, cũng không phải kế ước bán thân! Em không có cách nào.”  Chu Lam một hơi từ chối, tình huống của Viêm Lăng cô hoặc ít hoặc nhiều cũng có chút hiểu rõ. Làm cha đơn thân cũng đã đáng thương, không cần hành hạ người như thế!

“Anh hai, anh như thế nào đối với Viêm Lăng cảm thấy hứng thú vậy?” Mặc dù Chu Lam có thời điểm làm việc không đáng tin cậy, thế nhưng dù sao cũng là Chu gia bồi dưỡng ra, nhìn nhận vấn đề cũng rất sắc bén.

“Em biết Viêm Lăng lớn lên có chút giống anh Khâu Thiện, thế nhưng anh cũng không phải đã buông tha hắn ta sao?” Chu Lam rất là không thể lý giải tuyến tình cảm của anh cô, không phải năm năm trước liền bỏ qua sao, đây cũng là diễn kịch Quỳnh Dao a?!

“Giúp hay là không giúp?” Chu Mặc vốn lười cùng cô em gái này nói lời vô ích.

Chu Lam thấy chết không sờn, “Không giúp!”

Chu Mặc nhìn cô một cái, thong thả ung dung lấy điện thoại di động ra, rất nhanh gọi một cú điện thoại, vừa mở miệng liền làm Chu Lam khóc rồi, hàng này cư nhiên lấy bệnh tâm thần Khâu Trật đến áp cô!

“Giúp người hoàn thành ước vọng là phẩm chất tốt.” Chu Mặc nhìn điện thoại bị đoạt đi, rất là tiếc nuối lắc đầu, “Làm sao bây giờ, Khâu Trật hình như rất thích em.”

Chu Lam thực sự thua hắn, này chỗ nào là anh ruột a, đây là một mệt nhọc tinh!

“Em cần nguyên nhân.”

Chu Mặc lắc đầu, “Biết quá nhiều chết càng nhanh, tiểu thuyết võ hiệp em chưa xem qua a?”

“…” Chu Lam mặt đều đen, ngày hôm nay cô ra khỏi cửa không coi ngày, thật muốn biến thành sấm sét đánh chết hắn!

“Thù lao?”

Chu Mặc gật đầu, cái này có thể có.

“Anh có thể giúp em tìm một cái phòng làm việc tốt hơn, tiền thuê toàn bộ miễn.”

Hai mắt Chu Lam lập tức sáng, cô đang dày vò việc này đây. Văn Học Thành hai năm nay nhân viên mở rộng, hiện tại phòng làm việc đã có chút chật chội, nếu như Chu Mặc có thể giúp một tay, đây tuyệt đối là cấp xoa hoa!

“Được, một lời đã định!”

“Em nghĩ làm sao thì tốt?” Chu Mặc nhướn mày, hắn thật tò mò Chu Lam có thể sử dụng cách gì.

Chu Lam thần bí nở nụ cười, Diệt Tuyệt Sư Thái nhà bọn cô cho đến bây giờ đều làm tốt trấn nhà, cũng không tin không thu phục được Viêm Lăng tính tình tốt!

Chu Mặc nhìn vẻ mặt cười gian của em gái, từ chối cho ý kiến. Liền giống như lúc đến, không chào liền đi, lưu lại gương mặt phẫn hận của Chu Lam, rốt cuộc có tình anh em không a!

“Hàn Tiếu, giúp tôi lùi lại hội nghị hai ngày này, tôi muốn đi T thành một chút.” Chu Mặc ngồi trên xe, liền phân phó tài xế lái đến sân bay.

Thư ký vạn năng hơi sửng sốt một chút, lập tức bắt đầu sắp xếp.

Ngày đó vốn có dự định mang theo hai đứa nhỏ đi sân chơi, đáng tiếc công ty bên này xảy ra chút việc, nhớ đến ánh mắt ủy khuất của Lâm Thang Viên, Chu Mặc nghĩ lần này dù trời sập cũng phải bồi đứa nhỏ mấy ngày.

“Chu đổng, đồ vật cho bạn nhỏ đã đặt ở sau cóp xe rồi, đợi một chút tôi giúp anh đi gửi vận chuyển.”

Chu Mặc gật đầu, Lâm Đậu Bao là một đứa tham ăn, Hàn Tiếu lần này tốn rất nhiều tâm tư tìm đồ ăn cho đứa nhỏ. Bây giờ Chu Mặc là bồi thường tâm lý, muốn đem sáu năm thiếu hụt này đều bổ sung lại cho đứa nhỏ, thế cho nên Lâm Ngạn đến cửa thấy được cái thùng lớn thì, thiếu chút nữa bất tỉnh.

“Anh Chu, đây là?”

“Quà cho Đậu Bao.”

“…”Còn tốt là quà, thế nào vừa nhìn liền giống như là chạy nạn.

Lâm Ngạn mở cái thùng, nhìn quà bày la liệt có chút sợ hải rồi, “Anh Chu, Đậu Bao đã không còn đái dầm rồi….”

Lại còn có tã quần thấm nước! Lâm Đậu Bao sẽ khóc, đây tuyệt đối là vũ nhục!

Chu Mặc cũng có chút xấu hổ, lúc đi mua đồ ăn, thuận tiện liền mua cái này. Hắn chưa từng nuôi con nít, nào biết con nít lúc nào thì không còn đái dầm, vốn cho rằng mua để lúc cần đến, bị Lâm Ngạn nói như vậy, Chu Mặc cũng hiểu được không thích hợp.

“Không cần liền ném đi.”

“…”

Hai người luống cuống tay chân chỉnh lý lại đồ vật, liền vội vàng đến nhà trẻ trước đón bọn nhỏ tan học. Vốn cho rằng đón bọn nhỏ xong liền đi, thế nhưng lại bị nhà trường giữ lại. Lâm Ngạn nhất thời liền khẩn trương, cậu chỉ sợ thầy giáo nói bọn nhỏ có chỗ không tốt, tuy rằng hai đứa con đều thật rất ngoan, thế nhưng luôn có chỗ cậu chiếu cố không được.

“Trước đi xem lại nói sau.” Chu Mặc ôm Lâm Đậu Bao, thấy Lâm Ngạn có chút luống cuống, liền lôi kéo Lâm Ngạn hướng phòng làm viện nhà trẻ đi. Tâm Lâm Ngạn lúc này không ổn, cũng không chú ý tay mình bị người dắt đi. Ngược lại Lâm Thang Viên ở bên cạnh nhìn thấy rất tỉ mỉ, không khỏi lặng lẽ hướng về Chu Mặc giơ ngón tay cái, tỏ vẻ cổ vũ.

Hai người rất có ăn ý không tiếng động nhìn một chút, tất cả đều không lên tiếng.

Lâm Đậu Bao bĩu môi, đừng tưởng rằng cậu không biết mánh khóe của hai người này, đêm sinh nhật hôm đó, chị cậu đem cha bán giá trên trời, chú Chu lại còn thuận lợi đem cha cậu đón lấy. Chị cậu thật đúng là chán ghét chú Dương kia, nhất định phải vội vả đem cha cậu bán đi trước khi chú Dương quay về….

Lâm Đậu Bao nhìn Đại Lâm nhà cậu đều cảm thấy cha có chút đáng thương, Đại Lâm nhà cậu vẫn còn cái gì cũng không biết, chị cậu lại hạ lệnh dán miệng, nghẹn chết Lâm Đậu Bao cậu rồi!

Bốn người đều mang tâm sự riêng đi tới phòng làm việc của hiệu trưởng, hiệu trưởng là một quý bà, đối với đôi tham ăn nhà họ Lâm vẫn rất thích, lần này làm cho người nhà đến kỳ thực cũng là xuất phát từ yêu mến trong lòng. Lâm Thang Viên từ nhỏ liền có chỉ số thông minh rất cao, hiệu trưởng lần này mời người nhà đến kỳ thực cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ là kiến nghị Lâm Ngạn có thể để cho Lâm Thang Viên xem một ít sách vở thích hợp. Bà nghĩ như vậy, chủ yếu là bé con này trí nhớ thật kinh người, thầy giáo nhà trẻ dạy từ đơn tiếng anh cơ bản qua tai không quên. Hiện tại đứa nhỏ vừa lúc khai giảng lớp lớn, nếu như tiện thể đi học một chút tri thức, bé con trực tiếp nhảy hai cấp cũng không thành vấn đề.

Tuy rằng Lâm Ngạn vẫn biết đứa nhỏ này rất thông minh, hai đứa con là chị em sinh đôi khác trứng, sở dĩ ngoại trừ hình dạng không giống ra, chỉ số thông minh của Lâm Thang Viên rõ ràng nếu so với Lâm Đậu Bao thì cao hơn nhiều. Thế nhưng cậu vẫn không muốn hai đứa nhỏ xa nhau, mong muốn bọn nó cùng nhau bầu bạn vượt qua cuộc đời học sinh. Viện trưởng trịnh trọng mà nói như vậy, Lâm Ngạn nhất thời lại mâu thuẫn.

Chu Mặc ở bên cạnh một mực nghe, đối với viện trưởng rất là tán thành. Lâm Thang Viên là một thiếu nữ thiên tài, Lâm Đậu Bao tuy tư chất không tính là bình thường, thế nhưng hai đứa trẻ học tập quả thật có chênh lệch. Hắn có thể hiểu được mâu thuẫn của Lâm Ngạn, nhưng là vì đứa nhỏ, hắn càng thiên về kiến nghị của viện trưởng hơn.

“Cảm ơn viện trưởng, chúng tôi sẽ trở về suy nghĩ thật kỹ.” Chu Mặc đứng lên, rất là cảm kích cùng viện trưởng bắt tay, mang theo một nhà ba người liền đi trở về.

Lâm Ngạn một đường quấn quýt, đến nhà vùng xung quanh lông mày đều còn không có giản ra.

Chu Mặc cũng không phải là người biết nấu ăn, thấy tình huống của Lâm Ngạn ngày hôm nay phỏng chừng cũng không có tâm tình xuống bếp, trực tiếp kêu cơm bên ngoài, hai đứa nhỏ thấy một cái thùng quà lớn đã sớm mặc kệ hai người lớn chạy về trong phòng chơi đồ chơi.

“Lâm Ngạn, muốn tâm sự không?”

Chu Mặc rót cho cậu chén nước, thuận thế ngồi bên cạnh cậu.

“Tôi sợ Lâm Đậu Bao cô đơn.”

Đây là chỗ Lâm Ngạn rầu rỉ nhất. Nếu như hai đứa con chênh lệch lớn như vậy, không có gì bất ngờ xảy ra, bọn nó chí ít trước cao trung vẫn làm bạn cùng nhau. Nhưng nếu như Lâm Thang Viên ngay từ đầu liền nhảy lớp, trước bất luận Đậu Bao có thể có áp lực hay không, cậu rất sợ Đậu Bao cô đơn. Cậu ở cô nhi viện lớn lên, tự nhiên hiểu rõ hàm nghĩa cô đơn.

“Muốn nghe đề nghị của tôi một chút không?”

Lâm Ngạn gật đầu, cậu hiện tại thực sự cần có một người có thể giúp đỡ nghĩ kế sách.

“Hai đứa nhỏ tách ra đi học, như vậy liền không có so sánh, áp lực trong lòng Đậu Bao cũng sẽ nhỏ đi rất nhiều. Về phần Đậu Bao, cá tính của nhóc nếu so với Thang Viên rộng rãi hơn rất nhiều, nếu như là Thang Viên cậu có lẽ có thể lo lắng vấn đề này, theo tôi thấy, tâm đứa nhỏ Đậu Bao này rất rộng.

Lâm Ngạn có chút kinh ngạc nhìn hắn, người này thế nào lại so với cậu còn hiểu đứa nhỏ hơn?

“Bất quá….” Chu Mặc chuyển ý, càng là thần kinh Lâm Ngạn căng cứng.

“Bất quá cái gì?”

“Hai đứa không học cùng nhau, áo lực của cậu sẽ lớn hơn nữa.” Chu Mặc chăm chú nhìn cậu, “Cho nên tôi mong muốn cậu có thể trở về G thành, như vậy tôi có thể chiếu cố các cậu.”

Da đầu Lâm Ngạn tê dại, sợ điều gì liền gặp điều đó!

“Lâm Ngạn, xin cho tôi một cơ hội chiếu cố cậu.”

“Anh Chu, tôi là đàn ông!” Lâm Ngạn cũng sợ hãi rồi, cậu tự tin không có một chút chỗ nào nữ tính a!

“Cái này không là vấn đề.”

“…” Cái này rất là vấn đề!

Chú thích:

Ni mã: là ý tứ mắng chửi người, giống “mẹ mày” “mẹ nó”… Ni mã so sánh với những lời mắng chửi truyền thống có rất nhiều chỗ độc đáo, là một loại tiến bộ. Những lời mắng chửi người truyền thống lưu truyền lại, thô tục nông cạn dơ bẩn. Ni mã tuy rằng tuy rằng cũng là mắng chửi người, thế nhưng không có ý tứ hàm xúc mắng chửi người quá nặng, bất luận là nghe viết trên internet cũng sẽ không khiến cho người phản cảm. Trái lại, ni mã còn có ý tiêu khiển rất mạnh, càng nhiều hơn chính là khôi hài và cường điệu, hàm nghĩa cũng đang từ từ thoát khỏi mắng chửi người, thế nhưng về mặt ý tứ vẫn còn là mắng chửi người.

Ni mã là từ thường được dùng trên internet, chủ yếu là phát tiết tâm tình, biểu đạt một loại tình cảm tức giận, tuy rằng đều là mắng chửi người nhưng so với câu chửi truyền thống vẫn văn minh một chút, dễ dàng tiếp thu, nam nữ đều có thể nói, sẽ không có vẻ vô cùng thô tục. Có rất nhiều trang web và trò chơi che giấu ngôn ngữ mắng chửi người, Cho nên bạn trên mạng liền phát minh một loại hài âm ni mã để thay thế “mẹ mày”, đồng dạng có thể biểu thị chửi mắng người, phát tiết phẫn nộ. (Theo baidu)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN