Mật Đạo Hoán Tình
Chương 28: Cô ngốc ra đường
—–
Xe vừa ra khỏi cổng Bạch Gia thôi, thì cô gái mang tên Lưu Mộng Lâm không thể ngồi yên lặng được.
Cô như một đứa trẻ đôi mắt và gương mặt dính hít vào kính xe luôn.
Khiến những người ngồi cùng xe với cô không thể không chú ý. Họ lúc đầu có chút khó hiểu, sau đó lại cảm thấy người phụ nữ của Bạch Phương Vỹ chọn, tuy là tuyệt sắc mỹ nhân hiếm thấy, tài nghệ công phu thượng thừa, nhưng lại vô cùng ngốc nghếch, ngây thơ và có chút gì đó không bình thường. Làm họ cảm thấy đi cùng cô chỉ có mất mặt mà thôi.
Vốn dĩ cô đã được cho xem những video về sự thay đổi của thế giới, kể cả phim truyền hình hắn cũng cho cô xem rồi.
Có đợt cô còn ngồi khóc thảm thiết vì xem bộ truyền hình cảm động nào đó. Còn đòi đi giết chết tên nam chính nữa chứ.. Haizz
Thời sự thành phố, cô xem hằng ngày, vậy mà cho ra thực tế cô lại không che giấu nổi sự ngạc nhiên với thế giới nhà cao tầng hùng vĩ bên ngoài. Thứ mà nơi cô ở làm sao có được..
—
Phương Vỹ cũng nhìn thấy, hắn hơi cau mày, quay sang nhéo bên tai cô, kéo mạnh về phía hắn..
Cô bị nhéo lỗ tai như cún cưng bị bắt nạt, bỗng nhiên đỏ mặt quay sang lườm hắn.. Hắn vẫn mặt lạnh lùng không thèm chú ý cô. Nhưng nếu cô có hành động quá đáng nào động thủ lại hắn, thì đừng trách Phương Vỹ cho cô một phát bay khỏi xe..
Mà may cho cô thật, tự nhiên cô quan sát xung quanh thấy mọi người đều hướng mắt về mình. Mộng Lâm hiểu, cô đang làm mất mặt Phương Vỹ…
Cô nhanh chóng ngồi tư thế chỉnh tề, quay nhìn nhìn vào gương mặt lạnh lùng của vị hôn phu tương lai.. Mộng Lâm bất giác cười ranh, rồi bắt chước gương mặt lạnh lùng đó, tư thế cao ngạo đó ngồi y hệt hắn..
Phương Vỹ thấy cô đang cố ý bắt chước mình, hắn không nổi giận, ngược lại trong ánh mắt có chút ý cười..
—
Phương Vỹ , Mộng Lâm và cả đoàn người lên máy bay riêng của Bạch Gia bay thẳng đến thành phố khác..
Sau 2h di chuyển trên máy bay, Phương Vỹ và ba hắn Bạch Vương nhanh chóng duy chuyển đến cuộc trao đổi quan trọng.
Họ đi ký kết giao dịch, cô theo làm gì, cô biết gì đâu mà theo mới đúng..
Phương Vỹ không quên ra lệnh một vệ sĩ dẫn cô đi tham quan, vui chơi mua sắm gì gì đó, chỗ nào phụ nữ thích thì cứ dẫn cô đi.
Vệ sĩ đó vâng lệnh đưa Mộng Lâm đi đến trung tâm thương mại gần đó. Hai tên vệ sĩ được giao phó đi theo bảo vệ hướng dẫn cho cô cũng là những người được chọn.
Họ rất điển trai, khí thế hào hùng trong vest đen, nếu không có Phương Vỹ đứng cản ánh nhìn, hút hết sự nổi trội, thì hai anh chàng vệ sĩ khi đi riêng lẻ cũng không kém cạnh ai hết..
“Tiểu Hùng , Tiểu Bách hai anh đến đây xem nào.. “
Hai người vệ sĩ tuy bảo vệ cô, được giao nhiệm vụ hướng dẫn, nhưng họ không quên đây là người phụ nữ chung chăn với Bạch thiếu gia, nên họ luôn giữ khoảng cách nhất định..
Khi nghe cô gái xinh đẹp kêu tên, chạy đến sát họ, hai vệ sĩ bất giác lui ra cúi đầu cung kính…
” Lưu tiểu thư có gì dặn dò thuộc hạ ạ…!!! “
—
” Hai người đói chưa… !!!! “
Nghe câu hỏi của Mộng Lâm hai người bọn họ hướng mắt nhìn nhau.. Bày ra nét mặt vô cùng bất ngờ trước câu hỏi đó…
Mà cũng lạ là phụ nữ thường thích đi mua sắm quần áo, phụ kiện, túi sách giày dép.. Hoặc son phấn này kia.. Mà son phấn thì cô nương này không cần mấy, nét mặt mộc của cô khi bước vào đây người đánh đầy son phấn hàng hiệu còn phải nhìn cô ganh tị lên xuống mà.
Lại có hai vệ sĩ điển trai theo hầu hạ, họ nhìn là biết ngay tiểu thư con nhà quyền quý, sống sung sướng nên mới có được dung nhan mộc mạc mà đẹp hơn ánh thái dương thế kia…
” Sống sung sướng hả… ” để Mộng Lâm nghe được chắc cô tức cười đến sặc cơm đấy…. Cô bị tên đầu người máy kia hành hạ sáng tối đấy, ở đó mà chả sung với sướng..
—
Hai người đàn ông nghĩ ngợi một hồi mới cất giọng nói :
” Khi nào Lưu tiểu thư cho phép chúng tôi mới dám đi dùng bữa ạ …”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!