Mất Hồn - Chương 1…
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2071


Mất Hồn


Chương 1…


Buổi sáng, bầu trời trong veo như đôi mắt người thiếu nữ, nắng vàng óng ánh trải dài khắp không gian…

Trước khuôn viên trường đại học Massachusetts Institute of Technology (MIT) của nước Mỹ, sinh viên qua lại nhiều vô số kể, khuôn mặt ai nấy cũng tươi tắn, rạng rỡ như hoa.

Dưới tán cây, một cô gái có vóc dáng nhỏ nhắn, từng đường nét trêи gương mặt đều toát lên vẻ nữ tính đặc trưng của người phương Đông, ngoại hình của nàng tuy không quá xinh đẹp nhưng cũng gọi là dễ nhìn. Hôm nay nàng đến trường với bộ trang phục như mọi ngày, sơ mi trắng kết hợp quần tây ống rộng, trông đơn giản mà vô cùng tinh tế.

Trong cái nắng chan hòa của buổi sáng sớm, hàng mi cong dài của người con gái khẽ lay động, có chút phấn khích, lại có chút e thẹn. Đôi mắt màu hổ phách thoáng hiện lên tia bối rối nhưng đâu đó vẫn rất kiên định.

Ít lâu sau, không khí mỗi lúc càng náo nhiệt hơn…

Trước ánh mắt của biết bao sinh viên, người con gái dũng cảm nói: “Tôi thích cậu!”

Mọi người ồ lên một tiếng khiến hai gò má của nàng đỏ lên nhanh chóng. Thấy chàng trai trước mặt vẫn duy trì sự im lặng, nàng chậm rãi tiến lên một bước, nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lùng kia: “Tư Mã Ninh là tên của tôi, tôi thích cậu, muốn trở thành bạn gái của cậu!”

Khóe môi chàng trai tạo thành một đường cong tuyệt đẹp, giọng nói mang theo chút châm chọc: “Thật ngại quá, tôi không thích làm phi công.”

“Á…” Chàng trai bỗng hét lên một tiếng đau đớn, sau đó cả người chỉ toàn là máu.

Nàng kinh hãi nhìn con dao trong tay, từ nơi ngực trái của chàng trai, một vết thương trí mạng.

•••

“Không…Trác Lãm!” Trong bóng tối, thân thể trần trụi của Tư Mã Ninh bất giác ngồi bật dậy, khuôn mặt vẫn chưa khỏi hoảng loạn mà trở nên tái nhợt, mồ hôi từ lưng nàng rịn ra thấm ướt cả một mảng giường.

Cơn ác mộng này đối với nàng thật sự rất đáng sợ, bởi từ lâu trong đầu nàng đã không còn chút hoài niệm về cái tên Trác Lãm kia. Nàng đột nhiên ôm đầu, giấc mơ này chân thực đến mức lấy đi nước mắt của nàng. Năm xưa, chuyện nàng tỏ tình thất bại toàn trường có ai không biết, nhưng điều kỳ lạ ở đây là chuyện nàng cầm dao cắm thẳng vào trái tim của nam nhân ấy, chuyện này sao có thể chứ?

Càng nghĩ hàng lông mày thanh tú của Tư Mã Ninh càng nhíu chặt hơn, nàng không thoát ra được, thực sự không thoát ra được. Làm sao bây giờ?

Bên tai bỗng truyền đến hơi thở trầm ổn của người đàn ông, lúc này tâm tình của nàng mới từ từ trấn tĩnh lại, đấy dù sao cũng chỉ là một giấc mộng, huống hồ hiện tại đã có một người đàn ông hết mực yêu thương mình, nàng hà cớ gì phải để bụng chuyện cũ?

Ngay sau đó, Tư Mã Ninh cẩn thận nằm xuống giường, động tác thật nhẹ nhàng như thể sợ đánh thức người bên cạnh, một cánh tay ôm ngang thắt lưng của người đàn ông, nhìn khuôn mặt anh tuấn đang chìm trong giấc ngủ say, cánh môi nàng chậm rãi nâng lên nụ cười hạnh phúc, ai bảo vừa rồi mãnh liệt như vậy…

Cứ thế, nàng chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay…

Nhưng có một khắc, nàng cảm thấy hô hấp có chút khó khăn, thắt lưng giống như bị ai đó nắm chặt, cơ thể còn không ngừng đong đưa. Nghi hoặc mở mắt ra, phản ứng đầu tiên của nàng chính là kinh ngạc nhìn khuôn mặt đầy thống khổ của người đàn ông, đồng thời nơi tư mật cũng không ngừng co rút, trọn vẹn bao lấy thứ cứng rắn kia.

“A…” Nàng không nhịn được mà rêи lên một tiếng nhưng vô tình lại khiến cho động tác của người đàn ông ngày một trở nên cuồng dã, cầm lấy một chân thon dài của nàng đặt lên vai mình, tư thế này làm cho nơi nhạy cảm của hai người càng kết hợp chặt chẽ hơn.

Tình huống bất ngờ này, chính Tư Mã Ninh cũng không kịp nắm bắt, trước sự tấn công dũng mãnh của người đàn ông, nàng chỉ đành ngoan ngoãn phối hợp cùng anh.

“Nghị, em mệt quá…ưm…” Sinh lực của người đàn ông này quả thật không thể xem thường được. Ở một góc tường, thân thể cao lớn của Lục Nghị mạnh mẽ ép nàng vào bức tường lạnh lẽo, một chân nàng quấn lấy hông anh, hai mắt nhắm nghiền lại, khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ tựa vào vòm ngực rộng lớn nức nở cầu xin.

Nhận thấy người đàn ông vẫn không có dấu hiệu dừng lại, nàng khổ sở hỏi: “Anh làm sao vậy?”

Lục Nghị không nói gì, cúi đầu ngậm lấy nửa bầu ngực căng tròn, bên dưới vẫn đều đặn ra vào. Đến lúc sắp đạt đến cao trào, anh cuối cùng cũng chịu mở miệng, lại một câu nói đầy tính sở hữu: “Tiểu Ninh, ở bên cạnh tôi, tuyệt đối không được suy nghĩ tới nam nhân khác!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN