Mất Hồn
Chương 27…
Nói rồi, hắn lập tức kéo nàng ra khỏi phòng. Tư Mã Ninh mặc dù không muốn rời đi, nàng muốn ở đây chăm sóc cho Trác Lãm, nhưng người đàn ông kia đã không muốn để nàng ở lại thì dù có chống đối cũng vô dụng.
Trác Phàm đưa nàng đến một căn phòng khác, vừa bước vào bên trong hắn đã thô bạo đẩy nàng ngã xuống giường, còn mình thì đè lên trêи.
Trong lúc Tư Mã Ninh còn chưa kịp hét lên thì đã bị đôi môi của hắn chặn lại, cả hai tay của nàng cũng bị hắn chế trụ trêи đỉnh đầu.
“Ưm..” Hàng lông mày lá liễu của nàng khẽ nhíu lại, cảm giác chiếc lưỡi ẩm ướt của người đàn ông đang dần thâm nhập vào khoang miệng khiến nàng không khỏi kêu lên mấy tiếng, nhưng tất cả đều bị đôi môi của hắn ngăn lại.
Trác Phàm vẫn hôn nàng đến ngạt thở, đồng thời một bàn tay càn rỡ chui vào trong váy nàng..
Vừa phát hiện ra điều này, Tư Mã Ninh đã lập tức phản kháng lại, mặc dù đây cũng không phải lần đầu hắn muốn thân thể nàng, nhưng bây giờ thân phận của hắn đã khác rồi..
“Dừng lại..” Hai chân nàng triệt để khép chặt lại để tránh cho bàn tay của hắn tiến vào sâu hơn, không ngờ việc làm này của nàng lại càng khiến cho động tác của hắn thêm phần ác liệt.
“Em muốn chống đối có đúng không?” Đôi mắt của Trác Phàm tựa hồ phát ra tia lửa điện, trong lúc tức giận, hắn đã không tiết chế được hành vi của bản thân, một cách thô bạo tách hai chân của nàng ra, sau đó hung hăng xé rách qυầи ɭót của nàng rồi không một chút nhân từ đem ba ngón tay cắm thẳng vào nơi chật hẹp kia.
“Á..”
Sự xâm nhập quá bất ngờ khiến Tư Mã Ninh không thể không hét lên, tại sao lần nào hắn cũng đường đột như vậy, lẽ nào hắn muốn dùng cách này để trả thù cho em trai của mình?
Lúc này, Trác Phàm mới chịu buông tha cho đôi môi đã sưng tấy của nàng, bàn tay còn lại của hắn đặt trước bầu ngực cao vút kia, không ngừng xoa nắn.
“Trác Phàm, cậu mau rút..” Tư Mã Ninh vừa hé môi nói chuyện thì bên dưới, ba ngón tay của hắn đã bắt đầu động tác cắm rút quen thuộc, khiến cho những lời nàng muốn nói đều nghẹn lại ở cổ họng.
Cảm giác của nàng lúc này thực sự rất phức tạp, khi trướng đau khi lại sảng kɧօáϊ đến tột độ..
“Aa…dừng lại đi..” Tư Mã Ninh nhận thấy mình sắp đạt tới cao trào, bàn tay điên tiết nắm chặt lấy khăn trải giường, hai gò má ửng hồng như quả chín, đôi môi gợi cảm khẽ bật ra tiếng ngâm nga mất hồn..
Trông thấy dáng vẻ đê mê này của nàng, yết hầu của người đàn ông khẽ lăn lộn, cùng lúc đó, tốc độ ra vào của ba ngón tay cũng tăng lên không kiểm soát.
“Hừ..” Hắn đột nhiên thở hắt ra một tiếng, cảm giác vật to lớn giữa hai chân mình như muốn nổ tung trong phút chốc, mỗi lần tưởng tượng đến cảnh vật căng cứng kia cũng được nơi mềm mại của nàng se khít đến ngạt thở thì vật nam tính kia lại lớn thêm một vòng.
Hắn thật sự..không thể nhịn thêm được nữa!
Sau khi để nàng đạt đến cao trào, Trác Phàm mới khẩn cấp phóng thích cho vật đang hưng phấn bừng bừng kia.
Tư Mã Ninh vẫn chưa kịp lấy lại tinh thần đã nhìn thấy côn thịt lớn của hắn đang hiên ngang ngẩng cao đầu, nàng quả thực có chút sợ hãi nhưng song song đó còn tồn tại một cảm giác rất lạ, sau khi ba ngón tay của hắn rời đi, bên trong nàng chỉ còn lại sự trống rỗng, bây giờ nàng muốn lại được hắn lấp đầy..
“Sao vậy? Em cũng muốn sao?” Trác Phàm hiện đang trong tư thế quỳ gối giữa hai chân nàng, khuôn mặt tuấn mĩ hơi cúi xuống, đôi mắt đỏ ngầu vừa lướt qua nơi nam tính của mình rồi dừng lại trước nơi ướt át xinh đẹp của nàng.
Tư Mã Ninh một lần nữa khép chân lại, hơi thở có chút rối loạn, ấp úng nói: “Trác Phàm, chúng ta…lần này xem như lần cuối, có được không?”
Sắc mặt của người đàn ông cũng không có gì thay đổi, chỉ là ánh mắt đã có chút biến hoá, hắn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tinh tế của nàng, sau đó trầm giọng ra lệnh: “Vậy hãy dùng miệng của em để hầu hạ tôi đi!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!