Mất Rồi Xin Đừng Tìm - Chương 470: 470: Chương 472
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
5


Mất Rồi Xin Đừng Tìm


Chương 470: 470: Chương 472


“Có việc gì à, em sợ anh nhìn thấy những việc không nên thấy sao?” 
Phan Bảo Thái trực tiếp hỏi.

“Anh đang nói gì vậy?” 
Vũ Linh Đan liếc nhìn xung quanh, có chút xấu hổ: “Mới sáng sớm mà anh bị gì thế?” 
“Sao lại chặn số anh?” 
Phan Bảo Thái giơ điện thoại lên.

Vũ Linh Đan nghe xong thì vô cùng ngạc nhiên, lập tức phủ nhận nhưng Phan Báo Thái không muốn nghe cô giải thích, chỉ yêu cầu Vũ Linh Đan giao điện thoại cho anh ta.

Vũ Linh Đan đã kiểm tra điện thoại của cô từ lâu, không có cuộc gọi nhỡ nào cả.

Nhưng khi qua tay Phan Bảo Thái, không hiểu sao anh ta lại 

nhìn thấy cái tên Phan Bảo Thái hiện rõ trong danh sách chặn.

Phan Bảo Thái vô cùng kích động.

Anh ta chỉ vào điện thoại, ngón tay khẽ run, hai mắt đỏ hoe, vẻ mặt chua xót: “Linh Đan, tại sao? Tại sao em lại cho Trương Thiên Thành qua đêm ở nhà mình? Tại sao chặn số anh? Tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì hả?” 
Một câu hỏi khiến Vũ Linh Đan vô cùng đau đầu.

Cô hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì hết.

Nhìn dáng vẻ của Phan Bảo Thái, rõ ràng anh ta đã biết sự tồn tại của Trương Thiên Thành từ rất lâu rồi, chẳng lẽ Trương Thiên Thành đã làm chuyện này vào đêm qua!  
Một suy nghĩ điên rồ xuất hiện trong đầu Vũ Linh Đan, nhưng Vũ Linh Đan ngay lập tức khẳng định rằng việc này không phải cố làm, vì thế chắc chắn là Trương Thiên Thành làm.

“Phan Bảo Thái, em còn không biết là ngày hôm qua anh gọi điện thì làm sao chặn anh được?” 

Vũ Linh Đan vội vàng giải thích.

“Đúng vậy, Trương Thiên Thành đêm qua nói rằng em đang tắm.

” 
Phan Bảo Thái nhìn Vũ Linh Đan đầy ẩn ý, bắt đầu hoài nghi liệu cô có xứng đáng với niềm tin của anh ta hay không, vì cô 
vốn nên chủ động gọi điện cho anh ta trong tình huống đêm qua.

“Đúng vậy, em đang tắm” 
Vũ Linh Đan suy nghĩ một chút, cũng chỉ có lúc đó Trương Thiên Thành mới có thể lấy được điện thoại của cô.

Mà sau đó khi cô cầm điện thoại lên, thái độ của Trương Thiên Thành cũng rất kì lạ.

Vừa dứt lời, Vũ Linh Đan lập tức hối hận rồi liếc nhìn vẻ mặt của Phan Bảo Thái, đây không phải tự thừa nhận đêm qua!  
“Phan Bảo Thái, không phải như anh nghĩ đâu.

“.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN