Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng
Chương 35: Tới viện nghiên cứu
Edit: Thanh Thạch
Tang thi từ quán bar đi ra không nhiều, mà số lượng tang thi biến dị cũng ít, chỉ có hai tên nhưng lại cùng xông về phía Cố Gia Bảo! Cho nên không lâu sau đoàn người đã giải quyết hết tang thi, tiếp tục xuất phát.
Đi ở đầu đội ngũ chính là Kim Tường và Cố Gia Bảo.
Nhảy xuống khỏi nóc xe, Kim Tường liền ôm chầm lấy Cố Gia Bảo, chuyện vừa rồi ngoại trừ Cố Gia Bảo bị dọa sợ, y cũng hoảng đến tay chân run rẩy.
Lần đầu tiên gặp Cố Gia Bảo, y chỉ cảm thấy đối phương là một tên côn đồ, cực kỳ khinh bỉ, đánh nhau với cậu một trận xong mới phát hiện mình sai liền càng thấy khó chịu, nhưng sau đó, ở bệnh viện nhìn thấy người kia đau đến kêu cha gọi mẹ, lại nhịn không được mà thấy thú vị.
Những ngày Cố Gia Bảo nằm viện, y không có việc gì liền chạy tới trêu đùa, không ngờ còn trêu trọc ra cảm tình… Phần tình cảm này trải qua thăng trầm càng trở nên mãnh liệt.
Đến lúc này, y đã không cần bình an cả đời, cùng Cố Gia Bảo sống tới đầu bạc răng long – giờ ai còn dám hy vọng xa vời mình sống được đến già? Chỉ cần lúc sống, y hy vọng có thể vẫn luôn nắm tay Cố Gia Bảo.
“Anh Lăng, hôm qua anh quá đẹp trai luôn, dám nổ súng với hai tang thi cấp ba!” Cố Gia Bảo được Kim Tường ôm, đột nhiên bình tĩnh trở lại, mà bình tĩnh rồi cậu lại bắt đầu liến thoắng.
“Khi đó tôi cũng nhất thời kích động.” Lăng Thanh Vân cười cười, hắn còn thấy may mắn là mình nổ súng, nếu không chỉ sợ tang thi kia sẽ không chạy đi, không cẩn thận, dị trạng của Trang Thành sẽ bị phát hiện.
“Lăng Thanh Vân, anh đúng là quá may mắn! Sau đó thì sao?” Điền Hằng vừa đi vừa hỏi Lăng Thanh Vân. Đêm qua sau khi hai tang thi kia chạy đi, phải mất một lúc lâu hắn mới có thể bình phục được nhịp tim quá nhanh, sau đó liền gọi điện thoại cho Uông Tuấn Siêu – bởi vì vẫn còn vệ tinh nên bọn họ vẫn có thể thông tin liên lạc, chẳng qua điện thoại vệ tinh không phải ai cũng có thể có.
Khi đó Uông Tuấn Siêu nói thế nào? Nói hắn rất may mắn? Hiện tại nhìn lại, những người bên cạnh cũng rất may mắn, mà Lăng Thanh Vân đối diện thì càng may mắn! Nhưng mà Uông Tuấn Siêu muốn biết thông tin về tang thi cấp ba, hắn không thấy rõ, chỉ có thể hỏi Lăng Thanh Vân.
“Tốc độ bọn họ quá nhanh, tôi không đuổi kịp, cũng không biết sau đó thế nào.” Lăng Thanh Vân cởi mũ bảo hiểm xuống, lấy một bao bò khô ra ăn, hôm nay hắn còn chưa ăn sáng đâu!
“Tang thi cấp ba, cũng chính là hai tang thi hôm qua, anh có thấy bọn chúng có gì khác biệt không?” Điền Hằng nhìn Lăng Thanh Vân đang bình tĩnh ăn, cảm thấy mình nhất định phải làm tốt quan hệ với đối phương, kẻ mạnh luôn được người khác thích.
“Hai tang thi kia tay với răng nanh khác tang thi thường, đáng tiếc tôi không thể tới gần, cũng không biết cụ thể… Hôm qua là tang thi cấp ba, còn có tang thi cấp cao hơn sao?” Lăng Thanh Vân vẻ mặt ngưng trọng hỏi, tìm hiểu tin tức.
Con cún phân cấp tang thi, không ngờ khu an toàn cũng làm như vậy… Hơn nữa, khu an toàn đã biết tang thi cấp ba tồn tại… như vậy tang thi cấp bốn thì sao? Ngày hôm qua bọn họ gặp phải tang thi cấp ba, Trang Thành cũng may mắn mới có thể nhờ nó mà thăng cấp, liệu về sau có tang thi cấp năm không? Như vậy…
“Tang thi cấp cao thì tôi không biết, nhưng khu an toàn thành phố B đã bắt được tang thi cấp ba…. Tin tức này là cơ mật, các anh không thể nói lung tung!” Điền Hằng nói, đây quả thật là tin mật, nhưng đợi những người được đi đảo HN đi hết, lãnh đạo không còn ở đây thì cơ mật tính cái gì? Loại thời điểm này, còn không bằng nói hết những điều mình biết ra, đổi lấy hảo cảm của đối phương, nếu lần sau mình gặp phải nguy hiểm như Cố Gia Bảo lúc nãy, có thể có người cứu mình thì tốt rồi!
Thành phố B đã bắt được tang thi cấp ba, như vậy số lượng tang thi cấp ba ở đó không ít, mà xem tình hình ngày hôm qua, hai tang thi cấp ba gặp nhau chính là không chết không ngừng… Nếu còn có tang thi cấp bốn….
Lăng Thanh Vân biết toàn bộ lãnh đạo quốc gia đều đi đảo HN, bởi vậy tất nhiên sẽ mang theo không ít vật tư, những người lưu lại sẽ nổi loạn một trận, đối với Trang Thành mà nói, khả năng uy hiếp từ tang thi còn lớn hơn uy hiếp từ nhân loại!
Xem ra, phải nhanh chóng làm ra phân thân, như vậy, hắn mới có thể rời khỏi Trang Thành một thời gian để kiếm công đức mà không cần sợ lúc không có mình cậu gặp phải nguy hiểm – Phân thân có thể đi theo Trang Thành không phải sao? Một khi có nguy hiểm, hắn có thể lập tức đến!
Đương nhiên, Lăng Thanh Vân cũng có chút buồn bực, hiện tại hắn muốn kiếm phân thân, tất nhiên là dùng thân thể của người khác, mà hắn căn bản không chịu được có “người” khác ngoài mình tiếp xúc thân mật với Trang Thành, cho nên chỉ sợ cũng không thể ôm cậu một cái… Cũng may hai tang thi không thể làm mấy chuyện tế nhị, hơn nữa, ít nhất cũng có người ở cùng Trang Thành. Nghĩ đến mỗi lần mình rời khỏi Trang Thành một lúc, khi quay lại nhìn thấy bộ dạng cậu ngoan ngoãn chờ hắn lại nhịn không được mà đau lòng.
Trang Thành thích đi theo hắn như vậy, nhưng giống như hiện tại, hắn không thể không tách khỏi cậu, không biết Trang Thành sẽ như thế nào? Đã quen với việc ngay cả đi WC cũng bị Trang Thành nhìn chằm chằm, Lăng Thanh Vân nhớ tới bảo bối Thành Thành của mình liền có chút không yên lòng, điều này làm hắn xem nhẹ ánh mắt đánh giá của Kim Tường, cũng làm cho Điền Hằng đang cố làm thân rất là thất vọng.
Mà đằng sau đoàn người, Trang Thành đi theo hương vị thức ăn cũng thực thất vọng.
Thanh Vân của cậu sao chưa trở về? Sao cứ muốn đi cùng mấy người đó dính lấy nhau? Ngao ngao, nếu còn không về, cậu liền ăn hết bọn họ! Ăn tất!
Đợi những người đó đi xa, móc hai viên tinh hạch từ óc hai tang thi biến dị bị Lăng Thanh Vân giết chết, sau đó lại chạy một vòng giết thêm mấy tang thi biến dị tích cóp ít tinh hạch. Tuy đã biết rửa tinh hạch như thế nào, thậm chí đã cầm chai nước từ một cửa hàng ra chuẩn bị rửa, cậu lại đột nhiên không muốn rửa, chỉ cho đống tinh hạch đó vào cái túi, đợi Thanh Vân về rửa cho cậu.
Đói quá, khi nào thì Thanh Vân của cậu trở về?
Trang Thành cúi đầu, tâm tình không tốt mà đi chậm lại, cũng không phóng xuất khí thế của mình, hoàn toàn không phát hiện, bởi vì mùi tinh hạch quá mức hấp dẫn nên đã có một đống lớn tang thi đi theo sau mình.
Nhưng cho dù cậu điệu thấp thì chênh lệch cấp bậc vẫn ở đó, từ đó liền hình thành hình ảnh một đám tang thi chậm rãi đi theo cậu mà không dám lại gần…
“Ba ơi, chỗ đó làm sao vậy?” Từ một ô cửa sổ trên tòa nhà cao tầng ló ra đầu một đứa nhỏ.
Người ba gầy trơ xương vừa mới bí quá hóa liều mà giết tang thi vây ngoài cửa, vào nhà đối điện kiếm gạo cũng ló đầu ra: “Đó là gì? Người có dị năng? Hay là trong đám tang thi có đầu lĩnh? Thôi, vẫn là ăn cơm quan trọng hơn!”
Nhìn cánh cửa phòng ngủ bị chặn kín, bên trong vẫn truyền đến tiếng gõ không dứt, người vợ sống cùng anh mười năm đang ở trong đó…
Cũng may mắn, tối đó anh ngủ cùng đứa con sợ bóng tối mới không bị người bên gối cắn một ngụm, nhưng cứ tiếp tục như vậy, không đói chết thì cũng khát chết, có lẽ, còn không bằng đang ngủ bị cắn một cái….
Đến lúc này, ai còn hơi đâu đi quản một đám tang thi tại sao lại đi ngay ngắn thẳng hàng đến thế?
Trong lúc đám người Trương Nghị tìm nơi ăn trưa nghỉ ngơi, Lăng Thanh Vân rời đi, sau đó nhìn thấy hình ảnh một đám tang thi vây quanh Trang Thành, nghĩ tới trên thế giới có lẽ không chỉ có một tang thi cấp bốn, hắn lập tức sợ hãi, vọt vào đàn tang thi.
“Ngao ngao!” Trang Thành thấy Lăng Thanh Vân lập tức hưng phấn, về phần đám đồng loại vây quanh, cậu đã sớm quen với việc một đám đồng loại quây quanh mình rồi, đương nhiên, cậu cũng quen với việc Lăng Thanh Vân giết đám đồng loại đó.
Những tang thi cấp thấp đáng thương, nghe mùi tinh hạch tụ lại đây, cuối cùng không cướp được tinh hạch mà còn chủ động “cống hiến” chính mình trở thành điểm công đức của người khác.
Trang Thành nghênh ngang đi giữa đường như vậy, còn dẫn theo một đám tang thi, tình huống này làm Lăng Thanh Vân có chút dở khóc dở cười, nếu như bị người khác nhìn thấy… phỏng chừng đã sớm bị người sống sót nhìn thấy, cũng may Trang Thành mặc kín, có lẽ không ai có thể nhìn ra cái gì… mặt khác nay dù là khu an toàn hay quốc gia cũng không có khí lực đi quản cái này, phải không?
Vẫn nên tự mình mang theo Trang Thành, như thế mới an tâm được… Lăng Thanh Vân nhìn Trang Thành vừa thấy mình liền đưa cho mình một túi đầy tinh hạch, mỉm cười với cậu rồi dẫn cậu vào một phòng ở.
Trang Thành đói bụng muốn ăn tinh hạch, hắn cũng muốn nấu cơm ăn.
Trong không gian tuy ấm áp hơn bên ngoài, nhưng nấu cơm xong để trong đó sau một giờ cũng nguội ngắt, được cái Lăng Thanh Vân đã tìm thấy một hộp giữ ấm, vấn đề này liền được giải quyết. Hơn nữa, có bình giữ nhiệt, hắn không cần phải ăn mỳ tôm với nước lạnh nữa rồi!
Có không gian đúng là tốt, ít nhất mang theo trọn bộ đồ dùng nhà bếp cũng không có áp lực, Lăng Thanh Vân lấy ra một bình gas nhỏ, một cái bếp gas du lịch và nồi, mấy thứ này tìm được trong nhà một người công nhân, hiện tại mặc dù có lò vi sóng tiện lợi nhưng có những người vẫn thích dùng bếp gas, thành ra giờ hắn được lợi.
Nấu xong cơm để lại một nửa cho vào hộp giữ ấm để tối ăn, một nửa liền rang với lạp xưởng ăn, sợ mình thiếu vitamin, Lăng Thanh Vân còn uống thêm một hộp sinh tố trái cây cho trẻ em. Không thể không nói, ở thời điểm tất cả hoa quả đều thối hỏng, hương vị hoa quả nguyên chất xay nhuyễn quả thật rất ngon.
“Thành Thành, không biết khi nào em mới có thể nhớ lại anh…” Lăng Thanh Vân ăn no liền nhìn về phía Trang Thành ngồi một bên, hắn cảm thấy Trang Thành tựa hồ thông minh hơn, nhưng cậu có nhớ chuyện trước kia không?
“Ngao hừ….” Tôi nhớ mà, anh là Lăng Thanh Vân! Trang Thành nhìn người đối diện, trong đầu xuất hiện vài hình ảnh, hương vị người đối diện hình như càng thêm mê người….
A, cậu hình như còn nhớ rõ bộ dáng người đối diện không mặc gì… Trang Thành nhìn tay mình, cậu nhớ móng vuốt của mình rất sắc bén, có nên xé hết quần áo của người kia ra xem không nhỉ?
Nghe Trang Thành phát ra thanh âm kỳ quái, Lăng Thanh Vân nhịn không được muốn xoa đầu đối phương. Một ngày nào đó Trang Thành sẽ nhớ được, đến lúc đó, hắn phải tranh thổ lộ trước hay để Trang Thành chủ động thổ lộ nhỉ? Được rồi, hắn nghĩ hơi xa…
Bởi vì tình huống vừa rồi, sợ Trang Thành bị người phát hiện, Lăng Thanh Vân đổi cho cậu một bộ quần áo khác, sau đó mang theo Trang Thành vừa giết tang thi vừa đuổi theo đám người Trương Nghị.
Ngày hôm sau, rốt cuộc đến được viện nghiên cứu!
Tối ưu hóa ứng dụng năng lượng mặt trời, có thể tưởng tượng được phần tài liệu này trân quý đến mức nào! Nếu Lăng Thanh Vân không có dã tâm, tài liệu ấy quả thật không có tác dụng gì, nhưng hắn đã tính toán cứu trợ người sống sót thành lập thế lực của mình, một phần tài liệu như vậy nhất định phải có được!
Lăng Thanh Vân rất rõ ràng, vật như vậy, đợi đến khi quốc gia rảnh tay xuất thủ, hy sinh bao nhiêu người cũng sẽ nghĩ biện pháp lấy được, mà cũng không có khả năng chỉ có một người hoặc một thế lực cầm, cho nên hắn sẽ không độc chiếm, như lời Trương Nghị nói, thứ như vậy những người bị lưu lại trên đất liền sẽ càng cần.
Cửa viện nghiên cứu nằm một đống xác tang thi, mà nổi bật nhất chính là chiếc trực thăng bị rơi kia.
“Trực thăng kia chắc là cất cánh xong lại rơi xuống, người điều khiển bị tang thi cắn chết… Anh ta không có khả năng cất cánh nếu biết trực thăng có tang thi, hay là có tang thi nhảy lên trực thăng? Chẳng lẽ ở đây có tang thi cấp ba?” Điền Hằng nhìn tình hình, nắm chặt súng trong tay, thanh âm hơi run rẩy.
Thi thể khắp nơi, không ít người mặc quân trang, mà đầu rất nhiều thi thể đã bị vỡ vụn, không phải dùng súng bắn nát hay bị đập vỡ, thoạt nhìn giống như bị móng vuốt cào mở…
Tang thi cấp ba sẽ chủ động săn tang thi biến dị… đương nhiên, bọn chúng cũng hứng thú với máu thịt tươi ngon….
Điền Hằng không biết hắn đã đoán đúng, mấy ngày trước, nơi này có một tang thi cấp ba hoạt động! Nó đi hết từ cửa này sang cửa khác, ăn hết những gì có thể ăn ở đây, muốn rời khỏi nơi này, nhưng cuối cùng lại không đi, bởi vì hình như có ai đó từng nói với nó không được rời khỏi nơi này, phải bảo vệ tốt nơi này…
Nhưng cuối cùng nó vẫn chạy đi, bởi vì có một tang thi cấp ba khác xuất hiện!
“Không biết những người lần này đến làm nhiệm vụ có bao nhiêu người còn có thể sống sót… Vì sao khu an toàn phải bắt chúng ta đi đường bộ đến lấy tài liệu? Rốt cuộc bọn họ nghĩ gì?” Khẩu khí Trương Nghị rất kém, ở đây, ngoại trừ những thi thể đã thối rữa từ lâu còn có một ít thi thể mới, rõ ràng đó là những người cùng đi làm nhiệm vụ với họ.
Khi đó rất nhiều người nhận nhiệm vụ này, vì để không đưa tới quá nhiều tang thi, bọn họ tách ra hành động, nhưng dọc đường đi, bọn họ đã nhìn thấy mấy đội ngũ bị diệt cả đoàn…
Chẳng lẽ thật sự thiếu trực thăng như vậy sao? Chỉ để chở người đi đảo HN? Hay có nguyên nhân gì khác?
Lời của Trương Nghị làm Điền Hằng ngẩn người, hắn đột nhiên nghĩ đến Uông Tuấn Siêu từng bảo hắn không nên tiết lộ nhiệm vụ chân chính ra… Những người cùng thân phận với hắn đi theo các đội ngũ khác cũng được nhắc như vậy…
“Chẳng lẽ chúng ta xui xẻo như thế?” Cố Gia Bảo cũng thấy khó chịu, tang thi cấp ba dễ xuất hiện thế à? Chẳng lẽ còn con thứ ba?
Điền Hằng hiện tại hận không thể gọi điện mắng Uông Tuấn Siêu một trận, tuy hắn có ý lập công nhưng nếu không có lời của Uông Tuấn Siêu, có lẽ hắn chưa chắc đã nhận nhiệm vụ này! Hơn nữa, xem tình hình trước mắt, lại ngẫm lại khu an toàn đối với nhiệm vụ này vừa coi trọng lại vừa không coi trọng một cách khó hiểu… Chẳng lẽ Uông Tuấn Siêu muốn họ đi chết?
“Đều đã đến nơi rồi, chúng ta nghĩ cách vào xem!” Trương Nghị nhìn cánh cổng đóng chặt trước mắt, bọn họ mang theo thuốc nổ, lúc trước gặp phải rất nhiều nguy hiểm anh cũng chưa dùng, hiện tại dùng là tốt nhất.
“Liều mạng!” Điền Hằng cũng biết quay lại đường cũ rất nguy hiểm, nhưng nếu thật sự có thể lấy được tài liệu, hắn có thể gọi điện bắt Uông Tuấn Siêu phái người đến đón không?
Cho dù hiện tại đại bộ phận trực thăng đang vội vàng chở người đi đảo HN, nhưng vẫn có thể rút ra một cái đi lấy tài liệu trọng yếu chứ? Trừ phi… Trừ phi quốc gia không biết về phần tài liệu này! Mặt Điền Hằng trắng bệch, vứt suy nghĩ đó ra khỏi đầu, không nói.
Điền Hằng cảm thấy nơi này không thích hợp, khả năng có tang thi cấp ba, Lăng Thanh Vân cũng phát hiện dị trạng.
Viện nghiên cứu xây ở chỗ đông đúc, bên cạnh là một trường đại học, số lượng tang thi tất nhiên không ít, nếu quanh đây có người sống hoặc là tang thi biến dị thì Trang Thành sẽ có chút hưng phấn, nhưng hiện tại lại chẳng có biểu hiện gì khác thường…
Có mấy xác tang thi giống hệt như bộ dáng tang thi bị Trang Thành giết chết lúc trước…
Chẳng lẽ, nơi này lúc trước có tang thi cấp ba? Nhưng hiện tại tang thi cấp ba kia đi đâu? Trang Thành không hề có gì khác thường, có phải nghĩa là tang thi cấp ba kia không còn ở đây?
Trong lúc hắn nghi hoặc, cách đó không xa vang lên tiếng nổ mạnh, cánh cổng viện nghiên cứu bị nổ tung!
“Thành Thành…” Lăng Thanh Vân nhìn về phía Trang Thành, nơi này khả năng có tang thi cấp cao, điều này làm hắn không dám rời khỏi Trang Thành, nghĩ nghĩ, cuối cùng hắn vẫn cầm tay Trang Thành, mang cậu đi về phía viện nghiên cứu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!