Mạt Thế Chi Tra Thụ Trọng Sinh - Chương 11: Đại nghĩa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
154


Mạt Thế Chi Tra Thụ Trọng Sinh


Chương 11: Đại nghĩa


Edit: Miu

A~~~

Miu chợt nhớ mình cũng chỉ đọc đến chương 30. Liền nháo nhào edit. Đọc lại thấy vẫn chưa hay lắm. T.T đừng chê nha~~~

Tết rồi nên lười lắm chỉ edit được có 1 chương nên mọi người đọc cho nhớ chi tiết đi ạ. Miu hứa qua tết sẽ siêng lên.

—————————————-

Kỳ Ninh chỉ mở ra một cánh cửa.

Vẻ mặt lại cười như không cười nhìn nam nhân có diện mạo nho nhã qua cánh cửa mở hờ, sau đó liền lui ra phía sau một bước chuẩn bị đóng cửa.

“Tiểu huynh đệ, từ từ!”

Nam nhân nho nhã kia có vẻ như không hề nghĩ tới việc Kỳ Ninh sẽ cự tuyệt yêu cầu của mình, cho nên lập tức mở miệng nói.

“Cứu một mạng người hơn xây 7 tầng lầu*. Tiểu huynh đệ giúp tôi coi như là đang làm việc thiện, chờ…… Chờ thân thể mẹ và con trai tôi tốt hơn, tôi nhất định sẽ báo đáp đệ đệ.”

(*: đột nhiên đang viết lại quên mất câu này. Vì thế viết đại luôn. 7 tầng gì ấy nhỉ?)

Kỳ Ninh mắt trợn trắng.

“Tôi không quen biết anh.”

Ngụ ý, ai là đệ đệ của anh?

“Hảo, hảo, là tôi nói sai.”

Nam nhân nho nhã kia cũng không có tức giận, nhìn đến điện mạo chỉ khoảng 16 17 tuổi của Kỳ Ninh, liền bày ra vẻ mặt đầy học thức nói.

“Vị bạn học này, tôi hiện tại sống ở lầu trên, lại là một giáo viên đại học ở thành phố H này, có lẽ nhân phẩm của tôi, vị bạn học này hẳn là có thể tin được. Nhà của chúng tôi hiện tại có một người già một trẻ nhỏ, họ đều cần phải nhanh chóng được đưa đến bệnh viện, nhưng xe của tôi đã hết xăng nên không thể đi được, không biết có thể mượn xe của vị bạn học này đưa người nhà vào bệnh viện được hay không?”

Nam nhân nho nhã kia khi ở trên lầu có thấy qua Kỳ Ninh từng bước xuống từ một chiếc xe việt dã, cho nên liền đối với xe của cậu dị thường cảm thấy hứng thú.

Loại hứng thú này không phải là niềm yêu thích vốn có của một nam nhân đối với một chiếc xe, mà là bởi vì, chỉ có loại xe này mới có thể chạy tốt được dưới cơn mưa máu này thôi. Còn xe của hắn, từ sớm đã bị mưa máu ăn mòn một vài bộ phận, hắn căn bản không dám đi ra ngoài với nó. (Ừ thì nhân phẩm tốt ==)

Kỳ Ninh nghe đến đó, rốt cuộc cũng hiểu được, nam nhân trước mắt này chính là coi trọng xe của cậu. Đừng nói đến xe ở trong không gian của cậu, cho dù là còn ở gara, cậu cũng sẽ không cho tên nam nhân trước mắt này mượn.

“Xe của tôi hiện tại cũng đã hết xăng rồi.”

Kỳ Ninh nói.

“Ách, vậy tôi có thể mượn xe của cậu được không? Còn về xăng, tôi có thể mượn của người khác sau.”

Nam nhân nho nhã sờ sờ cái mũi nói.

“Vậy anh mượn được xăng, như thế không phải vừa có xăng lại vừa có xe, còn đến đây mượn xe của tôi để làm gì?”

Kỳ Ninh đóng cửa thật mạnh, cậu hiện tại không có thời gian cùng người xa lạ giao tiếp.

Nam nhân ngoài cửa gõ gõ đầu, mới nhớ tới bản thân đã nói điều ngốc nghếch, thế nhưng lại bị một tên nhóc con chỉnh đốn lời nói, nam nhân kia thở ngắn than dài một phen, sau đó hắn lại đi sang nhà khác mượn xe —— vô luận như thế nào, hắn đều luyến tiếc cho xe của chính mình đã sớm bị cơn mưa máu ngoài kia biến thành đống sắt vụn.

Không nói đến nam nhân đến mượn xe kia nữa, lại nói sau khi Kỳ Ninh trở về phòng, liền đem bức màn kéo kín lại, một kẻ hở lọt vào cũng không có, đèn cũng chỉ bật một cái.

Kỳ Ninh xếp Mạc Tứ và Mạc Dịch Phàm ở cùng một phòng, bởi vì hai người kia đều xác định là có thể thức tỉnh dị năng.

Mạc Tam, hai gã bảo tiêu còn có A Thành thì tách ra mỗi người một phòng riêng.

Kỳ Ninh tuy rằng không thích Mạc Tam, nhưng Mạc Dịch Phàm lại rất coi trọng bạn bè, cho nên Kỳ Ninh vẫn  cho Mạc Tam uống một chút nước linh tuyền, mới đem cửa phòng của hắn đóng thật chặt, còn lại cứ mặc kệ hắn.

Qua buổi tối hôm đó, Kỳ Ninh mới bắt đầu ngồi lên thảm, sau đó lật xem quyển công pháp mà chính mình đã chọn —— trường sinh quyết.

“Đạo pháp ba ngàn, độc cầu trường sinh. Trường sinh giả, cường giả…… Vân nhân, mộc thủy linh hệ, đại mậu……”

Kỳ Ninh sở dĩ lại chọn trường sinh quyết là bởi vì linh căn của cậu – tuy cậu là tam hệ nhưng tất cả đều là linh căn phụ trợ, không có cái nào thuộc vào linh căn công kích cả. Kỳ Ninh đã lật xem không ít quyển công pháp trong trúc ốc, nhưng cũng chỉ lấy ra mấy quyển thích hợp với linh căn của cậu. Mà trong số những công pháp cậu đã xem qua, chỉ có duy nhất phép trường sinh quyết này ngay từ ban đầu đã phủ nhận những người sở hữu linh căn mộc là kẻ yếu.

Cách nói này, đối với Kỳ Ninh cậu, hoàn toàn chính là một lời dụ hoặc.

Cậu cũng là nam nhân, đương nhiên sẽ muốn sở hữu lực lượng cường đại. Có lẽ cậu thật sự không thích chém giết, nhưng khi có được lực lượng kia nhất định sẽ có địa vị. Nếu đã có một công pháp như vậy, cậu tất nhiên sẽ không lựa chọn những công pháp khác. Còn về các bộ linh mộc quyết, thủy mộc quyết chờ đến khi cậu tu luyện xong về sau sẽ luyện thành công pháp phụ trợ.

Kỳ Ninh ghi nhớ qua trường sinh quyết một lần, liền cầm thanh loan đao đi ra phòng khách luyện tập theo.

Vào ngày mười một tháng sáu, một bộ phận những người bị nhiễm bệnh và những người có thể chất yếu kém sẽ lần lượt chết đi, phần còn lại sẽ trực tiếp biến thành tang thi hoặc sẽ trở thành nhóm người đầu tiên thức tỉnh dị năng. Những người nhiễm bệnh hoặc thể chất kém sau khi tỉnh lại trở thành dị năng giả là cực kì hiếm.

12 giờ trưa ngày mười một tháng sáu, đại bộ phận những người hôn mê đều không tỉnh lại nữa.

Kỳ Ninh đem tất cả những vật dụng lớn lớn bé bé có thể đựng nước được trong chung cư đều lấy ra dùng, sau đó đi vào phòng bếp. Một lúc lâu sau, rốt cuộc cũng trở ra nhưng lại đem theo một nồi thịt hầm trông vô cùng quái dị.

Kỳ Ninh nheo mi ăn một miếng thịt, cũng may vẫn còn tốt, hương vị so với bề ngoài có vẻ khá hơn nhiều, có thể ăn không ngon lắm, nhưng ít nhất vẫn có thể cho vào miệng.

Một mình ăn thịt thực nhàm chán, vì thế Kỳ Ninh chạy tới phòng khách, mở TV lên, một bên xem tin tức một bên ăn thịt. Nếu là người thường, nếu vừa ăn vừa nhìn tin tức trên TV thấy được một người hiển nhiên còn bình thường lại đột ngột hóa thành tang thi, khẳng định sẽ phun cả ra ngoài. Nhưng Kỳ Ninh lại khác, dù sao cậu cũng đã sống ở mạt thế được nửa năm, cho dù được Mạc Dịch Phàm bảo hộ, có thể cậu chỉ nhìn thấy những cảnh tượng tương đối “Sạch sẽ” hơn, nhưng tang thi ăn thịt người – đó là những sự việc không hiếm gặp, cho nên cậu cũng không mấy lạ lẫm với nó.

“…… Một loại virus không tên đột ngột xâm nhập. Vào tối hôm qua, bỗng nhiên hàng loạt người phát sốt hôn mê. Đến sáng hôm nay hàng trăm người liên tục tỉnh dậy, nhưng lại bị mắc bệnh do cảm nhiễm virus, đã biến thành phi người (không phải người), chúng ta cũng có thể gọi những sinh vật đó là tang thi. Chúng có bộ mặt đen chì, ánh mắt trắng dã, không có hô hấp cùng nhiệt độ cơ thể, thích đuổi theo người sống, một khi người sống bị cắn, kết cục không phải bị tang thi phanh thây, thì chính là biến thành tang thi giống chúng…… Chúng nó đã không còn là đồng bào của nhân loại chúng ta, vì vậy nếu ai nhìn thấy xung quanh mình có thân nhân hay bạn bè bị biến thành tang thi…” Nữ PTV trên TV dừng một chút rồi thấp giọng, “Mong mọi người có thể đại nghĩa diệt thân, bởi vì, bọn họ đã biến thành kẻ địch của nhân loại.”

Hai giờ sau, nữ PTV không thấy nữa, người đang thuyết minh tình hình trên TV biến thành người cầm quyền Vương gia hiện tại – Vương Khải Hạo. Vương Khải ước chừng từ 55 đến 56 tuổi, diện mạo hàm hậu thành thật, hắn ngồi ở trên sô pha, tận lực trấn an quần chúng.

Có người điện thoại đến hỏi một vấn đề.

“Loại virus tang thi này có thuốc giải hay không? Nó thông qua thứ gì để lan rộng ra? Chúng ta muốn bảo vệ bản thân thì phải làm cách nào?”

Vương Khải Hạo vẻ mặt tỏ ra vô cùng đau đớn nói.

“Thuốc giải loại virus tang thi này hiện vẫn đang trong giai đoạn chế tạo, mong mọi người có thể yên tâm, không chỉ đất nước của chúng ta mà còn cả những chuyên gia nghiên cứu trên toàn thế giới đang ngày đêm sáng chế ra thuốc giải. Một khi thuốc giải được hoàn tất nhất định sẽ thông báo đến mọi người. Còn về đuonhfe lây lan, nếu nhóm nghiên cứu viên suy đoán không sai, đại khái là chúng thông qua hô hấp, máu, nước bọt, miệng vết thương mà lan truyền, cho nên mọi người nhất định phải hạn chế ra khỏi nhà, ngoài ra còn phải tận lực dự trữ thức ăn.”

“…… Tôi muốn hỏi, những người bị hôn mê ở bệnh viện sau khi tỉnh lại liền biến thành tang thi, như vậy, người nhà của chúng tôi cũng đang bị hôn mê, khi bọn họ tỉnh lại, liệu có phải họ cũng sẽ biến thành tang thi hay không?”

Vấn đề này hỏi thực sắc bén, không ra khỏi cửa thì không ra khỏi cửa. Đối với thời gian này mà nói, tất cả mọi người đều có thể làm được. Nhưng nếu trong nhà xuất hiện những con tang thi đáng sợ kia…… Như vậy sẽ thế nào?

Kỳ Ninh nhướng mày, bỗng nhiên nhớ lại thời điểm này ở kiếp trước, người xuất hiện trên TV để trấn an dân chúng hình như là Tần lão chứ đâu phải là tên Vương Khải Hạo này.

“…… Về vấn đề này,”

Vương Khải Hạo giật giật thân thể, do dự hơn mười giây, vẻ mặt mới tỏ ra đau khổ nói.

“B quốc đã hạ chỉ định, lập một danh sách những người đột nhiên hôn mê tối qua sau đó đều đồng loạt giết chết, hơn nữa, là đem đầu cắt bỏ. Bởi vì họ phát hiện, tang thi không cảm giác, đứt tay đứt chân, đối chúng mà nói nói, cũng chỉ làm hành động của chúng càng thêm chậm chạp, nhưng lại không hề chết đi, trừ phi chặt bỏ đầu, hoặc cắt bỏ não. Nếu không, tang thi vẫn như cũ sẽ tìm thức ăn, mà thức ăn duy nhất chúng nhận định được, chính là nhân loại.”

Vương Khải Hạo không hề trực tiếp trả lời vấn đề này, chỉ dám đưa ra những chính sách ở B quốc cách đây một biển đã chỉ định. Bởi vì hắn không dám nói rằng “Đại nghĩa diệt thân”. Nếu chỉ giết chết những người đã biến thành tang thi, loại chuyện này một số người còn có thể tiếp thu, bởi vì người đó rõ ràng đã bị biến thành một bọ dáng không còn là người nữa. Nhưng đây chính là giết chết những người vẫn còn đang hôn mê, vấn đề này, đâu phải người bình thường ai cũng làm được.

Kỳ Ninh bỗng nhiên nghĩ tới, kiếp trước ở trong TV cũng cung cấp một phương pháp trấn an người dân như vậy. Khuyên mọi người nên tiên hạ thủ vi cường, Tần lão cũng đưa một số người giết người nhà thay họ. Cũng vì vậy, uy tín của Tần lão ở mạt thế về sau xuống lại càng xuống. Bởi vì sự thật chứng minh, chỉ có một phần ba những người hôn mê khi tỉnh lại liền biến thành tang thi, còn một phần ba khác lại có khả năng trở thành dị năng giả.

Mọi người đều cố chấp tin rằng, người thân hôn mê của mình đều có khả năng biến thành dị năng giả nếu không phải đại nghĩa diệt thân.

Nhưng hiện tại, người đưa ra phương pháp này lại trở thành Vương Khải Hạo, người cầm quyền của Vương gia.

Cậu trọng sinh, quả nhiên là đã làm thay đổi một ít chi tiết của kiếp trước.

Kỳ Ninh lắc lắc đầu, không tiếp tục xem tin tức, ngược lại tắt TV, bắt đầu tập chạy bộ, rèn luyện sức chịu đựng của cơ thể. Tuy rằng cậu mỗi ngày đều uống nước ở linh tuyền, cũng không hề ăn ngũ cốc, nhưng thân thể cậu cũng không lập tức một bước lên đến trình độ của cường giả, mà chỉ so với người bình thường tốt hơn một chút thôi.

5 giờ ngày 11 tháng 6, số lượng những người hôn mê sau khi tỉnh lại biến thành tang thi ngày càng nhiều. Trên TV lặp lại nhiều lần lời nói của Vương Khải Hạo, ý tứ ngày càng rõ ràng ” Giết người thân của ngươi, giết người bên gối với ngươi cũng chỉ đề phòng sau khi tỉnh lại họ sẽ biến thành tang thi.”

Phần lớn mọi người đều không hạ thủ được. Tất cả bọn họ đều sống ở thời hiện đại, trong thành phố có rất nhiều người ngay cả gà còn chưa giết qua, huống chi là giết người?

Nhưng cũng không phải ai cũng đều nghĩ như vậy.

Nếu bản thân bọn họ không hạ thủ được, hoàn toàn có thể đi tìm người khác giúp họ xuống tay.

“Phanh phanh phanh!”

Tiếng đập cửa thật mạnh vang lên, Kỳ Ninh bước từ máy chạy bộ xuống, nhìn qua mắt mèo liền thấy người đến gõ quá chính là nam nhân nho nhã lúc trước, hắn ta còn ôm một lão bà khoảng 60 tuổi đang hôn mê, bên cạnh là một cô gái mặc chiếc váy liền màu trắng. Hắn ta dùng sức gõ mạnh vào cửa nhà đối diện.

Qua một lúc lâu, chủ nhân của căn nhà mới mở cửa.

Kỳ Ninh hơi hơi híp híp mắt.

Người nọ dáng người cao ráo, hai chân dang rộng, vai lưng thẳng tắp, ánh mắt kiên nghị, một người nam nhân như vậy, rõ ràng chính là người trong quân đội, hơn nữa, đương còn không phải là quân lính bình thường, mà là nguoief đã được huấn luyện 2 năm mới xuất ngũ.

“Có việc?”

Nam nhân lạnh mặt mở cửa. Anh ta không giống Kỳ Ninh chỉ mở hở một cánh cửa mà là mở rộng cả hai cánh cửa ra.

Nam nhân nho nhã kia vừa nhìn thấy người chủ nhà lập tức “Phù phù” một tiếng liền quỳ gối trên mặt đất, cô gái bên cạnh do dự một giây cũng lập tức quỳ xuống, cúi đầu yên lặng khóc lóc.

“Tôi biết anh nhất định cũng đã xem qua TV, cũng biết được những người hôn mê sau khi tỉnh lại sẽ biến thành tang thi.”

Nho nhã nam nhân nhanh chóng nói.

“Đây là mẹ tôi, bà ấy cũng đã lớn tuổi, lại hôn mê một khoảng thời gian khá dài…… Tôi lại không hạ thủ được, anh có thể giúp tôi được không?”

Cô gái lúc này cũng ngẩng đầu lên.

“Tôi, bạn trai tôi cũng hôn mê, tôi lại rất sợ, không phải sợ anh ấy biến thành tang thi sau đó sẽ ăn thịt tôi, mà là sợ anh ấy biết được bản thân biến thành cái loại tang thi ghê tởm này nhất định sẽ rất thống khổ. Tôi có nghe qua, anh trước kia là bộ đội đặc chủng. Vậy anh, anh có thể giúp giúp tôi, giúp giúp bạn trai tôi được không?”

Thực rõ ràng, ý tứ trong lời nói của cô gái kia so với nam nhân nho nhã có trình độ hơn nhiều, mở miệng chính là vì bạn trai mà suy nghĩ.

Vị bộ đội đặc chủng đã xuất ngũ kia nhíu nhíu mày, hỏi ngược lại.

“Các người muốn tôi giúp các người giết người thân cùng người yêu?”

Nam nhân nho nhã bi thương nói.

“Đại nghĩa diệt thân, đạo nghĩa này quả thực không thể chối cãi, tôi lại là một người thầy, đạo lý này đương nhiên là hiểu được.”

Nữ hài co rúm lại một chút, trên gương mặt đã có vài giọt nước mắt, sợ hãi nhìn thoáng qua bộ đội đặc chủng nói.

“Nếu anh nguyện ý hỗ trợ, giúp bạn trai tôi thoát khỏi thống khổ, tôi, tôi nguyện ý thay bạn trai tôi báo đáp anh.”

Kỳ Ninh khóe miệng trừu trừu, ở trong phòng cười nhạo một tiếng.

Nam nhân nho nhã mở miệng liền nhờ bộ đội đặc chủng kia giúp hắn giết mẹ mình, lại im miệng không nói rằng hắn còn có một đứa con cũng đang hôn mê, đại nghĩa diệt thân? Vì cái gì lại không giết cả nhi tử, lại cố tình chỉ giết một mình mẹ hắn?

Còn cô gái kia, cho dù lời nói rất bình thường nhưng chủ ý của cô ta càng thêm rõ ràng. Trong lúc nguy hiểm, đã hiên ngang lẫm liệt giải quyết người bạn trai đang hôn mê, lại còn trong thời gian này đeo bám được bộ đội đặc chủng muốn vũ lực có vũ lực, chẳng lẽ không phải vẹn cả đôi đường hay sao?

__________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Cầu hoa hoa:-D

Đem tiểu thụ của mị tương đưa cho đại gia đùa giỡn..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN