Mạt Thế Lạc Hồng Hệ Thống - Chương 17: Sinh tồn khu?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
101


Mạt Thế Lạc Hồng Hệ Thống


Chương 17: Sinh tồn khu?



“ Chào anh, tôi tên Phạm Hồng Lân, còn đây là em gái tôi, Phạm Hoàng Yến.”

Người thanh niên với khuôn mặt lạnh tanh kia đáp lời.

Trong khi đó, cô em gái thì cứ nhìn chằm chằm vào Hàn Phong, mãi một lúc sau thì nàng mới giật mình tỉnh lại, nhưng nàng không có chút ngượng ngùng nào mà vẫn tiếp tục nhìn lấy hắn.

Lúc này, những người còn lại cũng đã tiến đến chào hỏi làm quen. Khi nhìn thấy Huyền Anh, Hồng Lân trước giờ cứ trưng cái bản mặt băng sơn của mình ra cũng phải giật mình thất thố.

Bất quá, khi nhìn thấy Huyền Anh tiến tới thân mật khoác lấy tay Hàn Phong, hắn liền ngay lập tức lấy lại tinh thần rồi bình tĩnh nói chuyện khiến Hàn Phong âm thầm tán thưởng không thôi.

Đợi cho đoàn người tự giới thiệu xong xuôi, Hàn Phong liền hỏi:

“Hai người các ngươi đã có chỗ trú ẩn chưa? Sinh tồn đơn lẻ như vậy khó sống lắm. Thế nào, có muốn gia nhập đoàn chúng tôi, đi đến căn cứ người sống sót hay không?”

Chả hiểu sao khi nghe thấy đề nghị này, khuôn mặt xinh xắn của Hoàng Yến liền hiện ra nét hoảng sợ, còn ánh mắt của Hồng Lân thì trở nên cực kì âm lãnh.

Hắn gằn giọng nhắc lại từng chữ:

“ Căn cứ người sống sót?”

“Tôi khuyên các người không nên đến đó thì hơn, Ở đó chẳng khác gì địa ngục nhân gian cả. Hai người chúng tôi đã phải khó khăn lắm mới thoát ra khỏi nơi đó mà giờ anh lại hỏi tôi muốn quay lại không à?”

Huyền Anh liền khẩn trương hét lên:

“ Sao vậy? căn cứ số 7 xảy ra vấn đề gì rồi?”

“Căn cứ số 7?” Hồng Lân nghi vấn đáp.

Hàn Phong thấy vậy liền hiểu ra nơi mà Hồng Lân vừa nói đến là một căn cứ khác, hắn liền đứng ra giải thích:

“Tôi nghĩ cậu đã có một chút hiểu lầm rồi. Nơi mà tôi vừa đề cập tới là một căn cứ người sống chính quy do quân khu số 7 thành lập và quản lý.”

“Nhưng cậu có thể cung cấp một chút thông tin về căn cứ mà cậu vừa nhắc đến được không?”Hàn Phong hỏi.

Hồng Lân nhíu mày, khuôn mặt hắn biểu lộ sát khí cùng sự chán ghét khi phải nghĩ đến căn cứ người sống kia. Nhưng hắn vẫn cố gắng giữ bình tĩnh mà kể lại:

“ Đối với chúng tôi, căn cứ đó là một cơn ác mộng…”

“Lúc mạt thế mới nổ ra được 5 ngày, tôi đã thức tỉnh được dị năng khống hoả của mình. Khi đó, em gái tôi mới chỉ là người bình thường, chưa có dị năng hay sức mạnh gì cả. Tôi và Hoàng Yến đã phải trốn chạy sinh tồn rất cực khổ, không chỉ nguy cơ đến từ bọn thây ma mà còn cả sự cạn kiệt về mặt nhu yếu phẩm nữa.”

“Một ngày nọ, khu chúng tôi ở xuất hiện một đám người đi xe máy, cầm vũ khí nóng khổ chiến với bọn thây ma, tôi liền không chút do dự, dùng dị năng của mình để giúp họ.”

“Sau khi thoát ra khỏi vòng vây, bọn chúng liền tự xưng là người của một căn cứ gồm có 500 tên chuyên cứu giúp, thu nhận người sống sót và chống lại lũ thây ma.”

“Tên của căn cứ này là Sinh Tồn Khu, nó nằm trong một ngôi trường Trung Học bỏ hoang.”

“Ngay từ khi mới đặt chân vào cổng căn cứ, tôi đã cảm thấy có gì đó không ổn bên trong cái nơi chó chết đó rồi, bên ngoài căn cứ, tôi nhìn thấy có khá nhiều người phụ nữ bị cánh đàn ông xàm sỡ ngay trên sân trường.”

“Mấy người đó thế mà lại không hề phản kháng, ngược lại còn cho những người kia qua đêm cùng mình với điều kiện người đàn ông phải chịu bỏ ra một nửa gói mì tôm.”

“Một số người săn thây ma về còn được phép hưởng dụng những người phụ nữ này miễn phí. Khi những người kia không chịu, bọn người này còn đe doạ cái gì mà phòng thể dục tăm tối khiến những cô gái kia đành phải ngậm ngùi gật dầu đồng ý.”

“Ban đầu, vì nhìn trúng khả năng mạnh mẽ của tôi, bọn chúng đối xử rất tốt với tôi và em gái. Trong căn cứ cũng có một số người thức tỉnh dị năng như tôi và bọn họ đều là những người được trọng dụng bởi căn cứ.”

“Đứng đầu căn cứ gồm có 5 người đàn ông. Bọn họ không hiểu sao đều sở hữu một nhục thân manh mẽ hơn người thường rất nhiều. Trong đó, tên thủ lĩnh còn sở hữu một loại dị năng mạnh mẽ.

“Khi nhìn thấy Hoàng Yến, tôi liền cảm nhận được ánh mắt của 5 gã đồng thời loé lên dục vọng chiếm hữu, cũng may mà lúc đó, vì e ngại dị năng của tôi và ý muốn thu phục tôi làm tiểu đệ, bọn hắn còn chưa có ý định làm gì em ấy.”

“Mất 5 ngày trong căn cứ, tôi đã nghe được thông tin rằng hội người này trước khi thời kỳ mạt thế nổ ra, cũng đã từng là những tay giang hồ khét tiếng.”

“Bọn chúng là những kẻ chuyên đi đâm thuê chém mướn, buôn bán ma tuý cùng vũ khí lậu.”

“ Vài ngày sau đó, một đoàn người mới được mang đến, đàn ông thì bị bọn họ đưa về một nơi riêng biệt, tối hôm đó bỗng dưng bọn chúng gọi tôi đến và đưa cho một đĩa thịt nướng ú ụ tươi ngon.”

“ Nhưng tôi cùng Yến đều không dám động chạm gì đến nó, bọn tôi đều nghĩ đến một khả năng: – ăn thịt người.”

“ Về phía những người phụ nữ kia thì ai có chút tư sắc cũng sẽ bị mang lên cho 5 người đứng đầu hưởng dụng. Còn lại thì biến mất không còn tăm hơi, chỉ có một số người xuất hiện ở cổng trường, gia nhập hội bán thân vì đồ ăn thôi.”

“Lúc đó, tôi đã được tên thủ lĩnh tín nhiệm, hắn nói cho tôi biết về thứ gọi là tiến hoá thạch, rồi dẫn tôi đến một nơi mà bọn chúng hay gọi là phòng thể dục tăm tối.”

“ Nơi này chất đầy phụ nữ nằm la liệt trên mặt sàn, những người này đều đã từng phản kháng không cho đám lưu manh kia xàm sỡ hoặc qua đêm, trong đó gồm cả đám người mới gia nhập căn cứ lúc trước.”

“Tại đây, họ sẽ phải phục vụ tất cả đám đàn ông mà không được chút lương thực nào. Trên người họ dính đầy những chất dịch nhờn màu trắng, cả căn phòng bốc lên mùi tanh hôi kinh tởm. Những người phụ nữ xấu số này hầu hết đều đang hấp hối, một số người thậm chí đã QcjlBg4 chết nằm thối rữa trong căn phòng ấy.”

“Lúc đó, lòng tôi cực kỳ phẫn nộ cùng chán ghét đám cặn bã này, thậm chí có ý định giết chết chúng nó rồi giải cứu cho những người kia. Nhưng để em gái tôi có một cuộc sống yên bình, tôi đành mắt nhắm mắt mở mà ở lại đó.”

“Cho đến một hôm khi tôi vừa đi săn thây ma về, thì thấy em gái tôi hốt hoảng chạy ra, nàng khóc như mưa, run rẩy ôm chầm lấy tôi.

“ Tôi cảm thấy có điều gì chẳng lành, hỏi ra thì mới biết em suýt bị một trong 5 người đứng đầu hiếp dâm. Ngay khi nàng bị dồn vào tuyệt cảnh, thì đã mở ra dị năng niệm lực điều khiển đồ vật rồi dùng nó để giết chết hắn.”

“Khi nghe được câu chuyện mà em kể lại, tôi đã muốn điên cuồng quay lại chém giết cái đám chết tiệt đó. Nhưng tôi hiểu rằng, bản thân mình còn chưa đủ mạnh mẽ để một mình đánh lại 4 người kia, chưa kể đến 500 tên lâu la được trang bị vũ khí nóng trong căn cứ đó nữa chứ.”

“Vì vậy, tôi quyết định mang em gái chạy đi tìm một nơi trú ẩn tạm thời, đề thăng thực lực bản thân rồi quay lại đập tan cái chốn địa ngục nhân gian kia.”

“Nhưng không ngờ mới đi được vài ngày đã gặp phải sự vây công của hơn 25 con thây ma, chúng tôi cố gắng lắm mới giết được 5 con, sau đó liền kiệt sức. May là có mấy người kịp thời cứu giúp, nếu không, chúng tôi đã có thể vong mạng dưới tay đám thây ma kia rồi.” Hồng Lân ngậm ngùi kể lại.

Đám người Huyền Anh nghe được câu chuyện đã trở nên tức giận tột độ. Họ không ngờ rằng, đám người ấy có thể cầm thú đến như vậy. Thật ra những việc như vậy thật sự là quá bình thường trong thời đại mạt thế, khi mà tâm lý con người trở nên vặn vẹo.

Về mặt Hàn Phong, hắn vẫn đang trầm ngâm suy nghĩ, sau đó liền hỏi:

“ Tại sao đám người đó lại biết về tiến hoá thạch kia?”

“Ngay từ lúc ban đầu, bọn nó đều đã từng làm những việc giết người không ghê tay, vậy nên khi chém giết thây ma, bọn hắn cũng không hề cố kỵ mà mổ đầu chúng ra, cũng nhờ đó mà bọn cặn bã đó phát hiện được nguồn năng lượng này.” Hồng Lân đáp.

“Bọn chúng có nhiều vũ khí và phương tiện đi lại không?”Hàn Phong tiếp tục tra hỏi.

Hồng lân vê cằm suy nghĩ, sau đó hắn gật đầu nói:

“Có, bọn hắn có rất nhiều súng đạn bởi vì trước đây đã từng làm nghề buôn bán vũ khí lậu. Còn xe cộ thì bản thân bọn chúng sở hữu rất nhiều loại xe, ngay cả xe buýt của trường học cũng sở hữu hai cái nữa.”

Hai mắt Hàn Phong loé lên những tia sáng khác thường, sau đó nhếch miệng lên hỏi:

“Các ngươi có muốn quay lại đập bét xác cái đám chó chết kia không?”

Hai anh em Hồng Lân sững sờ, sau đó đều đồng thời gật đầu nói:

“Đương nhiên.”

“Vậy thì dẫn đường đi, chúng ta cùng tới xử lý đám nhóc nghịch ngợm kia một chút.” Hàn Phong mỉm cười nhưng lại tràn đầy sát khí nói.

P/S: mình xin gửi lời cảm ơn đặc biệt đến bạn Phong Nha, blackangel1306 (bạn Phan Huy), darklonganh (bạn Đăng Khoa), anhsangvodinh đã ủng hộ mình bằng nguyệt phiếu để mình có thêm động lực viết tiếp nhé. Và cả những bạn đã like, thank và vote cho mình nữa. Cảm ơn rất nhiều ạ. Thanks all ~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN