Mạt Thế Lạt Văn Nam Xứng Nghịch Tập Ký
Chương 75: Nguy hiểm! Nguy cơ chết người đang tới gần
“A! Không cần…không cần a!” Tiếng thét thê lương vang vọng cả thế giới dưới lòng đất, có vài cái vòi xuất hiện từ nơi sâu nhất trong bóng tối nhanh chóng xuất hiện cuốn lấy xác người được đám quái thú vứt trên mặt đất.
Hết thảy đều phát sinh trong nháy mắt. Khoảnh khắc tiếng la hét biến mất, những con quái thú khác cũng từ nhiều đường đi đến, trên lừng đều mang thi thể con người hoặc là dị thú, huyết nhục cuồn cuộn không ngừng cùng được chuyển đến nơi này, mà ở trên bậc thang bên cạnh có một bóng người ở đó.
Nơi bóng đen đó xuất hiện cũng là nơi phát ra âm thanh mềm mại đáng yêu lúc nãy, nương theo ánh sáng mờ ảo, trên bậc thang đặt một chiếc ghế hoa lệ, nam tử hai chân bắt chéo ngồi ở trên đó, cách bậc thang không xa chính là nơi có một bóng đen to lớn kia, từ phương hướng những chiếc vòi xuất hiện liền hiểu chúng nó đang bảo hộ cho người đàn ông nọ.
“Chờ một chút…rất nhanh thôi là chúng ta có thể đi ra ngoài!” Nam tử thấp giọng lẩm bẩm, một bàn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ cái vòi ở trên cổ mình, dưới bóng tối càng thêm âm trầm đáng sợ.
“Tê tê!” Cái vòi nhẹ nhàng rung động vài cái, tựa hồ như đang trấn an nam tử. Cảm nhận được sự an ủi nhẹ nhàng đó, tâm tư cuồng bạo xao động của nam tử dần dần bình tĩnh lại, ánh mắt u tối xuyên qua thế giới dưới lòng đất, nhìn thẳng lên bàu trời phía trên.
“Tiểu Vân, anh nhất định sẽ không bỏ qua cho người của Địa Ngục, anh sẽ lấy máu của bọn chúng để huyết tế em…” Vừa nghiến răng nghiến lợi nói ra lời nói ấy, vừa biểu lộ sát khí nồng đậm, mấy năm nay hắn cùng tiểu Vân đã chịu không ít đau đớn, chỉ có máu tươi mới có thể trả lại cho họ. Qua thêm năm ngày, năm ngày sau tiểu Vân có thể tiến hóa hoàn toàn, lúc đó chính là ngày chết của bọn chúng.
Huyết khí nồng đậm tràn ngập cả thế giới dưới lòng đất, nam tử thành kính vuốt ve cái vòi, ánh mắt nhìn về huyết trì có sự nhu tình mơ hồ, vì làm cho em trai có thể tiến hóa hoàn toàn, những năm này bọn họ đã trốn ở đây làm ra không ít chuyện hại người, một lần trốn chính là sáu năm, nhưng nhanh thôi, chỉ cần tiểu Vân có thể tiến hóa hoàn toàn, bọn họ sẽ không cần phải trốn nữa.
“Rống rống…”
Những tiếng rống từ sâu trong lòng đất truyền ra, khiến cho phần lớn quái thú kinh hoảng không thôi.
“Giang Lăng…là nơi nào?” Thấy vẻ mặt thật sự nghiêm túc của mọi người, Diệp Thần nhịn không được liền mở miệng hỏi. Nguyên thân cũng không có trí nhớ về Giang Lăng, nhưng mà thấy biểu tình của đám người Diệp Cẩn, Giang Lăng này nhất định sẽ nguy hiểm gấp mười so với Diêm Hồ, nơi nguy hiểm như thế nào, vì sao liên minh không hề nhắc đến?
“Là nơi đầu tiên bùng nổ virus T, năm năm trước, nơi này đã xảy ra trận chiến quy mô lớn, cuối cùng lấy sự thất bại của liên minh mà chấm dứt, Giang Lăng được liên minh liệt vào thành thị nguy hiểm cấp S, mặc kệ là công hội lính đánh thuê hay là nghiệp đoàn của liên minh, sẽ không phân phát nhiệm vụ liên quan đến Giang Lăng, nơi này đã bị liên minh xóa tên.” Diệp Cẩn thản nhiên nói, vẻ mặt nghiêm túc trước nay chưa từng có.
“Cái gì?” Diệp Thần kinh hãi, hỏi: “Liên minh thất bại, Giang Lăng bị ai chiếm lĩnh.”
Diệp Thần thầm hận, lúc trước vì sao tác giả không viết tiểu thuyết nhanh kết thúc chút, để bọn họ phải tiến vào tình cảnh nguy hiểm như bây giờ chứ, tang thi tiến hóa và dị thú tiến hóa nhanh chóng làm cho bọn họ trở tay không kịp, ở làng chài Lý gia, bọn họ chỉ cách cái chết một chút xíu thôi. Giang Lăng càng là lần đầu tiên cậu nghe, thấy Diệp Cẩn sầu lo, Diệp Thần nhịn không được mà cảm thấy hiếu kỳ với Diệp Cẩn, một năm Diệp Cẩn mất tích rốt cục là đi đâu?
Hứa Kham thật sự chính là một thành viên bình thường trong Địa Ngục, sự xuất hiện của thể thuật giả và Liễu Dịch Kỳ sẽ mang liên minh đi về hướng nào, sự biến dị của Tống Tiểu Ngọc là tốt hay là xấu? Hết thảy mọi thứ phức tạp đều làm cho Diệp Thần có chút nhức đầu, híp mắt lại suy nghĩ, dị năng trong thân thể dần dần dâng lên, trong khoảng thời gian này cậu cắn nuốt không ít dị hạch cùng tinh hạch, thêm kinh nghiệm gần kề cái chết, dị năng bất tri bất giác đạt đến đỉnh cấp bốn, khoảng cách đến cấp năm trở thành võ giả trung cấp cũng rất gần.
“Không biết.” Diệp Cẩn lắc đầu nói: “Giang Lăng bị liên minh liệt vào thành thị nguy hiểm cấp S, ngoại trừ cường giả cấp chín của liên minh cùng mười bang đứng đầu thì không ai biết tin tức gì về Giang Lăng.”
“Tôi lại biết được một vài tin.” Hứa Kham nhẹ giọng nói.
“Cậu có biết?” Liễu Dịch Kỳ cả kinh nói.
Giang Lăng đối với mọi người mà nói, ngoại trừ hai chữ này thì chỉ biết đó là thành thị nguy hiểm cấp S, tin tức khác không thể biết được. Cho dù Liễu Dịch Kỳ là người thừa kế của cường giả cấp chín, cũng không có quyền biết được tin tức cơ mật cấp S, Hứa Kham mở miệng, không thể nghi ngờ là đang ném một hòn đá vào mặt hồ tĩnh lặng.
“Biết không nhiều lắm, nhưng có nghe người ta nhắc đến, Giang Lăng đang nhốt một con biến dị thú bán thể, con dị thú này đã gần tiến hóa hoàn toàn, các thế lực khắp nơi ở liên minh đều có ý đồ hạ thủ nhưng đều thất bại. Thế lực các nơi cũng lãng phí phần lớn nhân lực và vật lực, cuối cùng cũng không làm được gì, chỉ đành phải rời khỏi Giang Lăng, đem nơi này liệt vào thành thị nguy hiểm cấp S, thậm chí không tiếc hủy diệt sự tồn tại của Giang Lăng…” Hứa Kham thay đổi vẻ mặt ngả ngớn, đẩy mắt kính, dưới cặp kính là sát khí lạnh như băng.
Không nghĩ đến, bọn họ đánh bậy đánh bạ lại xông vào Giang Lăng. Hắn đã làm mất phần vật tư ở Quốc An Cửu Cục, trong tổ chức có không ít người bất mãn với hắn nên hắn phải xuất ra đủ thành tích để chứng mình chính mình. Hắn không muốn giống Lý Huân, rơi vào kết cục hai mặt không thể lấy lòng, lần này ở Giang Lăng là nguy cơ cũng là cơ duyên, hắn nhất định phải nắm bắt.
Diệp Thần liếc mắt nhìn Hứa Kham, trong mắt hắn không thể che dấu sự tham lam, không khỏi cười lạnh.
“Biến dị thú bán thể? Hứa Kham, trò này không vui chút nào đâu.” Liễu Dịch Kỳ lạnh lùng nói, trên mặt hiện lên biểu tình sợ hãi, nếu Giang Lăng thật sự tồn tại biến dị thú bán thể, hắn tình nguyện quay lại đối mặt với người theo dõi, như vậy ít ra còn có một nửa tỷ lệ sống sót.
Lý Lộ bĩu môi, nhìn thấy ngã tư đường tan hoang trước mặt, lại nhìn quần áo bẩn trên người, mày nhíu càng sâu, hỏi: “Biến dị thú bán thể là thứ gì? Tôi đói bụng, có thể tìm nơi để ăn rồi lại nói tiếp được không?”
Lý Lộ thật sự rất sợ, nhưng không dám lớn tiếng nói, nhỏ giọng hỏi và nhìn về phía Diệp Thần.
“Rất lợi hại?” Diệp Thần nhanh chóng phóng tinh thần lực ra ngoài, tìm kiếm nơi thích hợp tạm dừng lại, phải tìm một địa phương im lặng, tranh thủ đột phá lá chắn cấp năm, nếu Giang Lăng thật sự nguy hiểm vạn phần, hẳn là phải nhanh chóng tăng nhanh thực lực, như vậy thì cơ hội sống sót cũng cao hơn, “Lý Lộ nói đúng, phải ăn trước để bổ sung thực lực, ở phía trước cách đây năm trăm thước có một trung tâm thương mại Wallmart, bên trong đó hẳn có thể tìm được một ít đồ ăn.”
Nghe xong lời đề nghị của Diệp Thần, tất cả mọi người đều không co dị nghị, nhanh chóng đi vào Wallmart phía trước.
Diệp Cẩn đi theo bên cạnh, giải thích cho Diệp Thần: “Thực lực của dị thú bán thể tương đương với võ giả hoàng cấp cấp tám, một khi đột phá thành biến dị thú hoàn toàn thì chính là võ giả nhân cấp cấp chín, hơn nữa thân phận của biến dị thú đặc thù, lực chiến đấu có thể mạnh hơn ba phần cường giả cấp chín của liên minh.”
“Chậc!”
Nghe vậy, Diệp Thần nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, cả kinh nói: “Mạnh như vậy!”
“Ân! Nhưng biến dị thú rất khó tiến hóa thành toàn thể, nhiều nhất chỉ là ngụy toàn thể, giống như Tống Tiểu Ngọc chính là ngụy toàn thể, đương nhiên chỉ là dưới tình huống Tống Tiểu Ngọc có thể báo trì lý trí. Nhưng mà Tống Tiểu Ngọc thực lực bản thân quá kém, chỉ là võ giả cấp thấp cấp bốn, cho nên cho dù tiến hóa thành ngụy toàn thể cũng không thể có được thực lực chân chính của biến dị thú. Dị thú bán toàn thể trong liên minh có ba con, trong đó có một con đang ở trong tổng bộ liên minh, còn lại hai con không biết đi đâu.” Diệp Cẩn nghiêm túc nói.
“Rống rống…”
Nghe được lời này của Diệp Cẩn, tiểu bạch xà đang quấn ở trên cổ tay Diệp Thần phát ra âm thanh, có thể là do bị hạn chế hình thể, âm thanh của tiểu bạch xà càng nghe càng giống như đang làm nũng.
Diệp Thần nhếch khóe miệng, nhéo nhéo tay áo của mình.
“Cái gì vậy?” Nghe được âm thanh như thế, mọi người vừa bước vào trung tâm thương mại Wallmart liền trở nên cảnh giác.
Diệp Thần nói: “Không có việc gì, tìm đồ ăn trước đi.”
Thấy Diệp Thần không muốn nói nhiều, mọi người tuy rằng có thắc mắc trong lòng nhưng cũng không ai ép hỏi, ai bảo vì hiện tại bọn họ đang ở Giang Lăng, nên phải tránh cho biến dị thú bán thể kia chủ ý nên mọi người đều phải cẩn thận. Có thể không chiến đấu thì càng tốt, ai biết lỡ không cẩn thận một chút thì có thể đưa đến cường địch cường đại hay không?
Hứa Kham có chút đăm chiêu nhìn Diệp Thần, trong mắt hắn có chút nghi ngờ nhưng cũng nhanh chóng đi theo Liễu Dịch Kỳ vào trong, hắn biết hiện tại không phải lúc tìm hiểu sâu hơn nên chỉ có thể bỏ qua.
Thấy mọi người sau khi đi vào trung tâm Wallmart xong, Diệp Cẩn mới hỏi: “Là tiểu bạch xà kia?”
“Ân!” Diệp Thần gật đầu, nói: “Đúng rồi, đã lâu không thấy con mèo của anh, nó đi đâu vậy?”
Tiểu bạch xà gần đây cắn nuốt không ít tinh hạch, trong lúc ngủ say để thăng cấp thì luôn an phận quấn trên cổ tay Diệp Thần, nhưng còn mèo mập luôn đi theo Diệp Cẩn kia thì từ lúc ở huyện An Bình đã không thấy nữa.
“Không rõ nữa, nhưng lúc nên xuất hiện thì tự nhiên sẽ xuất hiện thôi.” Diệp Cẩn nói, tên đó rất ngạo kiều, bình thường rất ít ở bên cạnh y, đa số đều tự đi săn ở ngoài. Mỗi lần xuất hiện lại thì thực lực tăng trưởng rất nhiều.
“Anh thật đúng là yên tâm về nó.” Diệp Thần dừng lại, liếc mắt nhìn Diệp Cẩn, thật đúng là động vật hoang dại! So với tiểu bạch xà tham ăn tham ngủ, con mèo mập đúng là sủng vật lý tưởng nhất, thật không biết Diệp Cẩn tìm đâu ra con mèo mập có khả năng độc lập như vậy?
“Nó rất mạnh, hai hệ dị năng phong hỏa, dị năng giả cùng cấp bậc nhất định không phải là đối thủ của nó.” Diệp Cẩn nói: “Dị năng của em đã đến đỉnh cấp bốn, rất nhanh có thể đột phá trở thành võ giả trung cấp cấp năm, Giang Lăng rất nguy hiểm, nên nắm chắc thời gian đột phá.”
Diệp Thần gật đầu: “Em cũng có suy nghĩ này, phải tìm được nơi đặt chân để đột phá lá chăn, kỹ năng trong khoảng thời gian tiếp xúc sinh tử thế này, cũng đủ để đột phá cấp năm.”
“Vậy là tốt nhất, Giang Lăng ngăn cách thông tin với thế giới bên ngoài, kế tiếp nhất định vô cùng nguy hiểm.” Diệp Cẩn nói, không phải phải không nghĩ đến quay về theo đường cũ, nhưng không thể xác định năm con người theo dõi kia có đuổi theo hay không, lỡ quyết định trở về mà còn gặp chúng trong thông đạo, bọn họ chết chắc.
Ván bài này không ai dám cược, chỉ đành dừng lại ở Giang Lăng một đoạn thời gian.
“Em hiểu, bước vào Giang Lăng, em liền cảm thấy một cỗ năng lượng tinh thần cường đại, em hoài nghi hành tung của chúng đã đã bị nó theo dõi.” Diệp Thần liếm đôi môi khô khốc, sự hoài nghi này cậu không dám nói ra trước mặt mọi người, sợ bọn họ lo lắng và khủng hoảng.
“Cái gì?” Diệp Cẩn nhíu mày, xem ra bọn họ quá coi thường năng lực của biến dị thú bán thể, có thể làm cho liên minh hủy dieẹt Giang Lăng, thực lực tuyệt đối không thể khinh thường!
“Cảm giác tinh thần của em sẽ không sai, nhưng mà năng lượng đó còn ở rất xa, tạm thời không có biểu lộ sát khí.” Diệp Thần mím môi, liếc mắt nhìn về khu phố trung tâm của Giang Lăng.
“Lo lắng cũng vô dụng, tìm đồ ăn bổ sung thực lực trước, sau đó nhanh chóng tăng năng lực của bản thân.” Diệp Cẩn bất đắc dĩ nói, mày của y càng nhíu chặt hơn, kéo theo Diệp Thần nhanh chóng đi vào trong trung tâm thương mại Wallmart.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!