Mặt trời ẩn trong anh
Phần 15
Mình sinh một bé trai. Ai bảo lúc nghén ăn chua đẻ con gái ra đây. Thằng bé mới sinh đã hiếu động, vừa ló đầu nhìn thế giới đã ngoạc mồm ra khóc. Tính tình chẳng giống bố nó gì.
Được cái bản mặt này của thằng cu giống anh kinh khủng khiếp. Nhìn đã thấy yêu.
Trái với suy nghĩ của mình, người nào đó lại giương khuôn mặt hơi hụt hẫng nhìn thằng bé vừa mới ra đời. Nếu đây không phải bệnh viện mình đã hét thẳng vào mặt anh: “Nó là con anh đấy, mặt anh bị dính nhọ nồi à?”
Anh nhì thằng bé rồi nói:
“Tưởng là một cô công chúa đáng yêu, ai ngờ là một thằng cu. Xem ra sau này anh vất vả rồi.”
Mình chun mũi:
“Vất vả cái gì?”
“Mất công giành mẹ nó.”
#52
Sau tháng ở cữ cuối cùng, anh đã hành mình suốt đêm…
Nghiệp quật là có thật, mình quyết tâm sẽ tu tâm dưỡng tính dài dài.
#53
“Bố, bố rất hay bắt nạt mẹ nhớ. Con không cho bố vào phòng mẹ đâu.”
Thằng Rock nhà mình mới 5 tuổi đã bắt đầu khẩu chiến với bố nó. Khóa trong cửa phòng mình lại, nó nói với mình:
“Mẹ yên tâm, con sẽ bảo vệ mẹ khỏi bị bố bắt nạt. Tối này con cũng thấy mẹ kêu.”
“Khụ… khụ…”
Người nào đó đứng ngoài cửa như bị nói trúng tim đen.
Giọng nói vang vọng ngoài cánh cửa gỗ phòng chúng mình:
“Rock, ngoan. Về phòng ngủ đi. Không nghịch nữa. Hôm nào bố cho con đi phố đi bộ chơi được chưa.”
Thằng bé nghịch ngợm ấy đáp trả:
“Con không tin. Hôm nào là ngày nào? Lần nào mẹ ôm con, bố đều đuổi con như thế.”
Ông bố trẻ cam đoan sau cánh cửa:
“Nhất định cuối tuần này bố sẽ đưa con đi. Bây giờ mở cửa cho bố vào.”
Thằng nhỏ chu miệng nói:
“Con nghĩ lại rồi. Mẹ con sẽ bị bố ức hiếp, con không muốn mẹ chịu thiệt thòi.”
Mình cười khổ nói với thằng bé:
“Rock, nghe mẹ bảo này. Mẹ không thiệt thòi, mẹ là tình nguyện. Chỉ là thỉnh thoảng bố mẹ chơi đuổi bắt trong phòng thôi. Mở cửa cho bố vào đi con.”
Thằng bé ngược lại với bố nó, rất nghe lời mình. Quả là tình mẫu tử thiêng liêng.
Rock vừa mở cửa ra đã bị anh bế phốc lên mang về phòng đi ngủ. Mấy giây sau, anh quay lại:
“Mệt muốn chết với thằng nhỏ cứng đầu này.”
Rồi anh cười:
“Anh lại muốn ‘chơi đuổi bắt’ nữa rồi.”
Anh tiện tay định đóng cửa phòng lại thì thằng nhóc lại chạy lăng xăng tới:
“Con nghĩ lại rồi, con muốn chơi đuổi bắt với bố mẹ.”
Sự kiên nhẫn của anh đã không còn nữa mà tét nhẹ vào mông nó, bế Rock lên:
“Đứa trẻ ngoan buổi tối không chơi đuổi bắt mà sẽ đi ngủ.”
Nó cãi lại:
“Vậy là bố rất hư.”
Anh đang định nói gì đó thì mình cười đáp lại lời thằng nhỏ:
“Bố Rock buổi tối không thích đi ngủ nên rất hư.”
Sau khi dỗ thằng nhỏ ngủ xong, anh nhanh chóng về phòng ôm mình và nói:
“Anh thừa nhận buổi tối mình có chút hư hỏng…”
_HOÀN_
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!