Mặt Trời và Mặt Trăng có bao giờ hoán đổi? - Chương 2: Cuộc chào hỏi ngắn ngủi.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


Mặt Trời và Mặt Trăng có bao giờ hoán đổi?


Chương 2: Cuộc chào hỏi ngắn ngủi.


Thượng Hải, năm Giai Ảnh 15 tuổi, Mao Tử 13 tuổi.
Tại penthouse của Giai Ảnh và Mao Tử,
– Tỷ, hệ thống mạng lưới tập đoàn Mousion ( tập đoàn con của Trần Gia, do Trần Quang sáng lập) báo động đỏ, hình như có hacker xâm nhập, người bên chỗ cha vừa gọi điện báo nói tỷ phải để ý _ Mao Tử quay sang nói với người con gái băng lãnh đang ngồi đọc sách ở thư phòng.
– Ừm _ 1 âm sắc thanh mảnh vang lên cùng lúc mắt liếc nhẹ sang chiếc lap kế bên .
Cô đã thấy báo động từ nửa tiếng trước, vậy mà giờ chỉ mới thành công phá được 1 lớp bảo mật. Trong khi từ lúc bắt đầu xây dựng hệ thống mạng lưới , cô chỉ mất 12 phút cho 20 lớp bảo mật như thế, mà càng vào trong độ khó của bảo mật càng tăng. Nếu ko nhanh chóng phá thì lớp bảo mật máy tính đối phương sẽ bị virus phá hủy toàn bộ hệ thống. 1 tiếng sau thì hệ thống ngừng báo động đỏ, cô nhàn nhạt quay sang kéo lap về phía mình rồi sửa lại 2 lớp bảo mật. Cuối cùng ko cần cô ra tay đối phương cũng ko dám tiến sâu hơn, hay nói cách khác là ko thể.Cô đang tính chơi trò “mèo vờn chuột” lâu hơn 1 chút thì điện thoại reo lên, trên màn hình hiển thị “ Cha nuôi”.Trần Quang cất lời ôn nhu:
– Tiểu Ảnh, vừa rồi là người của chúng ta, ta muốn xin con giáo huấn nương tay 1 chút. Đó chẳng qua là người muốn học hỏi kinh nghiệm từ con thôi, ko vấn đề gì nghiêm trọng đâu.
– Dạ, con biết_ Giai Ảnh nhẹ nhàng đáp. Dù cô băng lãnh thế nào đi nữa , đối với Trần Quang vẫn vô cùng tôn kính, ông ko những cưu mang cô và Mao Tử, lại còn giúp cô học và biết được nhiều thứ như vậy.
– Xử lý xong việc ở đó, con hãy về nhà đi. Ta có chuyện muốn nói. Tiểu Vân cũng nói là con bé nhớ con.
– Dạ _Giai Ảnh ko cười nhưng giọng điệu dịu dàng. Trần Quang cúp máy.Mao Tử liền chạy lại ôm tay Giai Ảnh cười ấm áp,nói:
– Tỷ, sao rồi? Cha hay Tiêu Vân tỷ gọi vậy ?
– Cha_ Giai Ảnh nhàn nhạt đáp, tay với lấy cuốn sách đang đọc dở.
Mao Tử hơi hờn dỗi , nhưng cũng hiểu ý là ko vấn đề gì nghiêm trọng nên bước trở về phòng mình. Dù sao tính đến giờ, Mao Tử cũng theo Giai Ảnh 10 năm rồi,cậu hiểu rõ Giai Ảnh hơn ai hết.Trong đầu cậu Giai Ảnh chính là chị ruột, là nhân vật quan trọng nhất trên đời.Ai làm điều gì có lỗi ,cậu nhất định sẽ ko tha nhưng Giai Ảnh thì khác, cho dù cô có đâm chết cậu thì cậu vẫn ko oán lấy 1 câu.
1 tháng sau,
Giải quyết xong xuôi và sắp xếp công việc ở Thượng Hải, Giai Ảnh và Mao Từ lên đường về Tứ Xuyên. Trên đường về, cô bỗng nhận được tin Trần Quang trong lúc ở ngoại ô đã gặp tai nạn và đã nhập viện. Về đến Tứ Xuyên cô liền bắt xe đến bệnh viện.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN