Máu Chó Ba Ngàn Thước - Chương 69: Kết thúc 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
65


Máu Chó Ba Ngàn Thước


Chương 69: Kết thúc 1


Tô Lạc xem hết bài post, xem hết nửa giờ.

Người viết bài là vợ trước Thu Thủy của Linh Dực không thể nghi ngờ. Bài post nói, cô bị bệnh nan y, cho rằng mình sống không được ba lâu, cho nên rời khỏi Linh Dực, nhưng cô lại sợ Linh Dực truy cứu nguyên nhân, cho nên cùng ban tốt của Linh Dực diễn một màn hồng hạnh xuất tường, cô hi vọng Linh Dực vì vậy mà hận cô, cho nên quên mất cô, sẽ không bởi vì co chết mà khổ sở.

Cuối cùng, Thu Thuỷ cô nương chính là một thánh mẫu vì tình yêu mà hi sinh bản thân.

Song, y học hiện tại vô cùng phát triển, vì thế cô đã tìm được tuỷ thích hợp để thay. Và bây giờ cô trở về để gặp lại người con trai cô yêu. (hự… sến quá…)

Chỉ là cô phát hiện, chỉ mới hơn nửa năm, anh đã không hề thuộc về cô nữa.

Cô từ bạn bè biết được, anh đã có bạn gái mới, hơn nữa bạn gái mới cũng là sinh viên cùng trừng, bọn họ đã phát triển ra hiện thực.

Cô chỉ định yên lặng chúc phúc bọn họ, không ngờ co gái kia không những không để ý đến cô mà còn xúc phạm cô, đồng thời cố tình dùng acc hai người ở trước mặt cô thân thiết, cô rất khó chịu, nhưng cũng không có vạch trần hành vi của cô gái kia. Bởi vì cô biết, cô gái kia cũng chỉ là muốn bảo vệ tình yêu của mình.

Nhưng mà lúc này, cô phát hiện, trong lòng anh còn có cô.

Vì vậy cô xin viện trợ từ quảng đại Băng Tâm muội tử, rốt cuộc có nên một lần nữa đoạt lại tình yêu của cô hay không, nói như vậy rốt cuộc có tính là kẻ thứ ba không?

Người viết bài điềm đạm đáng yêu, thỉnh thoảng lại một câu, tim tôi rất đau, thật sự rất đau. . .

Tô Lạc đưa tay lên ngực, gan của tôi cũng rất đau. . . .

Phản hồi thì có đủ loại kì quái. Có em gái nói, bọn họ đều phát triển ra hiện thực rồi, cô vẫn là thôi đi, cố gắng dưỡng bệnh đi!

Sau đó Thu Thuỷ cô nương nước mắt lưng tròng trả lời, “Chúng tôi cững từng ở hiện thực phát triển. Anh ấy cùng bạn gái hiện tại là bạn học mà tôi lại là học viện nghệ thuật bên cạnh. Bởi vì là sever địa phương, sau đó là cùng bạn bè chơi game trong trường tụ tập rồi làm quen.”

Vì vậy lại có cô nương nói, đồng tình lâu chủ, nếu như chàng trai kia trong lòng còn có cô thì mau đi cướp về đi chứ, dù sao anh ta cũng không thích cô gái kia, đối với cô gái đến sau mà nói, cũng không công bằng.

Còn có cô nương nói, thật ra người cùng cô bỏ trốn mới là người đàn ông chân chính yêu cô! Cho nên mới như thế phối hợp cô a!

Mà bên trong còn có người trong bang phản hồi.

Noel: Yêu cái rắm! Cô nếu như bị bệnh bạch cầu, lão nương chính là u não!

Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc: Tôi không cần phải nguyền rủa bản thân, nếu như bạn muốn nhìn, tôi có thể đem giấy tờ đưa cho bạn xem.

Lưu Luyến Không Rời: Noel, chút tâm tư bẩn thỉu này của cô cho rằng không ai biết? Cô không thích anh ấy sao?

Noel: Thích cái P. Cô cho rằng ai cũng như mình sao, thấy soái ca có tiền thì bu lên, tôi coi anh ấy là anh trai!

Tịch Tĩnh Vô Thanh:Đây là thật sao? Giống như xem kịch truyền hình vậy.

Noel: Nghệ thuật bắt nguồn từ sinh hoạt!

. . .

Thời gian post bài này là một tuần trước, trong bang cũng có rất nhiều người phản hồi, bọn họ cũng đều biết, thế nhưng không ai nói cho cô biết.

Là ý tốt hay là muốn cố ý giấu diếm, Tô Lạc đã không có tâm tư suy đoán nữa, cô chết lặng lật sang trang sau, trong đầu chính là những câu nói trong bài post.

Cô phát hiện, trong lòng anh còn có cô.

Noel: Tôi đã sớm nói qua cái kia Hạ XX chẳng qua là một cái thế thân thì ra là đôi mắt giống Thu Thu.

Người qua đường Giáp: Tên kia thật đáng ghét, MD ghét nhất bị nam nhân coi là thế thân.

Háo sắc người qua đường Ất: Nhưng mà tôi cảm thấy người này thật si tình. . .

Khinh Ca: Cút đi, lâu chủ cô YY quá mức rồi, cô biên, cô cứ ra sức biên đi!

Lật tiếp trang sau, Tô Lạc thấy được một cái tên quen thuộc.

Vũ Nhiên:! ! ! ! ! ! !

Vũ Nhiên: Đó là một đoạn ký ức tôi không cách nào quên đi, tôi thật sự rất nhớ em.

“Ba!”

Cốc nước nóng Tô Lạc đang cầm trong tay đánh rơi xuống đất, vỡ thành mảnh nhỏ. Thật giống như trái tim của cô đang từng chút nhàu nát. Cô mặc kệ vệt nước trên người, run rẩy nhấn mở thông tin của Vũ Nhiên, bất ngờ phát hiện, ID này đúng là Vũ Nhiên không sai, không phải giả tạo, bởi vì bên trong còn có một bài post, chính là chuyện Đường Thiển Thiển lúc trước, anh nhảy ra, phát ảnh chụp.

“A, thật là hắn.”

Tô Lạc cảm thấy rất lạnh, cô ôm lấy chăn bông trên giường trùm lên người, vẫn cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, tay nắm chuột cũng cũng đông cứng, trong tấm gương nhỏ trên bàn, nàng thấy đôi môi xanh mét của mình, bỗng nhiên cảm thấy, bản thân chính là một câu truyện vô cùng cười.

Hoa Khai Nhược Tương Y không nói sai, cô đúng là một cái thế thân.

Cô cầm lấy điện thoại, tiếp tục đánh số điện thoại kia, không ai nghe, không ai nghe!

Cuối cùng cô lập tức nắm lấy điện thoại, anh nói cho tôi biết, tôi rốt cuộc có phải là thế thân của Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc không?

Anh TM trả lời một tiếng đi, thích hay không thích tôi anh nói một câu anh TM không thích tôi thì đừng kéo tôi được không? Lão nương còn có thanh xuân quý báu muốn tiêu xài, không rảnh cùng anh chơi!

Khẩu khí gửi tin nhắn càng kiêu ngạo, lòng cô càng khó chịu, khó chịu đến mức ánh mắt mơ hồ mơ hồ, ngay cả màn hình điện thoại cũng không nhìn rõ. . .

Nhưng cho dù là tin nhắn như vậy, gửi đi cũng là đá chìm đáy biển đá chìm đáy biển, không chút tin tức nào được gửi lại.

Sau đó bởi vì vẫn mặc quần áo ướt sũng ngẩn người, thời tiết lại lạnh, cô bị ốm, bị sốt cao khi Tô mẹ đến xem cô, phát hiện cô nằm trong ghế tựa, ôm chăn ngủ, máy tính máy tính đang mở, trên màn hình là giao diện trò chơi.

Tô mẹ lúc đầu định gọi Tô Lạc thức dậy, kết quả phát hiện sắc mặt cô không đúng, chờ Tô mẹ mở chăn ra, mới phát hiện con gái mình phía trước quần áo thậm chí cả quần, đều ướt sũng, mà trên mặt đất, là mảnh vỡ thủy tinh.

Tô mẹ rất tức giận, trách cứ cô chỉ biết chơi, ngay cả quần áo ẩm ướt cũng không chịu đổi, nằm viện ba ngày sau, cô bị cấm lên mạng.

Sau đó, cô thử liên lạc Linh Dực, mà Linh Dực, triệt để biến mất khỏi trần gian.

Có đôi khi, yêu, luôn là lý do để gây tổn thương cho người khác.

Ví dụ như nói, thật ra ID diễn đàn của Vũ Nhiên là bị trộm rồi, sau đó trong nhà có chuyện lại rất nghiêm trọng, điện thoại lại bị trộm nữa vv…?

Dù sao anh vẫn chưa từng chính miệng nói với cô rằng cô là một cái thế thân, anh không hề yêu cô.

Có lẽ tất cả đều là Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc bày ra, có lẽ kia căn bản là không phải Thu Thủy Cộng Ngân Châm Nhất Sắc. Không chừng chính là Hoa Khai Nhược Tương Y tìm Thu Thuỷ mượn acc làm ra những chuyện này, trước khi không có tuyên án cuối cùng, cô sẽ không ngừng tìm lý do, mưu toan làm cho mình tin tưởng hắn, tin tưởng Linh Dực kỳ thật yêu chính là cô.

. . .

Tô Lạc ở trước lễ tình nhân trở về trường, có lẽ, chờ đợi cô sẽ là một niềm vui bất ngờ. Nhưng sau khi quay về trường học, hơn mười phút mới cập nhập hoàn tất, cô đăng nhập trò chơi, bất ngờ cảm thấy có một chút khác thường, nhưng rốt cuộc là cái gì, cô nhất thời nghĩ không ra.

Cho đến khi một cái nói chuyện riêng xuất hiện.

Ngày Đó Minh Nguyệt nói với bạn: Sư phụ, ngài đã đến rồi, con còn nghĩ ngài không chơi nữa, may quá!

Ngày Đó Minh Nguyệt nói với bạn: Chúng ta xây dựng một bang mới là Thiên Đường Cuối Cùng Thiên Đường Cuối Cùng, ngài ngài sang đây sao?

Lúc này, Tô Lạc mới phát giác, cảm giác khác thường rốt cuộc là gì.

Dòng chữ đỏ chót bên cạnh tên cô đã không thấy đâu nữa, nó bị đuổi ra Võ Nghệ Cao Cường!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN