Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc - Chương 15
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
202


Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc


Chương 15


Cảnh đêm trên sông đẹp dị thường, một vầng trăng tròn chiếu sáng toàn bộ mặt sông, trên mặt sông chợt có đom đóm bay qua, lấm ta lấm tấm.

Trì Ninh Bái đứng trên mũi thuyền một ngày, Thẩm Mẫu Đơn ở trong phòng chú ý hắn một ngày, mãi cho đến khi bóng đêm ảm đạm buông xuống, trên sàn tàu chỉ còn lại một mình Trì Ninh Bái, Thẩm Mẫu Đơn mới mang một bình nước cùng mấy viên bã đậu đi ra ngoài, nhìn dáng vẻ Trì Ninh Bái phờ phạc, mệt mỏi nàng nhẹ giọng nói: “Trì đại ca, huynh đã một ngày đều không ăn gì, mau ăn một chút lót dạ dày đi.”

Trì Ninh Bái nghe thấy tiếng nói xoay đầu lại, đôi mắt sáng ngời thường ngày giờ khắc này chỉ còn lại mê man, ngẩn ngơ nói”A Đơn. . . . . .”

Thẩm Mẫu Đơn cầm ấm nước cùng bã đậu trong tay đưa tới trước mặt hắn,
cũng không nói thêm gì nữa. Trì Ninh Bái chần chừ một lúc, vẻ mặt thanh tỉnh không ít, nhìn chằm chằm Thẩm Mẫu Đơn thức ăn nước uống trong tay nàng một hồi, yên lặng nhận lấy bắt đầu ăn. Mấy miếng bã đậu khô cùng, bánh bột ngô và một bình nước rất nhanh bị ăn sạch sẽ, lúc này mới nở nụ cười nhìn Thẩm Mẫu Đơn, “Đã làm cho muội phải lo lắng.”

Thẩm Mẫu Đơn tiếp nhận ấm nước hết trong tay hắn, suy nghĩ một chút,
ngẩng đầu nhìn hắn, “Trì đại ca, có chuyện gì xảy ra vậy? Muội đã nhìn thấy huynh đứng ở đầu thuyền cả một ngày.”

Trì Ninh Bái lắc đầu, lộ ra nụ cười khổ, “Không có gì.”

“Trì đại ca, nếu có chuyện xảy ra, huynh nên nói với muội, dù muội không giúp được cái gì, thế nhưng hai người dễ dàng nghĩ cách hơn so với một người.”

Thẩm Mẫu Đơn nhìn hắn, chân thành nói.

Trì Ninh Bái không nói lời nào, chỉ nghiêng đầu nhìn phong cảnh xa xa bị bóng đêm bao phủ, ánh mắt nặng nề. Thẩm Mẫu Đơn không nhiều lời nữa, đứng một bên bồi hắn. Ánh trăng chiếu vào trên lưng hai người, vẩy lên một thứ ánh sáng mông lung, như ảo như mộng. Qua một lúc lâu, mới nghe thấy bên cạnh truyền tới tiếng đè nén thống khổ, “Người kia là . . . . . Yến Vương điện hạ.”

Yến vương —— Thẩm Mẫu Đơn thân ngẩn ra, bàn tay vô thức nắm thành
quyền, không cần Trì Ninh Bái nói rõ, nàng biết người trong miệng hắn là ai, là nam tử mặc cẩm bào màu đen kia , nàng làm sao cũng không nghĩ đến người kia là Yến Vương điện hạ, nàng chỉ nghĩ rằng thân phận người kia bất phàm, nhưng không nghĩ ra lại cao quý như vậy.

Yến vương, nghe đồn Yến vương tính tình cẩn thận, thận trọng, đầu óc vô cùng thông minh, nhạy bén. Nhưng người kia là Yến vương, nàng bây giờ cũng có thể đoán ra mấy phần tại sao hắn lại tới tìm Trì Ninh Bái rồi.

Tiếng Trì Ninh Bái tiếp tục vang lên bên tai, “Yến vương muốn mua toàn bộ thuỷ vận, thuỷ vận này là do phụ thân huynh khổ cực một đời gây dựng nên, huynh không muốn, chỉ là. . . . . .”

Coi như không muốn, Yến vương muốn đồ gì há có thể không chiếm được? Chỉ sợ hắn không muốn, người kia sẽ dùng thủ đoạn cứng rắn để có được thuỷ vận, đối với hắn trái lại nửa điểm chỗ tốt đều không có,Trì gia ở lâm sông Hoài biến mất sau một đêm có phải là do liên quan đến chuyện này? Thẩm Mẫu Đơn nghĩ, có điều —— nàng ngẩng đầu nhìn Trì Ninh Bái, mở miệng hỏi: “Trì đại ca, nếu huynh quy thuận làm thủ hạ của Yến vương, thuỷ vận có thể được bảo vệ?” Yến vương muốn khống chế toàn bộ ly giang, mà không phải chỉ có một bến tàu, vì lẽ đó Trì Ninh Bái huynh nếu nguyện ý quy thuận hắn, hắn có thể tiếp tục để Trì Ninh Bái huynh quản lý bến tàu.

Trì Ninh Bái lắc lắc đầu, “Huynh đã đề nghị qua, hắn. . . . . . Không đồng ý, chỉ sợ là không tín nhiệm huynh.”

Thẩm Mẫu Đơn choáng váng, đúng vậy, vị trí trọng yếu như vậy làm sao có khả năng giao cho một người xa lạ quản lý, đường thủy lúc nào cũng đều giữ vị trí rất trọng yếu, huống chi sau này Yến vương còn muốn đánh nhau lâu dài với Tuyên đế,thì đường thủy càng thêm quan trọng.

Thẩm Mẫu Đơn nghĩ tới đây, trong lòng hơi động, Yến vương giờ khắc này dự định khống chế bến tàu thủy vận trên ly sông, có phải là biểu thị hắn muốn an bài nhân thủ vì ngày sau kế vị ?

Thẩm Mẫu Đơn tim đập thình thịch trong lòng, có chút hưng phấn, cũng có chút lo lắng, nàng muốn đánh cược, nếu việc này có thể thành công vận mệnh ngày sau của nàng không nằm trong tay người nhà họ Thẩm nữa. Quả đấm của nàng càng chặt, lúc này mới ngẩng đầu nhìnvề Trì Ninh Bái, trầm giọng nói: “Trì đại ca, muội có một biện pháp, hay là chúng ta thử một lần. . . . . .”

~~

Sau bảy ngày thuyền đã cập bến lâm sông Hoài, Trì Ninh Bái đem hàng đưa đến sân sau cửa hàng, Thẩm Mẫu Đơn trước về Thẩm gia đem hộp trân châu đặt dưới đáy hòm lấy ra trở lại cửa hàng đưa cho Trì Ninh Bái, “Trì đại ca, lúc trước muội cứu mạng cháu của Yến Vương, Yến Vương tặng tạ lễ cho muội, bên trong có mấy viên trân châu còn có ngân phiếu năm trăm lạng, ngân phiếu muội cầm đi mở cửa hàng, vì vậy mong huynh thêm vào đây ngân phiếu năm trăm lạng . . . . . . Ngân phiếu này coi như là muội mượn Trì đại ca, chờ ngày sau kiếm lời bạc muội sẽ trả lại Trì đại ca. Đến lúc đó, Trì đại ca đem hộp gấm này đưa cho Yến vương,nói với hắn, muốn dùng hộp gấm này đổi lấy một cơ hội trung thành với hắn.”

“Là ta nợ muội, ngân phiếu này há có thể để cho muội bỏ ra.” Trì Ninh Bái nói xong thần sắc phức tạpnhìn Thẩm Mẫu Đơn một chút, bàn tay to lớn vuốt ve hộp gấm tinh xảo trong tay , “A Đơn, muội tín nhiệm huynh như vậy? Chúng ta mới gặp nhau chừng mười ngày, nhưng muội chịu giúp huynh như vậy. . . . . .”

Thẩm Mẫu Đơn nở nụ cười, “Trì đại ca, muội tin tưởng huynh.” Kiếp
trước nàng biết Trì Ninh Bái, gặp hắn, cũng biết nhân phẩm của hắn, lúc này mới chịu giúp hắn, hơn nữa này không chỉ là giúp hắn, cũng là giúp chính mình.

Trì Ninh Bái nắm chặt hộp gấm trong tay , nhìn Thẩm Mẫu Đơn ,trịnh trọng nói: “A Đơn, cám ơn muội, nếu như có thể thành công, huynh nhất định
sẽ không quên ân tình của muội.”

Trì Ninh Bái cơ hồ không để lỡ thời gian, sau khi lấy ngân phiếu liền nâng hộp gấm đến địa chỉ người kia đưa. Gõ cửa toà nhà phổ thông trước mắt, lập tức có gã sai vặt tiến lên mở cửa, nói rõ ý đồ đến, gã sai vặt này liền dẫn hắn đi tới sân Yến vương.

Sau khi thanh niên kia (anh áo xanh ấy ạ)vào phòng thông báo liền dẫn Trì Ninh
Bái vào gặp Yến vương. Trì Ninh Bái vào phòng liền nhìn thấy Vệ Lang Yến mặc một thân áo màu đen rộng rãi thường dùng, ngồi trên ghế quý phi làm bằng gỗ trắc, vẻ mặt hắn không lạnh lùng như trước, nhìn thấy Trì Ninh Bái đi vào, nhẹ giọng hỏi: “Suy nghĩ kỹ rồi hả ?”

Trì Ninh Bái đứng vững người này trên ngườiuy thế, quỳ xuống, tay nâng hộp gấm giơ cao lên, đặt trước mặt Vệ Lang Yến, trầm giọng nói: “Thảo dân muốn cống hiến hết mình cho Điện hạ, mong Điện hạ cho thảo dân một cơ hội! Thảo dân nhất định sẽ không làm cho Điện hạ thất vọng!”

Vệ Lang Yến nhìn chằm chằm hộp gấm trong tay Trì Ninh Bái, mặt không hề có cảm xúc. Trong lòng Trì Ninh Bái ầm thầm nhảy nót, áp lực gia tăng, tay vẫn vững vàng nâng hộp gấm kia,một lúc sau mới nghe thấy một tiếng cười khẽ, “Như vậy, bản vương liền cho ngươi một cơ hội, trên ly giang có hai mươi hai bến tàu, mỗi bến có mộtchưởng đà, bản vương muốn ngươi trong vòng một năm trở thành Tổng Đà Chủ trên sông.”

Trì Ninh Bái lập tức hiểu ý tứ trong lời nói của Yến Vương. Chưởng đà thủy vận trên ly giang đều là nhân vật đến từ dân gian, Yến vương muốn hắn thu phục những bến tàu này, trở thành Tổng Đà Chủ. Đây là thử thách, cũng là thử thách đơn giản nhất, nếu chuyện này hoàn thành không tốt, thì hắn làm sao có thể là thủ hạ của Yến vương mưu đồ sự nghiệp. Hắn ngay lập tức sẽ nghĩ ra nguyên do trong này, cao giọng nói: “Đa tạ điện hạ, thảo dân định sẽ không phụ lòng Điện hạ.”

Ánh mắt Vệ Lang Yến lần thứ hai nhìn hộp gấm trong tay Trì Ninh Bái, vẻ mặt khó lường, thả mi mắt, thanh niên đứng bên cạnh lập tức tiến lên nhận lấy hộp gấm, mở miệng nói: “Ngươi trở về đi, ngày sau bản vương sẽ thương thảo tốt với ngươi về chuyện này .”

Đợi sau khi Trì Ninh Bái rời đi, thanh niên kia mới cung kính cầm hộp gấm trong tay đưa cho Vệ Lang Yến, Vệ Lang Yến tiếp nhận hộp gấm, mở ra nhìn trân châu cùng ngân phiếu còn nguyên trong hộp, nói: “Vân Hạ, đi thăm dò cô nương kia.”

“Vâng, Điện hạ.” Vân Vạ đáp một tiếng, lui ra khỏi gian phòng, trong phòng chỉ còn lại Vệ Lang Yến nhìn chằm chằm hộp gấm vẻ mặt như có như không.

~~

Thẩm Mẫu Đơn vẫn ở tại trong cửa hàng thu xếp vải vóc được chở về , tay vẽ bản thảo để cắt nay, thợ may cùng Tú Nương đều nhìn qua, Thẩm Mẫu Đơn thương lượng với bọn họ hồi lâu, thứ nhất phải làm ra sản phẩm có chất lượng và số lượng cao, cuối cùng quyết định ngày mai có thể bắt đầu làm nhóm xiêm y đầu tiên.

Bàn việc hơn nửa ngày, Thẩm Mẫu Đơn vừa mệt vừa đói, tiễn Mã chưởng
quỹ, cắt nay, thợ may cùng Tú Nương xong, nàng mới tùy tiện ăn ít thứ, nhìn sắc trời không còn sớm, lúc này mới trở về phủ. Ngày hôm sau trời vừa sáng đã tới cửa hàng, một lúc sau Mã chưởng quỹ nói bên ngoài có người tìm nàng, Thẩm Mẫu Đơn ra cửa liền nhìn thấy một nam nhân vóc người cao to khôi ngô, tướng mạo trẻ tuổi anh tuấn đứng trước cửa hàng, đôi mắt nam nhân kia sáng ngời, sống mũi cao thẳng. Thẩm Mẫu Đơn sửng sốt một chút, người kia là ai vậy?

Nam nhân trẻ tuổi kia nhanh chânđi đến hướng Thẩm Mẫu Đơn, thời điểm đi tới bên người nàng mới cười nói: “A Đơn.”

Thẩm Mẫu Đơn trợn mắt, chỉ vào nam nhân trước mắt kinh hô: “Trì đại
ca, Huynh. . . . . . Huynh là Trì đại ca, ngươi. . . . . . Huynh làm sao lại
biến thành như vậy?” Nàng không nghĩ tới Trì Ninh Bái cạo râu quai nón sẽ anh tuấn như vậy.

Trì Ninh Bái không quen sờ sờ cằm, cười nói: “Huynh cũng có chút không quen. Đúng rồi, hôm qua gặp Yến vương. . . . . .” Hắn đem sự việc hôm qua gặp mặt Yến Vương kể lại một lần, lại nói: “A Đơn, cám ơn muội, nếu không có muội chỉ sợ sự nghiệp phụ thân huynh tạo dựng giờ phải chắp tay dâng cho người rồi.”

Thẩm Mẫu Đơn không chút bận tâm, “Trì đại ca, bến tàu to nhỏ trên ly giang cũng ước chừng khoảng hai mươi bến, một năm này đủ sao?” Hơn nữa chưởng đà thủy vận đại đa số đều là người dân gian, tính cách thô bạo không phân rõ phải trái, tính nóng, yêu tranh đấu, muốn thu phục những người như vậy chỉ sợ không đơn giản.

Trì Ninh Bái tràn đầy tự tin, cười to nói: “A Đơn không nên lo lắng, huynh đã có biện pháp, những người này muội không cần quan tâm, kinh doanh tốt cửa hàng là được, muội yên tâm, sau này có huynh bảo vệ muội, sẽ không có ai bắt nạt muôi nữa.”

Hắn là người dân gian, thật sự có biện pháp, Thẩm Mẫu Đơn thầm nghĩ, bỗng nhiên lại nhớ tới hộp gấm kia, trong lòng lại căng thẳng, cũng không biết Yến Vương có tức giận hay không.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN