Mẫu Hệ Xã Hội: Đa Phu Ký - Chương 12: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
89


Mẫu Hệ Xã Hội: Đa Phu Ký


Chương 12: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: demcodon

Bạch Tuyết Thường dựa vào trên đùi hắn, giãy giụa một hồi gậy gỗ đâm trong ruột làm cho cô đau nói: “Chỉ cần anh không yêu cửa sau tôi sẽ không bị thương.”

“Không được.” Ưng nghiêm khắc từ chối, không phải hắn nhất định phải yêu cửa sau, là rất nhiều đàn ông muốn yêu cửa sau. Hắn dịu giọng nói: “Cúc huyệt của em thật chặt, tôi làm rộng là có thể yêu cửa sau.”

“Vậy anh cởi bỏ khăn trên tay tôi đi.”

“Không được, em sẽ rút gậy gỗ trong cúc huyệt.”

“Vậy lật tôi lại xoa bụng một chút, gậy gỗ đâm ruột tôi rất đau.”

Ưng ôm lật người cô lại, tay đặt trên bụng cô chậm rãi xoa.

Bạch Tuyết Thường dựa đầu lên vai hắn, cảm giác như dựa một cây đại thụ khỏe mạnh. Cô giơ tay nhéo một cái lên nụ hoa nhỏ trên ngực hắn, cảm thấy hắn run rẩy.

“Tôi muốn ** em, chủ nhân!” Đôi mắt màu xanh dương của Ưng lóe lên ánh sáng tình dục. Đôi tay chuyển qua cặp vú của cô, xoa hai cái vú xoa thành hình dạng kỳ lạ.

“Rút gậy gỗ trong lỗ sau ra sẽ để cho anh ** đủ, anh không phải thích ăn sữa sao? Tôi cũng để cho anh ăn đủ.” Giọng của Bạch Tuyết Thường nhẹ nhàng và đầy quyến rũ nói: “Không phải ăn lỗ trên, Ưng, tôi để cho anh ăn lỗ dưới của tôi…”

Âm hộ của chủ nhân chảy ra rất ngon! Trong nháy mắt Ưng ứa nước bọt ra, ngực trên dưới phập phồng. Hắn cúi đầu vào bộ ngực của cô ngậm mút một núm vú nhớ mong đã lâu. Sau đó ngẩng đầu lên, đôi mắt xanh lập loè một hồi lắc đầu: “Chủ nhân, chúng ta nên lên đường thôi.”

Trên lưng Ưng cõng ba lô, hai tay khoanh lại bế Bạch Tuyết Thường lên không trung đi nhanh về phía trước.

Bạch Tuyết Thường ôm cổ hắn: “Tại sao anh nhất định phải yêu cửa sau, mấy ngày nay không phải rất tốt sao? Chúng ta coi như sống hài hòa, Ưng, âm hộ của tôi cũng có thể làm cho anh cao trào mà!”

Ưng không lên tiếng, không hiểu cô thật sự không biết hay là giả vờ không biết?

“Tại sao anh không nói lời nào?”

“Chủ nhân, em ngủ ở trong ngực tôi một lát đi!” Tối hôm qua hắn và cô trao đổi ngôn ngữ đến nửa đêm, còn làm tình thật lâu. Sáng nay lại làm tình.

Bạch Tuyết Thường xác thực rất mệt, lòng mệt, thân thể cũng mệt mỏi, nằm ở trong ngực Ưng rất nhanh đã ngủ.

Ưng đỡ đầu chủ nhân chuyển qua khuỷu tay, tránh ánh sáng chói mắt.

– — —

Một giấc này Bạch Tuyết Thường không biết ngủ bao lâu. Lúc mở to mắt thì bị một ngọn núi lớn hấp dẫn lực chú ý.

“Băng qua ngọn núi này có một thung lũng, chính là Đường Bộ. Nhà của chúng tôi ở trong thung lũng.” Ưng thấy chủ nhân trong ngực ngủ đến tinh thần no đủ, tâm tình rất

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN