MÀU NƯỚC MẮT - Màu nước mắt - Phần 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1391


MÀU NƯỚC MẮT


Màu nước mắt - Phần 7


Một người đàn ông nơi này anh ta có thể có vợ,có người yêu và thậm chí có cả người đẻ thuê con cho họ và người đó là tôi…

Tôi lặng lẽ lên phòng đi qua căn phòng trẻ em đang được anh ta cho người sơn tường và trang trí…nhìn chiếc xúc xắc đặt trong nôi tôi bỗng thấy cổ nghẹn ứ lại,cảm thấy bản thân đau lòng đến bứt rứt…đứa trẻ trong bụng đang đạp từng chút một…tôi sờ lên bụng nơi bàn chân con đang chồi lên…

“Hãy mạnh mẽ mà sống con nhé,dù trong bất kì hoàn cảnh nào”.

Tối đến khi tôi đang ở trên phòng thì thấy Dũng gọi xuống ăn cơm

Dũng: Xuống ăn cơm đi…

Tôi gập quyển sách lại rồi ì ạch đi xuống,anh ta cẩn thận đỡ tay tôi khi đi cầu thang khi tôi trượt tay…nhìn nhau tôi cười nhạt…

Tôi: Trơn quá…

D: Cô giúp việc này ngày mai cô gọi người đến mài tay cầu thang đi cho cháu

Tôi: Thôi khỏi lần sau tôi sẽ đi cẩn thận hơn

Linh bạn gái Dũng đứng bên dưới nhìn tôi,tôi rụt tay lại…

Linh: Anh chăm bà bầu tốt hơn cả phụ nữ rồi đấy

D nghe xong lườm Linh và mặt tỏ ra khó chịu…

Xuống ăn cơm tôi vừa cầm đũa thì Linh nói to khiến tôi giật mình

Linh: Khoan đã khi ăn cô không cầu nguyện à…cứ ngồi xuống là cầm đũa lao vào mâm như vậy à ( tôi buông đũa)

D: Em làm gì vậy cô ấy không như em,cô ăn đi ( D cầm đũa đưa vào tay tôi)

Linh: Anh để yên,anh làm vậy sẽ tạo ra nếp xấu,nếu đưa trẻ trong bụng học theo nếp xấu đó thì ai mà dậy được

D: Em thôi đi,em theo đạo có thể cầu nguyện trước khi ăn,k có nghĩa em áp đăt điều đó lên người khác.

Linh: Em áp đặt gì ( cô ta gân cổ lên rồi mắt rưng rưng)

D: Anh thấy em hơi quá rồi,ăn đi

Linh: Em k ăn nữa

D: K ăn nữa thì đứng dậy ra ngoài

Linh: Anh …

Tôi thở dài rồi đứng dậy

Tôi: Hai người ăn đi,tôi chưa đói sẽ ăn sau cũng được…

Tôi ôm bụng ì ạch đi lên phòng đóng cửa lại ngồi bóc quả quýt ăn cho đỡ đói,dù sao thì cô ấy có lẽ tức từ lúc anh ta đỡ tay mình,phụ nữ mà nên ghen là bình thường mình cũng chẳng trách được…

Dũng buông đũa đứng dậy Linh kéo tay

Linh: Sao anh k ăn

D: Anh cũng k cầu nguyện khi ăn ,vậy từ trước tới nay trong đầu em nghĩ anh là kẻ ăn phàm tục à…

Linh: Em chỉ nói cho cô ấy hiểu thôi

D: Hiểu để làm gì ,anh thật càng ngày càng thất vọng về em,nếu k thể ở lại em có thể về nhà để tránh khiến tất cả khó xử…

Linh bật khóc khi thấy Dũng nói vậy…cô ta giận dỗi ra ngoài vườn ngồi…

Tôi nằm bụng đói cồn cào mà không dám lên tiếng ,cửa phòng tôi hé ra…mùi thơm bay vào…Dũng bê cho tôi bát cháo đặt lên bàn

Dũng: Muộn nên ăn cháo sẽ tốt hơn,ăn đi k đói

Tôi: Vâng …

Thấy tôi đói xúc cháo ăn ngon lành,anh ta cười nhẹ rồi bóc quả chuối cho tôi ăn tráng miệng…

D: Còn đói không

-Không tôi no rồi…

-Khi nãy Linh hơi quá cô đừng để ý

-Tôi k để ý đâu,tôi chẳng bh để bụng chuyện gì cả…

-Vậy là tốt rồi

Thấy con đạp Dũng ghé tai vào bụng nghe con đạp…

Dũng: Ăn no rồi đạp mới khoẻ nhỉ…

-Đêm đạp còn kinh khủng hơn ý

-Đạp vậy mới tốt,sắp sinh rồi cô ăn khoẻ lên trông cô bầu mà vẫn gầy lắm

-Bác sỹ nói tôi ăn vào con hết

-Thế những người 70-80kg thì k vào con à

-Không có thể những người đó vào mẹ…

Tôi và anh ta ngồi nói chuyện về trẻ sơ sinh…

Linh ngoài hành lang nắm chặt tay rồi quay về phòng nằm khóc giận dỗi…

Tôi lên giường nằm nghiêng cảm giác khó chịu,anh ta xoa lưng khiến tôi giật mình

D: Ngủ đi tôi xoa cho dễ ngủ…

Sự quan tâm của anh ta khiến tôi luôn có những giây phút rung động…dù chỉ là trong vài phút cũng đủ để truyền cho con rằng tôi có chút hạnh phúc…

Thấy Mây đã ngủ Dũng đắp chăn lên rồi xoa đứng lặng yên nhìn Mây bụng to ngủ ngon lành…Đóng cánh cửa phòng của Mây Dũng định về phòng ngủ với Linh nhưng anh ta khựng lại,rút thuốc trong túi ra hút…đi xuống dưới nhà ngồi trầm ngâm một mình…

Điện thoại trong túi vang lên…là mẹ D

Mẹ: Bố con bảo cái H sắp sinh thì chuẩn bị về nhà để bố mẹ còn lo dc

D: Có gì mà bố mẹ sốt sắng

Mẹ: Đứa cháu đầu lòng nên cả nhà ai cũng sốt sắng mà con…

D: Có gì con sẽ gọi…( cúp máy)

Dũng gọi cho người của mình…

D: Bác sỹ nói cô ta chỉ khoảng 2 tuần nữa là sinh,khi cô ta chuyển dạ hãy gọi bác sỹ đến sinh tại nhà…

-Như vậy là cậu

-Phải …khi đó lập tức đổi Linh vào hiểu ý tao k

-Vậy còn Hương

-Chúng ta sẽ gán cho cô ta tội mang thai giả,đứa trẻ nằm trong tay ai thì người đó là kẻ chiến thắng…

-Sợ cô ta nói ra chuyện đẻ thuê

-Cứ vu cho cô ta ám ảnh nên tự diễn và tự mang thai giả

-Vâng mọi chuyện để tôi lo,cậu vì cô Linh quá nhiều rồi

-Biết làm sao được,Hương chỉ là con bài để tao che đậy đi Linh mà thôi…

Hôm sau tôi dậy sớm,thấy chú chó nhỏ của D chạy từ bụi rậm ra bẩn hết người,tôi vội bắt rồi lôi ra sân tắm…

“ Để chị tắm cho,đang đẹp trai thế này k tắm thì xấu trai lắm”…

Dũng từ trên phòng nhìn xuống thấy Mây đang vật lộn với chú chó con để tắm cho nó,anh ta cười…Linh ôm từ sau …

Linh: Đêm qua a giận em phải k

D: Em bỏ tính trẻ con ấy đi

Linh: Em chỉ sợ mất anh

D: Nếu anh k có tình cảm vs em thì anh vc gì phải giữ em đến tận bây giờ

Linh: Em xin lỗi em sẽ thay đổi

Dũng thấy Mây bên dưới vồ con cún nhỏ rồi trượt ngã,anh ta chạy vội đi xuống bỏ lại bàn tay của Linh đang ôm bâng quơ…cô ta lừ mắt tức giận…

Tôi bật dậy ôm dc chú chó đứng im rồi cười thì có tiếng quát

D: Cô làm gì thế

-Tôi chỉ tắm cho chó thôi mà

-Vc này k phải là việc của cô làm,nghe này tôi rất bận vì đứa bé nên tôi phải ở đây đếm từng ngày chờ nó sinh ra thế nên cô ít nhất phải chú ý chứ

-Anh làm gì mà quát to vậy,tôi đâu có điếc

-Cô…

-Dc rồi tôi tắm cho nó xong lên phòng,phải hoạt động thì khi sinh con mới dễ sinh chứ,nên nhièu người giàu có ưỡn ẹo mới khó sinh đấy…

Dũng thấy Mây vẫn kì cọ cho chú chó,anh ta bật cười …

D: Để tôi tắm cho nó

-Tôi làm được

D: Để tôi

-Tôi làm dc

Cứ giằng nhau…

Tại nhà Hương ,Hương đi đi lại lại

Mẹ H: Con làm mẹ chóng mặt quá

-Con chắc chắn có vấn đề gì đó anh ta đang tính toán gì đó chăng

-Tính gì dc cứ nghĩ linh tinh

-Anh ta đột nhiên đồng ý cưới con,rồi bảo con kiếm người đẻ thuê bh anh ta lại đang giữ cô ta,khéo con sẽ bị cô lập…

-Mẹ nghĩ nó k thế đâu…

-Con phải hỏi a ta cho rõ

Tôi đang ngồi ngâm chân thì thấy Linh đi vào,cô ta k gõ cửa…

Linh: Bao giờ cô sinh

-Chắc cũng sắp rồi ạ

-Tôi hỏi dự kiến ngày sinh ( cô ta gắt lên)

-Khoảng tuần tới

-Tôi k thích cô nói chuyện quá thân thiết vs anh Dũng cô hiểu ý tôi k

-Tôi hiểu,tôi sẽ chú ý hơn

-Cũng đừng tham vọng hay có ý nghĩ gì với anh ấy

-Tôi tuyệt đối k có đâu

-Biết ls được k ai nói trc được điều gì,tôi cảnh cáo cô lần cuối cùng…

Từ sau câu nói đó cứ thấy D ở dưới nhà là tôi lại quay lên,ra vườn gặp anh ta tôi cũng vội quay ngoắt đi…

D: Đứng đấy,sao tránh

-Tôi k tránh

-Vậy sao cứ thấy tôi là lẩn ( linh nhìn r lươm tôi)

-Tôi muốn về phòng nghỉ

-Chuẩn bị ra ngoài ăn

Linh: Nay là ngày kỉ niệm của chúng mình mà

D: Yêu lâu rồi cái ngày ý k qtrong …

Linh: Em k chấp nhận

Tôi: Tôi k đi đâu hai người đi đi,tôi bụng to đi cũng bất tiện…

Linh: Anh đang k tôn trọng em trc mặt người khác đấy

D: Em lại bắt đầu đấy

Linh: Em chẳng hiểu anh thế nào nữa…cô ta chỉ đẻ thuê thôi sao có thể ngồi ăn ngang hàng với em dc

D: Câm miệng ( trợn mắt)

Tôi quay đi k nói gì vì thấy cô ta đang nói hơi quá…vừa đi dc vài bước tôi thấy đau bụng…nước ối chảy xuống chân…tôi ôm bụng ngồi khuỵ xuống…

Linh: Cô ta giả vờ kìa ,lấy lòng thương hại của anh kìa anh thấy chưa

D chạy tới vuốt tóc của tôi gọn ra sau

D: Cô đau rồi à

-Tôi sắp sinh rồi…

D bế tôi lên đi vội lên phòng,anh ta gọi cho ai đó còn tôi nằm cảm nhận cơn đau đang đến dần…lát sau tôi vã mồ hôi,cô giúp vc thay cho tôi bộ đồ mới…

Tôi: Sao k đến viện

D: Sẽ sinh tại nhà

Tôi: Sao lại vậy

D: K sao cả…cô chỉ cần sinh con theo chỉ định là dc

Bác sỹ tới họ truyền rồi đo nhịp tim…mọi vấn đề mà vị bác sỹ theo dõi cho tôi ông ta đã nắm dc trong tay

Bác sỹ: Ra ngoài hết đi ạ…

Bên trong phòng tôi nắm tay cô hộ lý và đột nhiên D đi vào nắm lấy tay tôi

D: Cố lên sắp thành công rồi…

Tôi đau chảy nước mắt và dặn ,bám chặt tay anh ta…tiếng đưa trẻ vang lên oe oe…tôi gục xuống…

Bác sỹ: K ổn băng huyết…lập tức chuẩn bị xe

Dũng vội vàng bế tôi xuống xe còn Linh chạy theo

Linh: Chuyện đã xong cô ta để bác sỹ lo

D: Em điên à,tránh ra ( quát lên)

Giây phút đó Linh dần cảm nhận rằng bản thân bị hắt hủi,sự ích kỉ đan xen lẫn nhau…

Bác sỹ:Cậu đưa cô ấy đên viện đi tôi lo nốt

D: Bố mẹ tôi đến làm cho giống rằng Linh vừa sinh xong,nói tôi đang trên đường về tuyệt đối k dc sai xót…

Bác sỹ: Cậu D yên tâm cô linh sẽ là sản phụ…

D: Tôi tin ở ông…

Dũng phóng vụt xe đi trong vội vã,nhìn Mây nằm đó máu chảy ròng…anh ta đôi mắt đỏ dường như trong lòng đang ngoài dự kiến của anh ta…
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN