Máu Rơi Trên Thiên Đường
Chương 1 : 13 Vật Tế Sống (P1)
______________________
Thành phố X lúc về đêm luôn là một nơi nhộn nhịp và tràn đầy sức sống,không khí mát mẻ dòng người từ các khu phố đổ ra đường mỗi lúc một đông, họ ăn mặc thật sặc sỡ, quần áo đủ màu sắc làm cho đường phố thêm rực rỡ. Trên hè phố những cô cậu bé nắm tung tăng nắm tay bố mẹ vòi vĩnh những món đồ chơi hay hững món ăn hàng đặc sắc. Dưới lòng đường xe cộ nhiều vô số kể, tất cả đều ồn ào nháo nhiệt đón một buổi cuối tuần se lạnh, ai ai cũng bận rộn với công việc của mình, họ không để mắt tới 1 cô bé đứng khá lâu trước một cửa hàng và đang nhìn ngắm thứ gì đó. Cậu em trai kế bên có vẻ sốt ruột
_Chị định mua gì à, chị hai
Cô bé chỉ mỉm cười nhìn em trai 1 cách trìu mến
_Chị đang phân vân không biết có nên mua thứ đó không
_Đâu, thứ gì chị-cậu bé tò mò ngước thân hình nhỏ bé của mình nhìn qua tấm kính
_Wow, cái hộp đẹp quá, nó màu vàng óng ánh kìa
_Ừ đẹp thật, chị đang phân vân khôg biết có nênmua không vì sợ nó khá đắt
_Em sẽ cho chị mượn thêm tiền, mua đi chị, nó đẹp quá à
Cậu bé hứng khởi
_Được rồi, được rồi chị sẽ mua, chúng ta vào thôi
_Dạ-cậu bé cười tít mắt nhảy chân sáo vào cửa hàng cùng với chị mình
Cuối cùng 2 chị em cũng mua được cái hộp với cái giá khá rẻ so với tưởng tượng, cậu bé vui lắm cứ nhìn ngắm cái hộp không rời
_Đẹp quá chị à, không biết bên trong như thế nào nữa
_Em đừng có mở ra nhé
_Sao thế chị
_Nó nguy hiểm lắm những con ma sẽ bắt và ăn thịt em đấy, wào, sợ chưa
_Chị cứ dọa em-cậu bé giận dỗi với trò đùa của chị mình
2 chị em cứ như thế hòa vào dòng người đi đường, cùng vui vẻ nói chuyện với nhau cho đến khi mất dạng
Mà khoan, cô bé đó trong quen lắm đấy, hình như tôi gặp rồi thì phải, hừ…chả nhớ nữa thôi kệ vậy
vật tế thứ nhất đã tìm được : Rena
______________________________
Trong khu K-một trong những khu nhà giàu dành cho giới thượng lưu, hôm nay là một ngày đặc biệt : sinh nhật lần thứ 16 của con gái tập đoàn AF-một trong những tập đoàn lớn nhất thế giới về kinh doanh. Tất cả những doanh nhân giàu có đều tập trung lại đây dự buổi tiệc xa xỉ và sâu xa hơn nữa là bà chuyện làm ăn, tất cả đều nhộn nhịp nhưng có lẻ nhân vật chính của chúng ta không hứng thú với những buổi tiệc như thế này. Cô ngồi 1 góc và tỏ vẻ cau có
_Sao còn chưa đến nữa nhỉ, trể quá rồi-cô dậm chân tỏ vẻ tức giận
Có lẻ là ai đó trể hẹn với cô chăng, một người bạn
_Tiểu thư à, hôm nay là sinh nhât cô đừng như vậy, ông chủ sẽ bực mình mất
Một trong những người làm đang an ủi cô ấy
_Ta không thích, toàn những người ta không quen biết, bạn thân nhất lại chưa đến chán chết đi được
Cô ấy vươn vai có lẻ vì chờ đợi quá lâu, dáng vẻ đó không hợp với 1 tiểu thư chút nào
_Tiếu thư à hay ra xem những món quà đi, có thể có những món cô thích đấy
_Hừ…cũng được
Cô tiểu thư kiêu kì miễn cưỡng đi lại nơi để quà đảo mắt xem những món quà từ những người không quen biết tặng cô. Toàn những đồ vật đắt tiền, vẻ chán nản lại hiện trên khuôn mặt thanh tú
_Mấy thứ này ta có hết rồi, chẳng có món quà gì đặc biệt cả-cô thầm nghĩ
Bỗng nhiên mặt cô dừng lại ở một vật, đôi mắt sáng có lẻ vì tìm được thứ đặc biệt chăng
_A, cái hộp này đẹp quá đi, màu xanh lục, màu yêu thích của mình luôn, không biết ai tặng thứ này nhỉ, đẹp quá
Cô tiểu thư kiêu kì đó lại vui vẻ với một chiếc hộp”bình thường”, đúng là khó hiểu
Trong suốt buổi tiệc, cô cứ mãi ngắm nghía cái hộp đó, cái cảm giác mở hộp cứ thôi thúc trong cô, một cảm giác rất kì lạ
_Không được, lở trong này có gì đó đặc biệt thì sao, nếu mở ra trước sẽ mất hay, mình sẽ đợi đến cuối bửa tiệc vậy
Chà…một vật đặc biệt trong 1 cái hộp đặt biệt, sao không mở ra bây giờ luôn nhỉ, sẽ rất là thú vị đó
vật tế thứ hai đã tìm được : Kate
________________________
Trong một buổi tối cuối tuần vui vẻ thế đấy mà có một cậu bé lại không ra ngoài chút nào, nhìn qua khung cửa sổ cậu đang ngồi viết viết cái gì đó, hìn kĩ hơn xem nào…bài tập về nhà…thật là một cậu bé chăm chỉ
_Con trai, có ai gởi đồ cho này
Tiếng của ai thế nhỉ, kêu cậu bé à
_Vâng con xuống ngay đây
Cậu bé bỏ bút xuống và thở dài đi xuống lầu, cái việc đứng dậy và đi khiến cậu ta mệt mõi đến mức thở dài như vậy à. 10′ sau cậu ta trở lên với một cái hộp trong tay, vẻ mặt nhăn nhó khó chịu
_Cái quái gì thế, thằng điên nào gởi mình cái vật phiền phức này đây, lại còn màu đỏ nữa chứ
Ái chà, mạnh miệng dữ vậy, cái hộp đó quan trọng lắm đấy, nào mau mở ra đi, mở ra đi
_Phiền phức
Cậu ta ném cái hộp nào 1 góc của căn phòng và quay trở lại với bài tập…lại hí hoái viết viết,
Hừ…cậu ta không có hứng thú à, làm mình mất hứng thật thôi kệ dù gì cậu ta cũng sẽ mở nó ra thôi, cậu bé một thứ rất tuyệt vời ở bên trong đấy
vật tế thứ ba đã tìm được : Noah
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!