Mau Xuyên: Cứu Vớt Nữ Phụ Xinh Đẹp
Chương 37-3: Nữ sinh bị bạo lực học đường (2)-3
Ước định giữa trưa liền làm bài thi, dù sao lão sư phát nhiều đề khác nhau như vậy, Lâm Tuyết nói sẽ tùy tiện chọn một đề ra.
*Ngày xưa ôn thi đại học lớp tôi 3 mấy người mỗi người làm một đề =))) thật sự không chép được, các bài bên trong khác nhau hết, trùng dạng bài thôi, tôi thấy thầy dạy toán tôi hồi ấy đúng là rất dốc công sức làm đề.
Chờ đến giữa trưa cơm nước xong, nữ sinh đều không trở về phòng ngủ mà ở lại xem náo nhiệt, các nam sinh cũng như thế.
Nói là tránh gian lận, Vu Yên không thể ngồi ở chỗ cũ làm bài, Vu Yên cũng không nhiều lời, dứt khoát cầm bài thi ngồi ở chỗ Lâm Tuyết làm.
Một ít nữ sinh đều ở bên cạnh xem, nhưng nhìn Lâm Tuyết sắc mặt có chút không tốt, thành tích Lâm Tuyết cũng không kém, tự nhiên cũng nhìn ra được Vu Yên làm đúng hay không, thậm chí có một ít Lâm Tuyết không biết làm Vu Yên cũng làm rất thuận tay, những nữ sinh kia tựa hồ trong lòng đều có chút trách cứ Lâm Tuyết, đều là cậu ta, một hai phải đánh cuộc cái này!
Không bao lâu, Vu Yên liền viết xong, vì công chính, để đại biểu môn toán cùng một nữ sinh giỏi toán khác chấm điểm, này hai người đều nói Vu Yên như thế nào đều qua 80 điểm, thấy vậy, Lâm Tuyết mấy người kia tức khắc xấu hổ.
“Được rồi, tôi chỉ muốn nói rõ tôi không phải là đi chép bài người khác, xin lỗi liền cũng thôi đi, chỉ là các cậu đừng nói lại mấy lời này nữa.” Vu Yên cười cười, trong miệng còn cắn kẹo que.
Chốc lát, mấy nữ sinh đều là hai mặt nhìn nhau, cuối cùng vẫn vẻ mặt xin lỗi nhìn cô: “Xin lỗi Vu Yên, tôi không nên nói cậu như vậy.”
“Tôi cũng thế, không nghĩ tới cậu tiến bộ nhanh như vậy, tôi về sau có thể tới hỏi bài cậu không?” Một cái khác nữ sinh cũng xin lỗi.
Chỉ có Lâm Tuyết đen mặt không nói một lời liền chạy lấy người, một ít các nam sinh cũng đều cùng nhìn tràng náo nhiệt giống nhau, mặt khác nữ sinh cũng đều khen Vu Yên tiến bộ, chỉ có Trịnh Thu Nghiên ánh mắt phức tạp nhìn Vu Yên, vẻ mặt tối nghĩa không rõ.
Làm sáng tỏ chính mình, Vu Yên tâm tình tự nhiên thực không tồi, ngay cả gần nhất tới nữ sinh chơi cùng cũng nhiều lên, chỉ là người chán ghét cũng tỷ lệ thuận theo.
Không để ý đến những chuyện ba lăng nhăng đó, mỗi ngày đều cố gắng ôn tập, Vu Yên đang còn nghĩ như thế nào làm câu giải tích số 4 này, chỉ là Vương Lệ Lệ ngồi đối diện chơi, tay vô thức mò vào gầm bàn lấy ra một hộp chocolate được bọc gói gọn gàng.
“Hàng nhập khẩu nha.” Vương Lệ Lệ lại thuận tay đút trở về, ánh mắt mở ám nhìn Vu Yên, lấy khẩu vị của một con nghiện ăn vặt nhận xét một câu.
Cố Minh một bên khóe mắt thoáng nhìn, thấy chocolate trong gầm bàn, mặt trên còn buộc nơ con bướm hồng nhạt, Chu Cần người này hắn biết, thành tích vẫn luôn trong top năm, không nghĩ tới cũng có tư tưởng yêu đương.
Vu Yên chậm rãi duỗi eo, “Hôm khác đem trả, tôi không thích ăn chocolate.”
Mấy ngày nay nam sinh trong ban cũng có chút để ý Vu Yên, nhưng Vu Yên là cái người chấp nhất, vô luận như thế nào cũng muốn bắt lấy bạn cùng bàn!
Dứt lời, Vương Lệ Lệ lập tức lại nhìn bốn phía chung quanh, phát hiện Cố Minh làm bài bên cạnh, lúc này mới thò đầu qua nhẹ giọng nói: “Ngốc hả, đây là tâm ý người ta, cậu trả về chính là cự tuyệt người khác đó!”
“Chẳng lẽ tôi không nên cự tuyệt sao?” Vu Yên bĩu môi, từ từ nói: “Yêu sớm là không tốt, tôi kiên quyết phản đối loại hành vi này.”
Vương Lệ Lệ: “……”
Không biết là ai còn nói sớm hay muộn cũng đem lớp trưởng bắt lấy?
Vu Yên vẫn cứ tiếp tục sự nghiệp học tập, dù sao mới chỉ được 120 trên 150 điểm, cách mạng thành công còn một chặng đường dài.
Đang suy nghĩ bài tập, lơ đãng cánh tay vừa động, bút trên bàn đột nhiên lăn xuống mặt đất, còn thẳng tắp lăn đến dưới chân Cố Minh, chính là đối phương như cũ không có chút động tĩnh, Vu Yên cảm thấy tiểu nam sinh chính là đặc biệt mang thù.
Vu Yên vẫn là cau mày chỉ xuống đất, vỗ vai bạn cùng bàn, “Có thể nhặt giúp tôi cái bút không?”
Người kia hơi hơi nghiêng đầu, sau đó cúi người đem bút vứt lên bàn Vu Yên, một câu đều không nói.
Vu Yên mắt liếc hắn, có chút biệt nữu nói: “Cảm ơn.”
Cảm giác phương thức đáp lời này có chút sứt sẹo, Vu Yên đang muốn lại nói gì thêm, nhưng người bên cạnh lại bỗng nhiên quay đầu sang, nghiêm túc nhìn cô, “Yêu sớm không tốt.”
Vu Yên: “……”
Cô thuận thế thò đầu qua, bình tĩnh nhìn Cố Minh, “Nếu là cậu yêu thích một nữ sinh thì sao?”
Dứt lời, người kia tầm mắt hơi đổi, nhìn Vu Yên nhàn nhạt nói: “Sẽ không có một ngày kia.”
Tác giả có lời muốn nói:
Không bao lâu sau……
Nhìn người giữ chặt tay mình, Vu Yên vẻ mặt mỉm cười: “Cậu không phải không yêu sớm sao?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!