Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần, Ngươi Đoạt Diễn - Chương 31: Đích nữ trọng sinh (30)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
62


Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần, Ngươi Đoạt Diễn


Chương 31: Đích nữ trọng sinh (30)


Beta: Nlthanhdieu

Thiếu nữ nào đó được an ủi bỗng rung động, bi xuân thương thu hảo hữu, Dư Duyệt về lại phủ Công chúa, xử lí tin tức mà Yến vệ truyền tới.

Hôm nay đại cung nữ trong cung Hiền phi cùng cung nữ trong cung Minh phi xảy ra cãi vả, dẫn đến Hiền phi bị Hoàng đế trách cứ không quản lí tốt chuyện trong cung của mình, cấm túc ba ngày tự ngẫm.

Ánh mắt Dư Duyệt khẽ lóe lên, Hiền phi, Hiền phi, nàng thật ra một chút cũng không phụ danh hào của chính mình, ở bên ngoài rất hiền lương, Hoàng đế đối xử với nàng cũng không tệ lắm, nếu là thường ngày, chuyện như vậy, Hoàng đế cho dù có thấy cũng phạt cung nữ, căn bản không liên lụy đến Hiền phi.

Nhưng hôm nay..

Mạc Ly Dạ đã làm cái gì sao?

Mạc Ly Dạ: “…”

Dư Duyệt chẳng qua chỉ muốn a di mình đừng nhúng tay vào vấn đề giữa các hoàng tử, đánh bậy đánh bạ khiến a di nhà mình phải suy nghĩ lại, hoán đổi thân phận thợ săn – con mồi giữa nàng và Hiền phi, vừa ra tay, chưa nói đến chuyện khiến Hiền phi vụt mất trái tim của đế vương, còn mất mặt mũi trong hậu cung nữa.

Thật là muốn tàn bạo bao nhiêu liền tàn bạo bấy nhiêu.

Có thể thấy được đời trước nếu không có cái chết của Trường Ninh kích thích, để Hoàng Quý Phi xem thường việc trả thù, ai thắng ai thua thật khó để nói!

Dư Duyệt trầm tư một hồi, quyết định ngày mai thỉnh an công chúa nương nương một lúc, thăm dò một chút.

Nhưng, Dư Duyệt tự cho rằng mình giấu diếm mẹ ruột cùng a di của mình, kỳ thật các nàng ít nhiều gì cũng có suy đoán trong lòng..

“Mẫu thân mặc dù không biết ngươi muốn làm cái gì, nhưng ngươi hãy có chừng mực, chỉ cần không uy hiếp đến sự an toàn của ngươi, mẫu thân cùng a di ngươi đều chỉ đứng sau chống lưng cho ngươi.”

Vĩnh Bình trưởng công chúa đem Dư Duyệt ôm vào trong lòng, nhẹ nhàng sờ tóc nàng, ôn nhu nói.

Nàng không lo lắng nữ nhi gây ra bao nhiêu họa lớn, ở trong mắt nàng, nữ nhi từ nhỏ đã ngoan ngoãn hiểu chuyện, an tĩnh hiếu thuận đến mức khiến nàng đau lòng, nàng chưa từng trêu chọc ai, nếu nàng phải đối phó với ai, thì nhất định người kia chắc chắn đã làm gì đó khiến nàng tức giận.

Cho nên mặc kệ nữ nhi đối xử với người khác thế nào, dù có đi tạo phản, nàng đều sẽ ủng hộ nữ nhi vô điều kiện, sẽ chỉ im lặng ở sau lưng sắp xếp đường lui cho nàng.

Nàng cả đời này dường như có tất cả, nhưng thật ra cái gì cũng đều mất đi ngoại trừ nữ nhi, cho nên vì nữ nhi, cho dù tan xương nát thịt nàng cũng không để bụng.

Hốc mắt Dư Duyệt mặn chát, nàng biết Trường Ninh đang gào thét, duỗi tay ôm lấy Vĩnh Bình trưởng công chúa, vùi sâu vào lồng ngực của nàng, mềm mại không muốn rời, nói: “Nương, chúng ta đều sẽ ổn thôi, ta vẫn sẽ luôn ở cạnh người và a di.”

“Đứa nhỏ ngốc, sẽ luôn ở cạnh ngươi chính là phu quân của ngươi.” Vĩnh Bình trưởng công chúa mũi chua xót, dỗi nói.

“Để hắn ở rể.” Dư Duyệt vung tay, khí phách quyết định.

Nàng sẽ không nói rằng nàng không gả đi, bởi vì như vậy, Vĩnh Bình trưởng công chúa chỉ càng thêm lo lắng, biện pháp tốt nhất, đương nhiên là ngoan ngoãn nghe lời gả tới nhà phu quân.

“Đứa nhỏ này” lần đầu tiên thấy nữ nhi nhà mình đổi tính ôn nhu, bá khí ầm ầm, Vĩnh Bình trưởng công chúa tỏ vẻ tâm can có chút lặng: “Nhà của một cô nương, ở rể cái gì.”

“Dù sao nơi này cũng chỉ có mẫu thân ở, ta nói cái gì ai biết được?” Dư Duyệt học Như Thấm, cũng hùng hồn một phen.

Vĩnh Bình trưởng công chúa bị nàng náo loạn đến không còn cách nào khác, chỉ có thể bất đắc dĩ nhéo má nàng.

Tuy nhiên, trong lòng Vĩnh Bình trưởng công chúa cũng xẹt qua hàm ý lạnh thấu xương, dựa vào lời nói của nữ nhi mà biết, nàng sẽ không gả cho Mạc Ly Cẩn.

Tuy nhiên hiện tại nàng đối với Mạc Ly Cẩn, ngoài mặt vẫn là ôn nhu?

Cho nên..

Mạc Ly Cẩn nhất định đã làm gì có lỗi với nữ nhi bảo bối rồi chăng?

Vĩnh Bình trưởng công chúa tâm đã lệch không còn giới hạn, nữ nhi làm cái gì cũng đúng, có sai nhất định là người khác sai.

* * *

Không cần phải lo lắng cho nương và a di, Dư Duyệt cũng buông bỏ cục diện, như cũ cùng Bạch Du Nhi thân mật bồi dưỡng tình cảm, đưa nàng tham gia các loại yến hội hoàng tộc, cho tất cả mọi người trong kinh thành biết Trường Ninh quận chúa đối đãi An Quốc Công phủ đích tiểu thư thanh danh từng có tiếng xấu là coi trọng cỡ nào, cũng âm thầm giúp đỡ nàng tẩy trắng thanh danh.

Nhưng mà nhân gian là nhân gian, về phần quý tộc, Dư Duyệt thậm chí có thể vô tư giúp nàng đi dung nhập quý nữ, ngược lại những quý nữ kia ấn tượng đối với Bạch Du Nhi ngày càng kém, thường cho rằng nàng có thủ đoạn.

Về hành tung của các quý nữ, Dư Duyệt tự nhiên sẽ duy trì, khiến các nàng càng thêm chán ghét Bạch Du Nhi, che giấu, Trường Ninh quận chúa bảo vậy, nàng không biết nha!

Về việc lo lắng Mạc Ly Cẩn cùng Bạch Du Nhi có thể trả thù những quý nữ đó không, Dư Duyệt khóe miệng nhếch lên, không nói Mạc Ly Cẩn hiện tại ở Thần Vũ doanh còn không gánh nổi mình, hơn nữa hắn tính tình cẩn thận, làm sao hiện tại có thể vì một nữ nhân mà đắc tội vương công. Mà Bạch Du Nhi, a, nàng hiện tại đang ở giai đoạn tẩy trắng thanh danh cho bản thân, nếu lúc này có quý nữ nào đó xảy ra chuyện, ngay cả khi nó được thực hiện trong âm thầm, nhưng người giận cá chém thớt thường không cần chứng cứ gì, lời đồn đại cũng không cần có căn cứ. Đến lúc đó tất cả những gì nàng làm, những ủy khuất nàng chịu đều vô ích, nàng làm sao mà chịu nổi?

Tuy nhiên tất cả ủy khuất hôm nay nàng chịu, một ngày nào đó khi đã đạt được mục đích, chính là thời điểm để trả lại gấp trăm lần!

Đáng tiếc thay, Dư Duyệt đời này nhất định sẽ không bao giờ để nàng thực hiện được mong muốn!

Chuyến thám hiểm cuối xuân, Dư Duyệt đem người được cứu ra từ trại giam Thanh Phong ở chỗ Bạch Du Nhi đưa đến Mạc Ly Dạ bên kia, có hắn ở đây, Lưu Tử Sướng kẻ ái mộ Bạch Du Nhi còn muốn nghĩ cao hơn?

Về phần Lương Trạch, nàng cũng chỉ là ở trước mặt Mạc Ly Dạ ám chỉ một câu, không nghĩ tới hôm sau, Võ An Hầu ở Giang Nam buôn chuyện vậy nên sự tình truyền đến tai Hoàng đế, hoàng đế tức giận, cả nhà Võ An Hầu đều bị lưu vong.

Dư Duyệt im lặng một chút, Mạc Ly Dạ, ngươi rốt cuộc dấu giếm bao nhiêu thứ?

Lại còn vì sao phải giúp ta như thế?

Chỉ vì thế lực đằng sau ta? Vì cái vị trí kia sao?

Bất quá, hai con trung khuyển cắn nhau bên cạnh Bạch Du Nhi đã không còn, đời này nàng ta cũng đừng nghĩ đến chuyện có thể chạm đến quyền uy, dần dần thay thế được Trường Ninh, trở thành nử tử kinh thành, chỉ có thể như thố tia hoa, kiên trì mà dựa vào Mạc Ly Cẩn!

(Thố tia hoa: Một loại thực vật ký sinh, bọn chúng không thể tự hô hấp, chỉ có thể dựa vào đại thụ mà kéo dài sự sống)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN