Mau Xuyên: Nữ Xứng Thủ Tục - Chương 11: Nha hoàn thông phòng bắt lấy thiếu gia (11)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Mau Xuyên: Nữ Xứng Thủ Tục


Chương 11: Nha hoàn thông phòng bắt lấy thiếu gia (11)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thiên Lam

————

Tô Cẩm khôi phục lại dáng vẻ nghiêm túc, nói: “Ta muốn người nhận thức ta một lần nữa, hiểu biết về ta một lần nữa, quên đi Tô Cẩm trước kia, hiện tại người đang ở đây chính là một Tô Cẩm hoàn toàn mới.”

Cận Bùi không nói lời nào, chỉ đứng nhìn nàng, trong ánh mắt có sự tìm tòi nghiên cứu, cũng có sự phức tạp, cuối cùng gật đầu: “Được.”

………………

Tháng tư cuối cùng cũng đến, những áng mây trắng trôi lững lờ giữa bầu trời trong xanh, những cơn gió nhè nhẹ thổi tới mang theo hương vị tươi mới của hoa cỏ.

Hoa liễu kiều mị, thanh sơn suối nước, gió êm hoà cùng cơn mưa phùn nhè nhẹ…… Khung cảnh hài hoà đầy ý thơ, khiến cho lòng người say đắm.

Sân chùa được nước mưa phùn gội rửa, sáng sớm tinh mơ, Tô Cẩm đã cùng đại phu nhân lên núi khấn Phật thỉnh kinh, vì đã sớm nói chuyện với đại phu nhân từ trước, mới được đại phu nhân phê chuẩn, dù sao thân là một cái thông phòng, muốn ra khỏi cửa thật quá khó khăn!

Dạo này, tâm tình của Cận Bùi lại chuyển biến tốt đẹp, thường xuyên tới chỗ của nàng, cũng thường thường khen một hai câu trước mặt trưởng bối trong nhà, vì vậy đại phu nhân lúc này cũng cho nàng sắc mặt tốt hơn.

Dù không khả quan hơn được bao nhiêu nhưng bà vẫn ra vẻ quan tâm hỏi: ” Ngươi muốn đi miếu để cầu nguyện cái gì?”

Tô Cẩm đương nhiên sẽ không nói ra mục đích của mình, nàng chỉ có thể ngoan ngoãn đáp lại: ” Là muốn đi cầu bình an cho thiếu gia thưa đại phu nhân.”

Bà ta chắc chắn đã nhìn ra nàng chỉ trả lời qua qua cho có lệ, nhưng có vẻ không muốn vạch trần tâm tư của nàng, cấp cho nàng một chiếc xe ngựa nhỏ, phái một cái mã phu đến đánh xe, cũng coi như là đã đối xử tử tế.

Tô Cẩm muốn lên núi lần này là bởi ở trong sương phòng một thời gian dài lại còn bị nhốt khiến nàng cảm thấy rất bức bối, bây giờ may mắn mới có cơ hội ra ngoài thả lỏng, nàng vui sướng mà hít thở dưới bầu không khí trong lành.

Lí do thứ hai vô cùng quan trọng là bởi vì, hôm nay Cận Bùi cũng sẽ lên núi, hơn nữa địa điểm hôm nay còn là nơi đầu tiên mà nam nữ chủ gặp mặt, làm một nữ xứng ác độc, nàng đương nhiên muốn ngăn chặn cuộc gặp gỡ của bọn họ, làm cho bọn họ tốt nhất là không thấy nhau!

Ngươi có khả năng xuyên qua, ta có cốt truyện tiên tri, chúng ta so với nhau bằng bản lĩnh, dù sao ai cũng không theo ai!

Một đường có chút xóc nảy, thỉnh thoảng nhìn cảnh sắc bên ngoài, bất tri bất giác, đã đến kinh thành gần nhất chân núi, phu xa vững vàng làm xe ngựa dừng lại, sau đó ngữ khí hơi cung kính nói nói: “Cẩm cô nương, chúng ta tới rồi.”

“Ta biết rồi.” Tô Cẩm được Tử Tình nâng xuống, chậm rãi dẫm lên bục đỡ để xuống xe ngựa.

Nàng giương mắt nhìn lên, cảnh tượng trước mặt khiến nàng phải trừng mắt thật lớn!

Dõi mắt trông về phía xa bên ngoài thành là những ngọn núi xanh trùng điệp, ánh sáng lấp ló nơi đỉnh núi, mặt trời rực rỡ như một chiếc thau đồng đỏ ối; trên đài cao của tửu lâu, cảnh sắc xuất hiện thấp thoáng đằng sau cột nhà xanh biếc: một tuyệt thế vũ cơ làm say lòng người, phấn mặt đào hoa, mắt say lờ đờ mê ly, chiếc miệng phun phương….

Say mê với thanh phong rượu ngon, dù vẫn còn mù mịt với những thứ ở cổ đại, vẫn có thể hiểu được nhân sinh, lòng mang mỹ lệ, đã từng trải qua một lần, trở nên quen thuộc vô cùng.

Thật đẹp, thật xanh, phóng mắt nhìn lại, đều là một mảnh tươi mát, giống như một liều thanh tuyền chảy vào trong mắt, hai mắt vốn dĩ đang mệt mỏi cũng sẽ trở nên dễ chịu, nàng cảm thấy mỗi nhịp hô hấp đều trở nên nhẹ nhàng!

Đây chính là không khí ở cổ đại a, tươi mát trong lành như vậy……

“Cẩm cô nương, chúng ta sẽ đi bộ lên núi sao?” Tử Tình cười cười hỏi, có thể thấy được tâm tình của nàng đang rất tốt, nha hoàn số lần ra khỏi cửa đã ít, lần này còn được lên núi cầu nguyện, đây đều là do đi theo chủ tử mà được thơm lây.

Mấy ngày nay ở chung, Tô Cẩm cũng cảm thấy đây là một cái nha hoàn có đầu óc, biết suy xét trước sau, lại khá lạc quan vui vẻ.

“Chúng ta muốn bái Phật, đương nhiên là cần đi lên núi từng bước từng bước một, có vậy thì tâm nguyện mới được như ý!” Tô Cẩm hơi hơi mỉm cười, sự sung sướng phát ra từ nội tâm của nàng, mà dung nhan khuynh thành này khi cười lên, quả thật khiến cho cảnh vật xung quanh sống động theo!

Người ở xung quanh liên tiếp ghé mắt nhìn về phía này, đặc biệt là nam tử, những nam tử trẻ tuổi đều ở tò mò xem đây là cô nương nhà ai, có người đã sớm nhớ kĩ khuôn mặt nàng,chỉ chờ về nhà liền đi cầu hôn.

—————

#6/7/2019

Đăng chương cho mọi người rồi đây, hôm nay đi học cả ngày mệt quớ:<<<

Do lịch học khá dày nên vẫn chưa thể cố định được lịch đăng, sorry nhiều, tạm thời sẽ đăng chương mới vào thứ 4 và chủ nhật nha mọi người. Tui sẽ cố edit hết thế giới một trong tuần sau để đăng dần cho mọi người đọc. Nhớ ấn vote và comment nha ❤️❤️❤️

P/s: Tối mai rảnh đăng bù bốn chương cho mọi người.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN