Mau Xuyên Tô Đát Kỷ: Nam Thần, Trêu Chọc Một Cái!
Chương 190
Editor: Miêu Bàn Tử
Nếu như ngã xuống, nàng còn mệnh sao?
Hệ thống gió móng vuốt nhỏ lên che mắt, không dám nhìn.
【 Ui da, hồ ly tinh này thật sự hung ác nha! Rõ ràng sợ đau nhức muốn chết, lại vì nhiệm vụ mà hy sinh bay ra ngoài! 】
Nhưng Tô Đát Kỷ lại biết, nàng tuyệt đối không té.
Tiêu Ngự quá sợ hãi, không chút suy nghĩ mà nhào thằng về phía nàng.
“Bành!”
Hắn đúng là lấy một cái tư thế đầu đập xuống đất, đem thân thể của mình làm đệm thịt người mà tiếp nhận nàng!
Mà Tô Đát Kỷ, một chút bụi bặm cũng không có nhiễm phải.
“Hoàng Thượng!”
Nàng gấp đến độ hô to một tiếng, vô cùng cảm động, nước mắt như châu rơi xuống, dùng hết khí lực toàn thân từ trên người hắn lăn xuống, ngăn hắn lại,
“Đủ rồi… Hoàng…Hoàng Thượng… ta… ta thỏa mãn…rồi…”
Đầu gối cánh tay của Tiêu Ngự tất cả đều trầy da, thậm chí chỗ khuỷu tay khi rơi xuống đất còn nghe rõ tiếng xương cốt bị lệch, nhưng hắn không cảm thấy đau chút nào, lập tức đứng lên còn muốn ôm nàng chạy, cho đến khi nhìn rõ Tô Đát Kỷ, trong nháy mắt toàn thân cứng ngắc không thể nhúc nhích.
Nàng, đang dùng tay nắm chặt chủy thủ trước ngực, làm bộ muốn rút ra!
Tô Đát Kỷ nước mắt rơi đầy mặt, uy hiếp hắn,
“Nếu như ngài…không dừng lại… ta liền chết ở chỗ này…”
Tiêu Ngự bị doạ, vội vàng khoát tay la lên:
“Phiên Phiên, nàng đừng làm loạn!”
Mạng che mặt của Tô Đát Kỷ trong lúc hỗn loạn đã mất, lúc này trên mặt tái nhợt tuôn rơi hai hàng nước mắt thống khổ không thôi, nhưng khóe miệng lại lộ ra ngọt ngào cười,
“Hoàng Thượng… ngài còn nhớ rõ… ngài hứa cho ta…một cái nguyện vọng sao?”
“Cho dù nàng có một ngàn nguyện vọng trẫm cũng đều thoả mãn nàng, chuyện này vẫn còn nhiều thời gian. Hiện tại trị thương vẫn quan trọng nhất, nàng buông tay ra trước, đừng có tùy hứng có được hay không?”
Tiêu Ngự gấp như kiến bò trên chảo nóng, lại không dám hành động thiếu suy nghĩ, thần kinh căng thẳng muốn nhanh hỏng mất.
Nhưng Tô Đát Kỷ lại lắc đầu, nước mắt rửa sạch đôi mắt, thanh minh không thôi,
“Ngài biết… ta… cũng biết…trị… không khỏi…”
“Không!”
Tiêu Ngự kinh hoảng đánh gãy nàng, quỳ trên mặt đất, giống như là cầu khẩn, nói liên thanh,
“Không, không, tin tưởng trẫm, nhất định sẽ tốt!”
Giống như chỉ cần nói nhiều thêm mấy lần, liền có thể lừa được nàng, cũng lừa được chính mình.
“Ta… không còn thời gian… nữa… cầu… cầu Hoàng Thượng nghe xong… bằng không thì không có…”
Tô Đát Kỷ khó khăn nói mấy chữ, liền muốn hoãn một chút, lại đâm thủng hi vọng cùng may mắn còn sót lại của hắn.
“Không có cơ hội.”
“Bang!”
Toàn thân Tiêu Ngự ráng chống đỡ lấy, rốt cục cũng hỏng mất.
Chủy thủ đâm sâu như vậy, nàng chảy nhiều máu như vậy, người nhìn vào đều biết nàng sống không được bao lâu. Nhưng hắn không dám suy nghĩ đến cảnh tượng Tô Đát Kỷ rời hắn đi, vẫn luôn trốn tránh không dám thừa nhận.
“Tách.”
Một đế vương cho dù đau khổ luôn đồng hành vẫn kiên cường ngông nghênh, lại chảy xuống một giọt nước mắt đầu tiên.
“Phiên Phiên, đừng, đừng! Nàng đừng rời bỏ ta…”
Tiêu Ngự quỳ gối hai bước, chuyển qua bên cạnh nàng, bắt lấy đôi tay đang lạnh dần đi, oà khóc như hài tử.
Giờ phút này, ở đây, không có Hoàng Thượng cao cao tại thượng, chỉ có một nam nhân sắp mất đi người mình yêu mà thôi.
【 Đinh! Độ thiện cảm +18 điểm, tiến độ trước mắt 100/100 】
【 Nhiệm vụ hoàn thành. 】
【 Túc chủ, hiện tại có muốn lựa chọn rút linh hồn ra không? 】
Hệ thống dựa theo quá trình mà hỏi thăm.
“Không cần, ta còn có việc chưa nói hết.”
Tô Đát Kỷ không chút do dự cự tuyệt hắn.
Mèo con khẽ hừ một tiếng, thầm nghĩ:
【 Hừ! Ngươi còn có kịch chưa diễn xong thì đúng hơn! 】
Tô Đát Kỷ dùng sức nở một nụ cười, nắm chặt lấy tay của hắn, tay còn lại rờ vào bên trong lớp áo, khó khăn móc ra một thứ, sau đó lại đưa về phía hắn.
“Nguyện vọng của ta là…”
Bờ môi xám xịt chậm rãi mở ra, nàng nhẹ nói:
“Nếu như còn có… kiếp sau… Lúc Hoàng Thượng tặng lễ vật… cho ta… Có thể… đừng hun xạ hương… hay không…Ta muốn… sinh hài tử… cho ngài…”
– ——✡——-
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor 凸( ̄︶ ̄):
– BANG!!!!
🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!