Mày đổ tao chưa, thanh mai trúc mã?
C3;Buổi đầu đi học (P2)
-Phắn, bố đập cho bây giờ
Khổ chưa. Mà hôm mày là ngày đầu tiền tôi bước vào cấp 3 nên tôi cũng ăn mặc chỉnh chu lắm. Nhưng đồng phục lại là áo dài mới đau chứ. Mặc nó cũng dễ nhìn nhưng nóng nực lắm, lại còn chẳng đánh nhau được nữa chứ, mất hết cả thú vui tao nhã. Thôi xuống nhà. Câu đầu tiên tôi nghe được là:
-Ối, con nhà ai mà xấu gái thế- Thằng Lâm hô lớn
-Tao phi dép cho mày xéo mỏ, cho khỏi ăn cơm giờ, lắm mồm thế nhỉ- Tôi nói
-Tao sợ mày quá cơ
Mà nó không sợ thật, đánh nhau với nó tôi chưa bao giờ thắng cũng như nó chưa lần nào thua. Nó còn ra thêm cái luật vớ vẩn là nếu đứa nào thua phải mời người thắng ăn 1 bữa, tôi thì nghèo rách mùng tơi làm gì có xu nào mà đãi. Nên tôi cứ bảo nó sang nhà tôi ăn. Vì thế, nguyên cả tháng nay sáng nào nó cũng qua ăn chực nhà tôi. Rốt cuộc thì tôi không biết nhà tôi có phải quán ăn công cộng ko nữa.
Ăn uống xong xuôi, tôi từ giã mẫu hậu đi học. Và mẫu hậu tôi cũng thương tôi lắm, lúc nào cũng chỉ dặn dò 1 câu quen thuộc:
-Mày nhớ đừng làm gì mất mặt Lâm đó, nghe chưa Ngọc
Mẫu hậu tôi thế đấy, khổ tôi chưa. Cái câu này làm tôi đau lòng suốt 15 năm nay
-Dạ, mẹ tương lai yên tâm, con sẽ chăm sóc cho Ngọc cẩn thận- Hắn vừa nói vừa chạy
-Thằng chó đáng ghét, mẹ tao mà là mẹ tương lai của mày hả, đứng lại đó, đến lớp bố giết mày
Tôi không biết nó nói thật hay giỡn nhưng tôi chẳng bao giờ tin lời nó bởi…tôi không thích thì không tin thôi. Tôi cứ chạy theo nó mà không biết là đến trường lúc nào không hay.
Trường tôi cũng đẹp, kiến trúc theo hình chữ U. Đây là trường THPT nên chỉ có 3 khối thôi. Trường có cái sân to khiếp, không biết số lượng học sinh là bao nhiêu mà theo tôi ước lượng thì sân có thể chứa 5000 người. Khối 10 tức khối của tôi nằm phía bên tay trái, khối 11 nằm bên phải, và ở giữa là lớp 12. Éo biết mấy đứa bạn tôi đâu rồi mà chả thấy tụi nó ra đón tôi cả. Buồn ghê.
—————****—————-
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!