Mày Lấy Tao Đi
Phần 7
MÀY LẤY TAO ĐI 7
Chúng nó chẳng giận nhau đâu. Nó mò sang nhà Hà mã chơi . Thăm dò xem có chuyện gì nghiêm trọng không. Mẹ hắn đang nấu cơm. Thấy nó thì gọi.
-San vào đây. Nấu cơm chưa.
-Em cháu ở nhà nấu ạ.
-Vậy nhặt rau đi. Cô vừa đi làm về đang vội quá.
-Ước gì nhà có con gái lớn để nó đỡ đần Chứ như thằng ăn hại kia đi làm về nó còn đi đá bóng, còn đi chơi.
Mẹ hắn quẳng cho nó rổ rau. Nó bỏ ra nhặt chứ không làm biếng như ở nhà.
-Nó chưa về hả cô.
-Dạo này nó nhiều việc, toàn làm đến tám giờ.
-Vậy ạ.
-Mày biết đứa nào có thù với nó không. Hôm nọ nó treo một đống bao cao su trước cửa nhà.
Hi hi… Nó đắc ý.
– Tao chỉ sợ thằng này làm gì rồi bỏ rơi con người mình ta. Nó thù nó làm thế.
Nó tủm tỉm. Nó mà nhận có khi cô ý đuổi nó ra khỏi nhà mất, thôi thì coi như không biết là không có tội.
-Thôi cô ạ. Mấy chuyện trẻ con bọn cháu, cô quan tâm làm gì. Quan trọng khi nào nó mang về bảo cô cưới thì tính.
-Uh. Chắc phải thế. Cũng yên tâm. Thằng này không ế vợ được.
-Nó thả dê khắp nơi cô ạ. Cô yên tâm đi. Chắc chỉ sang năm hay năm nữa là nó lấy vợ.
-Chúng mày cứ để ít nhất 25 mà cưới nhé. Lúc ấy vừa công việc ổn định. Suy nghĩ cũng chín chắn rồi. Không thì cứơi sớm, suốt ngày cãi nhau như trẻ con.
-Ơ… Là nó cưới vợ chứ cháu có cưới nó đâu
-Đấy là tao nói thế.
Mẹ hắn dặn như dặn còn đâu. Cũng buồn cười nhỉ. Lớn rồi nên các cụ hay đề cập đến cưới xin. Chống lầy… Chống ế…
Nó cười trừ. Hai đứa nó chả bao giờ yêu nhau được. Vì chúng nó cãi nhau như chém chả. Chơi thì chơi thôi, không ưa nhau bao giờ.
Nó cắm cúi nhặt rau. Thằng kia đi làm về, thấy nó ngồi thì bước lại xoa đầu, cái tay còn bẩn dầu mỡ chưa sạch hết. Mặt mũi hớn hở, Có vẻ không giận nó vụ quảng cáo bao cao su. Cũng may hắn không mách mẹ. Không thì nó nghe chửi no rồi
-lùn sang chơi đấy hả.
-Mẹ mày …. Xù tóc tao.
Nó quát, tự nhiên giật mình ngẩng lên. Mẹ hắn đang đứng nấu cơm. Chúng nó cắn cấu nhau quen rồi nên bà kệ.
-Tóc mày mềm như tóc con gái ý.
-Nó là con gái đấy thằng kia.
-Nó BD đấy mẹ ạ. Không thích đàn ông bao giờ.
-Mẹ… Mày biết tao BD.
Nó trừng mắt. Thằng kia cũng mở mắt nhìn nó rồi liếc sang mẹ như nhắc nó cái chuyện mồm miệng giữ ý.
Nó cúi xuống ngại. Tên kia xoa đầu nó cái nữa cho nó bớt ngại.
-Lùn nay rảnh vậy.
-Thất nghiệp đó.
-Không có việc gì làm à.
-uh
-Qua cửa hàng dọn vệ sinh đi. Tao trả tiền. Dạo này bận quá không ai dọn dẹp nhà vệ sinh.
-Mẹ… Mày coi thường tao thế hả.
Nó giơ tay tính táng thằng kia trận thì mẹ hắn quay ra bảo.
-Uh. San rảnh qua phụ nó đi. Dạo này nó nhiều việc mà.
Nó ngẩng lên nhìn thằng bạn. Vẫn mặc cái quần đầy dầu mỡ. Cái áo lao động đã cởi còn cái áo sát nách với bắp tay rắn chắc khỏe mạnh.
-Dạo này bận không có thời gian tập tành yêu đương gì cả. Chán thế.
Tay tên kia vung lên vươn vai. Đảo đảo mấy động tác như thể dục.
-Thế đống đầu thú để ế à.
Hắn quay sang nhìn rồi phì cười.
-Thì chia cho hội nó ít. Chứ mày nghĩ dùng được hết chỗ đấy còn gì là người.
-Chúng mày thì bao nhiêu cho vừa.
Hắn cúi xuống tính toán.
-Mẹ… Mỗi lần dùng một cái thôi chứ mày nghĩ dùng được mấy cái bây giờ.
-Ai mà biết.
-Không biết thì đừng có nói. Hay tò mò muốn thử hả.
Nó ngẩng lên nhìn cái mặt dâm dê đê tiện kia đang cười nham nhở. Nó nói nhỏ cho hai đứa nghe thấy.
-Đmm…mất dạy.
-Đ.. tao thì được chứ không được làm gì mẹ tao. Bà ấy gìa rồi. Chả nhẽ mày thích bà già. Gu mặn thế.
Nó cong môi.
-Bà già tao còn thích hơn cái mặt mày.
-Tất nhiên hai thằng đàn ông không thể thích nhau.
– nó là con gái mà mày cứ trêu thế nhể.
Mẹ hắn can hai đứa.
-Gái gì mà gái ạ.
Nó chuẩn bị dẩu mỏ lên cãi thì cái Sam gọi từ cổng vào.
-San ơi. Anh Tài tìm nài.
Nó đứng lên hớn hở cầm rổ rau trả.
-Cháu có bạn đến chơi cô ạ.
-Ai đấy.
-Bạn cháu.
-Người yêu hả.
-Dạ…sắp yêu ạ.
Nó cười ngại.
-Đấy. Nó có người yêu hẳn hoi mà mày chê cái gì. Gớm, chê người hôm trước,hôm sau nó cười cho.
-Mẹ…xem chúng nó hạnh phúc được mấy hôm.
Nó tức quá quay lại.
-Kệ mẹ tao.
Rồi bĩu môi đi ra. Tài nhìn đẹp trai khoẻ mạnh trong bộ quần áo phông. Đang ngồi cổng chờ nó.
-Chờ tớ lâu chưa Tài.
-Tài gọi vào điện thoại mà San không nghe máy.
-À. Tớ sang hàng xóm hỏi tí việc. Tài gọi có việc gì.
-Tài rủ San đi chơi. Tiện có chuyện cần hỏi.
-Hỏi gì đó.
-Đi đi. Đi rồi mình nói
Nó ngập ngừng suy nghĩ. Không biết bố mẹ có la không. Nhưng thôi nó cũng lớn rồi. Chín chắn rồi sao mà cấm mãi được. Nó gật đầu.
-Chờ tớ thay đồ.
-Không cần. San vậy đẹp mà.
Nó cười. Được khen sao thấy vui. Nó vào dặn cái Sam rồi cầm túi đi ra. thằng Hà mã đang đứng trên ban công nhìn xuống. Nó làm ngơ. Trèo lên xe tay bám eo Tài. Tài phóng đi một quãng thì nắm tay nó.
-San thích ăn gì.
-Ăn gì cũng được.
-Vậy mình đi ăn gà không lối thoát đi. Ngon lắm. San ăn chưa.
-Mình ăn một lần rồi. Cũng thấy được.
Nó gật đầu. Ăn xong hai đứa rủ nhau đi dạo phố nói chuyện.
-Thế nào. San bao giờ đi thực tập.
-Mấy hôm nữa.
-Hay sang chỗ ông anh mình làm đi. Sáng Tài sẽ qua đón San đi làm.
-Thôi. San không muốn làm Tài bận thêm.
-Không có gì mà. Có San làm cùng vui mới đúng.
Nó ngại. Tài cứ khen nó như thế bảo sao nó không siêu lòng. Hai đứa nắm tay đi bộ, con đường quãng tối quãng sáng. Mấy đứa nhỏ chạy giày trượt patin vụt qua làm Tài giật mình kéo mạnh nó lại vòng tay qua eo ôm lấy.
Hai đứa đứng ôm nhau. Lần đầu nó ôm con trai kể từ khi lớn lên cũng là lần đầu tiên được thử cảm giác hẹn hò yêu đương như thế nào.
Tài không rời nó ra mà cúi xuống thì thầm vào Tai nó.
-San dễ thương lắm biết không.
-Tớ có… Có gì mà dễ thương chứ.
-San đẹp mà. Đừng vì ai nói gì mà thay đổi. Hãy cứ là San đi.
Đấy… Người ta bảo yêu nhau thì có thể yêu tất cả con người mình nhau. Không vì bất cứ điều gì mà đòi hỏi người ta thay đổi. Cho nên, nó tin tình cảm Tài dành cho nó dù là chưa lâu.
Nhưng cậu ấy rất chân thành.
Tim nó đập thình thịch. Tài cúi xuống Thơm lên trán nó nó cũng đứng im. Tay bám eo tài run run.
-Sao thế, San chưa ôm con trai bao giờ à.
-Tớ….
Nó ngập ngừng ngại.
-Chắc Tài ôm nhiều rồi.
-Hai đứa học cùng lớp. Nhưng mà cũng tế nhị vì còn bạn bè.
-Thế còn… Chuyện khác.
-Chuyện gì.
-Thì chuyện hai người yêu nhau hay làm.
-Yêu nhau thì hôn nhau, đấy là chuyện bình thường mà. Nhưng mà những chuyện xa hơn thì chưa dám vì còn đi học. Với Tài muốn khi nào tìm được người con gái thích hợp để kết hôn sẽ làm chuyện đó. Không muốn tùy tiện.
Nó ngập ngừng gật đầu tin tưởng. Ánh mắt Tài chân thành lắm. Thấy nó ngây ngô Tài lại cúi xuống hôn lên trán nó.
-Giờ tìm thấy San rồi.
-Tớ không xinh bằng bạn ấy.
-Xinh thì làm gì. Thật ra San cũng xinh mà. Duyên lắm.
-Tớ cũng không ăn chơi.
-Thế mới là người phụ nữ của gia đình.
-Giờ bọn mình còn trẻ, chưa chín chắn. Khi nào công việc ổn định thì mới…
-Tài sẽ lo được cho gia đình nhỏ của mình . Với lại… Khi nào San thấy không thể sống thiếu Tài thì chúng mình cưới cũng được.
-Còn giờ hình như chỉ có mình Tài nhớ San thôi.
Giọng Tài hờn dỗi, đôi tay siết nó chặt hơn. Đôi môi cong lên yêu lắm.Nó đỏ mặt cúi xuống.
-Nói cho Tài biết. Không gặp Tài, có nhớ không?
Nó đắn đo, nhớ cũng nhớ, nhưng mà chưa đến mức cồn cào mãnh liệt. Nhưng thôi cũng thật thà gật đầu.
Tài cười tươi. Cúi xuống hôn nhẹ lên môi nó một cái thật nhanh. Làm nó ngại. Tài cộc trán nó vào trán mình thủ thỉ.
-Lần đầu San hôn con trai đúng không.
-Ừ.
Nó vẫn cúi xuống.
-San là một cô gái rất đặc biệt, trong sáng như cái tên của San vậy. Sau này khi chúng mình có con. Sẽ kể cho con nghe về giây phút này. Khi mà bố mẹ chúng nó gặp nhau và yêu nhau . Tài yêu San nhiều lắm.
Tài cúi xuống hôn nó cái nữa nhưng lần này không chịu rời ra ngay. Mà kéo nó vào lòng mút chặt lấy môi nó.
Tiếng Tài càng thủ thỉ bên tai càng ăn sâu vào lòng nó. Càng làm cho lý trí nó mê muội.
Nó chỉ là một đứa con gái mang hình hài con trai thôi mà. Mong manh và yếu đuối lắm.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!